Tập 49,
chương 4: Giải phóng Free City thuộc Somren (Phần 3)
"Xông lên!!!"
"Somren sẽ lại là một thành phố tự do, bình đẳng, hòa
bình!"
"Đả đảo lũ bạo chúa! Đả đảo thượng cẳng chân, hạ cẳng
tay."
Weed là người đã gãi đúng chỗ ngứa của
đám đông, một khi thanh củi biểu hiện cho sự giận dữ dai dẳng của họ bị châm lửa,
trái tim của tất cả mọi người đều rực cháy.
Số lượng người chơi tham gia biểu tình tăng
lên đến 10.000 ngay khi họ rời khỏi quảng trường, và khi mọi người bắt đầu cảm
thấy rằng họ thực sự có thể lật đổ chính quyền, nhiều người chơi hoạt động
trong thành phố liền tham gia cùng đám đông biểu tình. Con số là 13.000 khi họ
tiến đến trước cổng lâu đài của Lãnh chúa, và chỉ ít phút sau là 17.000 người.
Sự xuất hiện của Weed đã tạo ra một biển
người đi dọc những con đường và quảng trường trong thành phố, một số người thậm
chí đến từ bên trong lâu đài.
"Lật đổ Guild Hermes!"
"Chúng ta là Cháo Hành! Chúng ta là Cháo Somren!"
Những người chơi theo chân Weed lấy hoa
hoặc cỏ từ mặt đất rồi cài lên tóc.
"Tấn công!"
Lâu đài Lãnh chúa vừa được Guild Hermes
xây dựng để quản lý Free City thuộc Somren, trở thành mục tiêu của cuộc nổi dậy.
Các bức tường thành rất cao và kiên cố,
chúng còn được trang bị các vũ khí phòng thủ tiên tiến có khả năng tạo đòn tấn công
bằng phép thuật.
Từ trên các chòi canh, một cơn mưa tên hùng
hậu đáp xuống, xuyên thủng đám đông.
"Đừng để chúng tiếp cận. Chuẩn bị dầu sôi, tất cả quân
đội sẵn sàng!"
Là một Knight với khả năng lãnh đạo xuất
sắc, Bushiri chỉ huy những người lính bảo vệ lâu đài. Đây là một trong những
lâu đài lớn nhất vùng Britten: Guild Hermes đã dành rất nhiều tiền để xây dựng
và biến nó trở thành một pháo đài bất khả xâm phạm. Nhờ đó, chúng có thể mở rộng quyền kiểm soát
sang các vùng lân cận .
Khi quân đội Hoàng gia được đưa lên tường
thành và các vị trí chiến lược khác, những người chơi bên ngoài bắt đầu phản
công.
"Tập trung phép thuật phá cổng thành!"
"Những người chơi thuộc class Archer hay Ranger, đừng
có đi lên trước xin chết thế! Leo lên nóc các tòa nhà trong thành phố và ngắm bắn
về phía lâu đài đi!"
Những người chơi trong Free City không
được chỉ đạo đúng nghĩa, nhưng mỗi người trong số họ đều tìm thấy vai trò chiến
đấu của mình, nhờ vậy, họ đã đánh bại được đám quân đồn trú tại các quận trung
tâm.
Weed leo lên tháp pháp sư cùng với
Pale.
"Ây zà, view đẹp đấy."
"Somren thực sự là một thành phố phồn vinh."
Ánh mắt họ bắt gặp kiến trúc thời Trung
cổ xinh đẹp của thành phố. Từ khi Royal Road được mở ra, số lượng tài sản khổng
lồ tích tụ trong thành phố này đều biến thành các kiến trúc sang trọng. Thánh
đường của các Giáo hội khác nhau bao gồm cả Freya, những tuyến phố thương mại
và trụ sở của các Guild đều được thiết kế cùng một mẫu. Biệt viện của tầng lớp
quý tộc và người giàu cũng tô điểm thêm vào nét đẹp của thành phố.
"Giết!"
"Dồn lực tấn công! Đừng chùn bước, leo qua tường đi nào!"
Tiếng gào thét của cả thành viên Guild
Hermes lẫn người chơi địa phương vang lên khắp nơi. Khói lửa ngập trời.
Free City thuộc Somren đã rơi vào một
cuộc chiến.
Pale đắm đuối nhìn Weed.
'Chỉ cần sự hiện diện của anh ấy thôi đã dẫn đến một trận
chiến kinh thiên động địa thế này rồi ... Sự góp mặt cho có của anh ấy đúng là mạnh
quá sức tưởng tượng.'
Trước khi suy nghĩ của Pale bắt đầu trở
nên phức tạp hơn, Weed mở miệng.
"Đến lúc động chân động tay rồi."
"Động gay ĐCT á? À nhầm, động tay cái gì cơ."
“Dĩ nhiên là tạo ra Undead. Chiến trường lớn thế này chả
khác nào cái kho dự trữ Undead?"
Chiến trường của những người chơi cấp độ
cao tại lục địa Trung tâm; kẻ thủ, người công cứ thế đâm chém nhau, và xác của
họ được hồi sinh dưới dạng Undead. Weed có thể đạt được rất nhiều điểm kinh
nghiệm và độ thông thạo kỹ năng nhờ triệu hồi những cái xác level cao và lãnh đạo
họ chiến đấu!
Và còn vui hơn nữa, nếu quân nổi dậy
không thể sống an vui ở Somren, họ sẽ chọn cách chạy trốn đến Vương quốc Arpen,
để Bard Ray và Lafaye ở lại ngậm đắng nuốt cay. Xét về tổng thể, Shelgium, nơi
đang diễn ra một trận đánh lớn sẽ chỉ còn là 1 đống đổ nát, đó cũng không phải
là điều Đế chế Haven mong muốn. Về lâu dài, Đế chế Haven sẽ phải phòng vệ Vương
quốc Arpen ở phương Bắc, và các Desert Warrior ở phía Nam. Hơn thế nữa,
trong nội bộ Đế chế chắc sẽ xảy ra nội chiến. Mỗi lần trao đổi chiêu thức với kẻ
thù, là một lần Đế chế Haven phải chịu thiệt hại và sức mạnh quân sự của chúng
sẽ bị bào mòn. Đế chế rồi sẽ bị giảm số lượng người chơi, thụt lùi danh tiếng,
và cuối cùng là mất toàn bộ lãnh thổ.
'Bà mẹ nó ... Ác như thú. Giờ thì mình
đã hiểu tại sao Mapan luôn nói rằng nó chả bao giờ phải làm việc thừa trước
mặt Weed. Thằng cha này đúng là loại háng rộng chứ không phải dạng vừa.'
Điều này chẳng khác nào bỏ một đồng xu
vào máy bán đồ chơi rồi thu đồ chơi về bằng sạch.
*****
Trận công thành chiến bên trong Free
City thuộc Somren!
Đội quân phòng vệ được dẫn dắt bởi
Bushiri đang làm một công việc rất đáng khâm phục là ngăn chặn kẻ thù, thật
đáng ngạc nhiên là nó vẫn có thể đứng vững trước những cuộc tấn công dồn dập của
người chơi.
"Trở lại mặt đất, nơi các ngươi đã từng đặt chân qua. Một
địa phương tối tăm, một vùng đất hắc ám và thối nát. Khắc sâu lời sấm truyền
vĩnh cửu của hắc ám vào trái tim của mọi sinh vật sống. Undead Rise!"
Weed triệu hồi Death Knight and
Spectre. Khi kỹ năng Summon Undead đạt đến Trung cấp level 7, cậu đã có thể
triệu hồi Wolf Assault Warrior (Lang chiến binh), lũ quái có vũ khí là búa chiến
hạng nặng.
"Đồ sát. Dẫm nát chúng đi. Ta không muốn nói nhiều.
Quét sạch thôi là được!"
Cậu chuyển đổi tất cả chỉ số Art của
mình sang Wisdom bằng cách sử dụng kỹ năng Sculpture Destruction. Weed đã thêm
vào trận chiến một biển Undead vô tận. Cậu triệu hồi hàng trăm Skeleton Archer
một lúc, ra lệnh cho chúng tấn công tầm xa. Ngay cả khi bị bắn trúng, lũ
Skeleton vẫn tiếp tục đứng dậy, và đống xương gẫy của chúng lại một lần nữa được
liên kết với nhau.
"Kekeke. Chúng ta không thể bị giết. Bởi vì chúng ta vốn
đã chết rồi!"
"Chúng ta là những chiến binh bất diệt. Ai dám chống lại
chúng ta?"
Ngay cả những Skeleton yếu ớt cũng tạo
ra một mối đe dọa đáng kể khi chúng cứ bắn tên liên hồi.
Quân phòng vệ nếu muốn giải quyết đám
Skeleton buộc phải rời khỏi tường thành, nhưng những người chơi thuộc Guild
Hermes sợ phải lên bảng đếm số, không ai dám đi ra cả. Không phải là chúng
không muốn, nhưng cứ ló mặt ra là chỉ có chết: Bahamorg, chiến binh từng phục
vụ Weed, đang đứng đó, và ở đây chẳng có người chơi nào đủ trình để solo được với
con quái vật này.
Ngoài Bahamorg, Assassin Cua Tẩm Gia Vị đang di chuyển theo một cách không thể đoán trước trên chiến trường, còn có sự
xuất hiện của cả Warrior Python cũng như khá nhiều người chơi level cao, những
người luôn giành cho Guild Hermes sự oán hận. Vì sự bất mãn lâu ngày của những người
chơi trong thành phố cũng không hề nhỏ, nên cứ có ai thuộc Guild Hermes dám bước
ra khỏi cổng thành là chỉ có nước bị hấp diêm đến chết.
"Chúng tôi tìm thấy một con đường vào lâu đài!"
Một lỗ hổng được tạo ra từ một vết nứt
trên tường, ở một vị trí bị che khuất bởi các tòa nhà. Khi những người chơi thâm
nhập được vào bên trong, trận công thành chiến tại Free City thuộc Somren cũng
đến hồi kết. Trong khi quân phòng vệ trong lâu đài dần kiệt sức và bắt đầu giảm
nhanh về số lượng thì lực lượng nổi dậy càng lúc càng đông.
Khoảnh khắc quyết định là khi Weed xuất
hiện trên bầu trời với Wings of Light sau lưng,
cậu sử dụng kỹ năng Lion Roar.
"Chúng ta có nên tha cho những ai đầu hàng không!"
"...?"
Rõ ràng, rành mạch; Weed, người triệu hồi
lũ Undead và đánh bại đám quân phòng vệ lẫn người chơi Guild Hermes, đã đưa ra
một gợi ý rất bất ngờ.
"Chúng ta không chiến đấu chống lại những người này.
Chúng ta chiến đấu để khôi phục lại công lý đã biến mất khỏi lục địa
Versailles!"
Ngay cả một thằng nhóc cấp 1 cũng biết:
mọi người giờ đây đang sống trong thời đại mà lũ trẻ chỉ cần bật điện thoại lên
thôi cũng nhận ra thế giới bên ngoài thật đáng sợ và nguy hiểm.
"Hãy chiến đấu nếu chúng ta buộc phải làm thế. Nhưng nếu
có ai trong số họ đầu hàng, chúng ta hãy tha thứ cho họ. Oán thù nên cởi chứ
không nên thắt, như vậy thì thế giới mới trở nên tốt đẹp được!"
Ý tưởng về công lý của Weed!
Không có nhiều người chơi thuộc phe
công thành đồng tình, nhưng đó là một ý tưởng hấp dẫn đối với những người chơi thuộc
Guild Hermes, những người cho rằng mình sẽ bị thảm sát hoặc bị cầm tù sau khi
lâu đài bị chiếm đóng
'Họ sẽ để chúng ta sống nếu chúng ta đầu hàng ư?'
Tâm trí của họ bị giằng xé giữa lợi và
hại: cái lợi là thoát chết còn cái hại là bị Guild Hermes đào thải. Đúng là lợi
bất cập hại, nhưng hoàn cảnh hiện tại có một chút khác biệt đối với người chơi
của Guild Hermes, những người thường xuyên hoạt động trong khu vực Britten. Họ
là những người chơi gia nhập Guild sau khi Đế quốc Haven chiếm được Lục địa
Trung tâm. Họ ban đầu thuộc về các Guild có uy tín khác, nhưng đã thay lòng khi
sức mạnh của họ được Guild Hermes công nhận.
'Mình muốn tiếp tục hoạt động ở khu vực này ... Nếu
Weed giải phóng tất cả các khu vực xung quanh đây thì sao nhỉ?'
Như vậy thì họ có thể bị buộc phải rời
bỏ quê hương và đi đến các khu vực nằm dưới quyền kiểm soát của Guild Hermes. Trong
trường hợp ngược lại, họ có thể phải di chuyển đến Vương quốc Arpen, nhưng ít
nhất thì ở đó họ cũng không bị giết chết. Bên cạnh đó, nếu còn sống, họ có thể
giảm thiểu thiệt hại bằng cách bán hết tài sản.
Vì thế, giữa trận chiến khốc liệt, chỉ
bằng một câu nói Weed, người chơi bắt đầu ném vũ khí xuống đất
"Tôi đầu hàng!"
"Tôi sẽ không chiến đấu nữa!"
Sự thiếu vắng những người chơi thuộc
Guild Hermes đã khiến lực lượng phòng vệ sụp đổ ngay lập tức. Có khoảng một phần
ba số người chơi đã chọn chiến đấu cho đến chết, nhưng phần còn chọn cách từ bỏ
Guild Hermes để đổi lấy mạng sống của mình.
****
Trakis - Kẻ chinh phục!
Cho dù đang chỉ huy quân đoàn số III, hắn
vẫn không thể bớt lo âu.
'Mình sẽ phải chiến đấu chống lại Weed ... Không biết hắn có
làm điều gì bất ngờ không ... nhưng dù có thế thì mình vẫn sẽ thắng.'
Cho phép đối phương chiếm Shelgium là một
phần của chiến lược. Bây giờ chúng gần như đã chiếm lại nó bằng cách sử dụng một
lượng lớn vũ khí công thành hiệu suất cao mang từ Đế chế Haven tới. Sự hiện diện
của đám Steel Knight càng làm tăng thêm niềm tin ở chúng, cũng như số lượng người
chơi phương Bắc ở khu vực này khá hạn chế.
'Cảm ơn Đảng và Chính phủ đã đưa mình ra mặt trận. Sau
ngày hôm nay, danh tiếng của mình sẽ lên tận nóc, vì mình đã đánh bại Weed và
Vương quốc Arpen của hắn.'
Đây là cơ hội cho Trakis được dịp trèo
lên đầu những người chơi nổi bật khác của Guild Hermes. Với quyết tâm đục thủng
tường thành và phá hủy toàn bộ thành phố, hắn cứ thế nâng cao hiệu suất vũ khí
từng chút một.
Khi Trakis quan sát chiến trường,
Tanmell, một thành viên khác của Guild Hermes, gọi hắn
"Quân đoàn trưởng!"
"Cái gì? Ta đang chỉ huy trận chiến. Nếu không quan trọng
thì đừng có làm phiền ta."
"À! Ngài có biết Weed đã xuất hiện ở Somren không?"
"Cái gì?"
Trong khi tiến hành công thành, Trakis
nhận được tin Weed xuất hiện ở Free City thuộc Somren. Lúc đầu, hắn không tin,
nhưng ngay sau đó, thông qua quả cầu pha lê, hắn biết được các đài truyền hình
cũng đã chuyển sóng trực tiếp sang Somren.
Sự căng thẳng của hắn, vốn sắc bén như một
mũi gươm chỉ một giây trước đó, cứ thế biết mất, không chút kịch tính.
‘Weed bỏ Shelgium rồi. Giờ thì nơi này ... chẳng còn gì ngoài một vài
người chơi phương Bắc.'
Và thậm chí số lượng người chơi phương
Bắc cũng không nhiều. Cũng như rất nhiều người trong số họ còn chưa đến level
100, đánh bại họ còn dễ hơn ăn kẹo.
'Thế này thì dễ quá, chẳng khác gì lúc Đế chế chinh phục
lục địa Trung tâm!'
Trakis ra lệnh cho quân đội Hoàng gia bắt
đầu một cuộc tấn công toàn diện.
"Giết hết. Để trận chiến này kéo dài đến tận đêm nay
thì đúng là một sự sỉ nhục."
Vũ khí công thành điên cuồng nhả đạn, tung
ra cả hỏa cầu lẫn băng đạn. Đám Steel Knight và Quân đội Hoàng gia xông lên
phía trước, đồ sát toàn bộ người chơi phương Bắc
"Cháo Hành vạn tuế! Cháo Hành vạn tuế."
"Vẫn chưa kết thúc đâu; hãy chiến đấu cho đến hơi thở
cuối cùng!"
Những người chơi phương Bắc tận lực chiến
đấu và anh dũng hi sinh.
Chênh lệch sức mạnh không thể san lấp! Quân
đoàn số III dưới sự chỉ huy của Trakis đã áp đảo hoàn toàn những người chơi tại
Shelgium bằng sức mạnh vượt trội của chúng. Cũng có trường hợp người chơi đầu
hàng, nhưng đa số họ đã mất mạng trong cuộc chiến.
Đúng như kế hoạch, Quân đoàn số III có
thể kết thúc trận chiến trước khi đêm xuống. Thành phố giờ đây chỉ còn một đống
đổ nát, và những người chơi phương Bắc anh dũng cũng đã nằm lại. Con số thương
vong bên phía Quân đội Hoàng gia là 20.000. Một trận thắng áp đảo.
***
Vừa điều hành cửa hàng, Mapan vừa theo
dõi trận chiến ở Shelgium và Somren.
"Ha! Weed kìa!"
Anh không cảm thấy gì ngoài sự sợ hãi
kinh hoàng. Pha “móc lốp” của Weed thật sự là một kiệt tác, góc độ hoàn hảo, sức
mạnh vừa đủ và được đặt vào vị trí hết sức tinh tế, chưa kể đến màn chiêu hàng hoàn
hảo sau đó.
Cấp dưới của Mapan, Hidden Money, người
em họ được anh giới thiệu chơi Royal Road, cho biết:
"Anh này."
"Sao thế?"
"Tại sao Weed lại để cho những người đó sống? Nếu
anh ấy giống như những gì anh nói, hẳn là đám người kia phải bị đồ sát toàn bộ
để anh ấy lấy điểm kinh nghiệm và độ thông thạo kỹ năng chứ?"
"Chú mày chỉ phán đoán Weed thông qua vẻ bề ngoài mà
thôi."
Cái bụng béo của Mapan rung lên, anh bắt
chước điệu cười mỉm ác quỷ học được từ Weed.
"Điểm kinh nghiệm và độ thông thạo kỹ năng chỉ mang lại
lợi ích cho đúng lần này thôi."
"Đúng rồi."
"Bằng cách kết thúc trận đấu chỉ bằng một câu nói, Weed đã cho thấy tầm ảnh hưởng lớn lao của mình, và thậm chí anh ấy còn tỏ ra xót
thương nữa cơ. Điều đó sẽ gây tác động trên toàn bộ lục địa Versailles."
"Nhưng đó đâu phải những gì anh ấy hay thể hiện. Nó có
đáng so với những lợi ích anh ấy phải bỏ qua không?"
Hidden Money nghiêng đầu sang một bên với
sự bối rối; xét theo tính cách của Weed mà anh đã được nghe kể rất nhiều lần, quyết
định đó của Weed không mang dấu hiệu của việc bị lương tâm cắn rứt. Bỏ qua món
lợi trước mắt, chỉ vì mấy cái giá trị mơ hồ và trừu tượng? Điều thật không thể
tin được này đã khiến Hidden Money phải coi lại ấn tượng của anh về Weed.
"Mình sẽ cần phải rời bỏ Mapan nếu anh ta không xứng đáng
với sự vâng lời của mình"
Mapan không thể giấu nổi nụ cười rạng rỡ
của mình, như thể anh biết chính xác Hidden Money nghĩ gì.
"Họ sẽ trở thành một món hời lớn cho Weed."
"Gì?"
"Chú có nghĩ Guild Hermes sẽ chấp nhận họ ngay cả khi họ
trở về không? Họ sẽ đi săn quái, làm nhiệm vụ và tham chiến dưới cờ của Vương
quốc Arpen kể từ bây giờ."
"Tuy nhiên, anh ấy từ bỏ cơ hội để phát triển! Đó là một
sự mất mát lớn!"
"Haha."
Mapan cảm thấy khá hài lòng khi nhìn ra
sự háo hức của người em với lợi nhuận; bạn sẽ không thể trở thành một Merchant giàu có nếu không có tham vọng.
"Đó chính là lý do tại sao Weed xứng đáng được mọi
người tôn trọng.”
"Cái gì cơ?"
"Họ chỉ là những kẻ cầu bất cầu bơ, với số lượng không
nhiều. Nếu Weed giết sạch họ bằng đám Undead, chắc chắn sẽ có những người chơi
ở phương Bắc ghen tị với sức mạnh của anh ấy."
"À ra vậy ..."
"Có một nguyên tắc chú phải nhớ khi được ăn chùa. Đó là
đừng bao giờ ăn hết sạch đồ ăn, điều đó sẽ gây mất thiện cảm với chủ nhà. Thế
thì sau này mới được ăn chùa tiếp."
Team dịch: Đéo cần tên
Trans+Editor: Ma cô
0 nhận xét:
Post a Comment