Tập 22, chương 4 : Ghé thăm trụ sở chính
Câu chuyện về Lục địa Versailles có thể được coi là chương trình
hàng đầu của KMC Media.
Những hầm ngục và bãi quái mới bị phát hiện, các
thương gia chuyên bán lẻ, những tin đồn về một chủng tộc ẩn hay các thể loại
truyền thuyết, thậm chí họ còn đưa ra thông tin về những người chơi nổi tiếng
hay như nhiệm vụ “thắng lợi vẻ vang” của Weed trên High Seas.
Gần đây, những tin tức chiến trận ở lục địa Trung tâm
đã trở nên cực kỳ “hot”.
"Khu vực
xung quanh đồi Tibot đã bị quân đoàn ma pháp sư Xenia chiếm giữ. Guild Maple đã tuyển dụng Mercenary
để đánh trả, tuy nhiên sự chênh lệch về sức mạnh là quá lớn, và cuối cùng họ đã
phòng thủ thất bại.
"Cô Shin
Hye Min này, tôi nghe nói cô đã thu/kiếm được video của trận chiến?"
"Đúng
vậy. Hiện tại chúng tôi đang có mặt tại hiện trường để đưa tin “ nóng” về trận
chiến trên ngọn đồi vừa diễn ra 2 giờ trước, và chỉ ít giây nữa thôi, chúng tôi
sẽ đưa ra cái nhìn vắn tắt tới mọi người. Các Warrior đã đánh 1 trận quyết liệt
ở ngay phía trước tôi đây và họ đã bị quét sạch".
"Khán
giả yêu thích Magician cũng có thể quan tâm đến nó."
Chiến tranh diễn ra ở khắp nơi và những trận đấu quy
mô lớn đang xảy ra rất thường xuyên với
sự góp mặt của Mercenary hay Soldier
Đây là thời kỳ đánh dấu sự phát triển hay tàn lụi của
các Guild, và cũng thôi thúc sự thức tỉnh của những vị anh hùng đang say ngủ.
"Guild Hermes
đã sở hữu toàn bộ vương quốc Haven. Oh Ju-Wan, nhưng tôi nghe nói một nửa số
thành viên của Guild này đã đầu hàng Liên minh? "
"Các
Knight của quân đoàn Iron Blood (Thiết Huyết), Magician thù địch, và một Mercenary
đơn độc, đã đánh bại 1 nửa Guild Hermes, khiến họ không thể rút quân, và những
người chơi đành phải tuyên bố đầu hàng vô điều kiện”
“Guild Hermes
đã nắm trong tay 147 địa phương trên tổng số 169 của Vương quốc Haven".
"Thế còn
22 phần còn lại?"
"Guild
Hermes đã thành lập một liên minh giữa các guild đang chiếm đóng các thành trì
ở vương quốc Haven. Tương quan lực lượng giữa 2 bên là rất khác biệt nên hầu
như các guild trên không dám làm điều gì dại dột. Những kế hoạch lớn đang được
tiến hành nhằm thống nhất hoàn toàn Vương quốc Haven.
"Lần đầu
tiên, có 1 sự kiện “lên ngôi” diễn ra tại 1 Vương quốc. Có vẻ như có rất nhiều
người đang tự hỏi về điều đó. "
"Danh
tiếng của 1 tòa thành quan trọng hệt như danh tiếng của một vương quốc vậy, đây
là điều cực kỳ cần thiết để có thể tiến hành ngoại giao và thông thương với
những vùng lãnh thổ khác. Danh tiếng của 1 Vương quốc rất quan trọng đối với việc
sản xuất lương thực"
"Guild Hermes
đã thực hiện tất cả những sự chuẩn bị cần thiết."
"Cũng
như anh đã đề cập trước đó. Các biểu ngữ đã được giăng lên để mời gọi mọi người
đến với Lục địa Trung tâm. Lâu đài Arendelle ở thủ đô sẽ mở tiệc hẳn 1 tuần"
"Điều
kiện tham dự thì sao?"
"Guild
Hermes vẫn chưa công khai tên vương quốc mới của họ, Saerong, cho báo chí. Chỉ
có những người chơi hiện tại ở Vương quốc Haven mới có thể tham dự. "
"Tôi nghĩ
rằng nó sẽ trở thành một địa phương thú vị."
Tất cả các Guild và người chơi cá nhân của Vương quốc
Haven đều có thể tham gia.
Sự cạnh tranh giữa người chơi và các guild luôn rất
nghiêm trọng. Guild Hermes đã phô trương khả năng của họ vượt quá những guild
khác như thế nào.
KMC, cũng như tất cả các đài truyền hình có theo dõi
về Royal Road
đã quyết định quay lại toàn bộ những gì liên quan đến lễ đăng quang của Guild
Hermes.
"Cô có
biết ai sẽ lên ngôi không?"
"Dựa
theo những tin tức chúng tôi thu thập được, đó là Bard Ray".
Bard Ray có chỉ số Fame, Strength và Force (offence hay attack thì đúng hơn) cao
nhất.
Mới đây, anh đã trở thành vua của 1 vương quốc.
"Tôi cho
rằng Guild Hermes giờ như hổ mọc thêm cánh rồi"
Nắm được quyền cai trị Vương quốc Haven, tên tuổi của
anh đã vươn tới đỉnh cao, trong cả thực tại lẫn thế giới ảo.
"Làm thế
nào mà Guild Hermes khiến hơn 1 nửa số guild phải đầu hàng vô điều kiện vậy?"
"Họ từ
bỏ thái độ thù địch, và trở thành một phần của Guild Hermes trong khi các guild
còn lại chuẩn bị di chuyển đến các vương quốc khác."
"Nghe
đồn rằng đây chỉ là bước khởi đầu của họ trong việc phục hồi danh dự đã mất ở Las
Phalanx."
"Trong
guild có những người chơi có lv rất cao, nhưng điều đó không có nghĩa rằng họ
có thể đại diện cho guild."
"Chắc
không giống vụ chinh phục vương quốc Haven đâu nhỉ? Nó khác biệt thế nào so với
việc các thành viên trong guild tham chiến ở phương xa? "
"Ồ, nó kết
thúc trong bế tắc."
Ở các vương quốc khác ngoài Vương quốc Haven, vẫn còn
có những cuộc chiến tranh đang diễn ra. Millideon và các guild ít người hơn khác
đã mở rộng phạm vi hoạt động và gia nhập Liên minh. Những người chơi cấp cao,
hết người này sang người khác đã bỏ qua sự quyến rũ của các guild có uy tín.
==============================
Sau khi lễ hội kết thúc, bức tượng Advent of the Seven
Angels (Thất tiên nữ giáng trần) đã được đặt vào phòng trưng bày nghệ thuật và
tác phẩm điêu khắc.
Bậc thầy điêu khắc Daycram đã chế tác một kho tàng tác
phẩm điêu khắc tuyệt vời về lục địa Versailles .
Nó thậm chí còn có thể được so sánh ngang hàng với 1 di vật thánh.
Ting!
Advent of the
Seven Angels đã được đặt trong trong Trung tâm nghệ thuật của Morata
Các tin tức về
tác phẩm điêu khắc này đã làm dư luận dậy sóng và bị lan truyền với tốc độ
chóng mặt trong khu vực.
Tốc độ phát
triển văn hóa của khu vực đã nhanh chóng tăng lên 5%
Điều này gây ra tác
động to lớn đến sức ảnh hưởng của văn hóa
Do sự hồi sinh
của nghệ thuật, sự nổi tiếng của những người tham gia vào các công tác liên
quan đến nghệ thuật đã tăng lên
Morata đã trở
thành thánh địa đối với những người hoạt động nghệ thuật
Sự nổi tiếng của
khu vực đã tăng
Phước lành của
các thiên thần đã cải thiện rất nhiều điểm chỉ số và đức tin của các Priest
và Knight.
|
Những người chơi ở Morata đã đổ xô đến Trung tâm nghệ
thuật để được chiêm ngưỡng tác phẩm nghệ thuật vi diệu này.
"Tác phẩm
này có nguồn gốc từ Las Phalanx à? Tôi thật không thể tin nổi cái tác phẩm phức
tạp này lại được chế tác hoàn toàn từ Mithril đấy"
"Mình sẽ
đạt được đến trình độ của Weed chứ?"
"Không
ai trong số các Sculptor hiện tại đạt đến trình độ bậc thầy."
Lượng khách hàng ngày đến thăm Trung tâm nghệ thuật đã
tăng gấp 3, và rõ ràng là người ta đến để chiêm ngưỡng tác phẩm của Daycram,
sau khi những cmt về lợi ích của nó được lan truyền rộng rãi.
Weed tăng lệ phí vào cửa chính thức của Trung tâm nghệ
thuật lên 5 vàng. Tuy nhiên, với các newbie, cậu chỉ tăng 1 vàng.
Nhờ việc trưng bày bức tượng Thất tiên nữ giáng trần,
số lượng tác phẩm mà Trung tâm nghệ thuật Morata sở hữu ngày 1 tăng. Những
người chơi tự thách thức mình với tác phẩm điêu khắc mới và có được những bước
đi đầu tiên trên con đường trở thành Sculptor. Và sự cạnh tranh từ các Painter
đã giúp các tác phẩm của họ được cải thiện dần
Tuy nhiên, vẫn có rất nhiều người chơi phản đối.
Booo! Đây là chế độ độc tài của Lãnh chúa
"Trước
khi đi săn quái hằng ngày, tôi thường đi đến Trung tâm nghệ thuật, nhưng bây
giờ tôi phải trả 15 vàng mới được buff”
“Trung tâm
nghệ thuật Morata, rất quan trọng trong mọi cuộc săn, đó là lý do tại sao họ
nên hạ giá! "
"Tăng
giá vô tội vạ mà không thèm đếm xỉa đến cư dân chút nào!"
Một số người chơi to giọng phản đối dữ dội ngay lối
vào của Trung tâm nghệ thuật.
Việc các cư dân lợi dụng mọi hành động chống đối hành
vi gia tăng giá vé vào cửa trung tâm không bao giờ là một hành động đáng mong
muốn.
Do đó Weed công bố 3 bản diễn văn dài thườn thượt.
Việc tăng giá vé vào cửa đã được tối thiểu hóa, chúng
tôi cần khoản kinh phí này do sự tăng giá nguyên liệu, đấy là còn chưa đề cập
đến phí bảo trì các tác phẩm nghệ thuật và chính bản thân công trình.
Cùng 1 loại logic đáng xấu hổ mà chính phủ sử dụng khi
họ tăng chi phí điện, nước và vé tàu điện ngầm!
Có rất nhiều người phản đối, nhưng những newbies lại
đặc biệt yên ắng bởi 4 vàng không phải là quá đắt.
Mặt khác, có những người thực sự coi thường những kẻ
hay phàn nàn. Tháp ánh sáng và Tượng Nữ thần Freya đã được cho xem miễn phí, và
vẫn có những người bày tỏ suy nghĩ cảm thông đến các nghệ nhân.
Trước khi Weed trở nên nổi tiếng, tình trạng của class
Sculptor đang trở nên tăm tối hơn bao giờ hết. Họ bị lăng mạ khắp mọi nơi, và
chỉ có thể ăn thực phẩm có giá bèo nhất hay xin xỏ cơm thừa canh cặn trên hè
phố.
Dù cố gắng hết sức với các tác phẩm của mình, vẫn
chẳng có thị trường nào chịu đền bù xứng đáng với những gì họ bỏ ra.
Cuộc chiến “cơm áo gạo tiền” dựa trên class của chính
mình, trên thực tế, là những gì hầu hết người chơi dự kiến, nhưng họ buộc phải
bằng mặt mà không bằng lòng với giá vé vào cửa hiện tại của trung tâm. Càng có
nhiều tác phẩm tốt hơn xuất hiện tại Trung tâm nghệ thuật, thì những người chơi
thuộc class không thể chiến đấu, những người chỉ biết làm việc trong lĩnh vực
của họ lại càng nhận được nhiều sự trợ giúp.
Sử dụng những chiêu trò đó để tăng giá vé là 1 cách
khai thác thương hiệu của Weed “vắt cổ chày ra nước”!
"Phải
người khác thì chắc chắn là tăng giá lên vô cùng rồi. Suy cho cùng thì bạn
không thể làm giàu chỉ bằng cách đơn giản là tăng giá thêm 1 vàng mỗi lần"
Lv của người chơi tại Morata đang tăng dần. Những
người chơi đến từ lục địa Trung tâm sẽ sớm quay trở lại săn quái tại đây. Số
lượng người chơi vượt qua lv100 không lâu nữa sẽ tăng lên.
Không tăng bất kỳ loại thuế nào, rồi sau đó đột ngột tăng
sẽ chỉ khiến cậu ăn nhiều “gạch đá” hơn mà thôi.
Vào lúc buộc phải thích ứng, bạn sẽ quên đi sự gia
tăng đã quy định.
==============================
Học kỳ 2 - ĐHQG Hàn Quốc
Gió lạnh thổi khá sớm trong khuôn viên trường. Nhìn
thoáng qua thì việc công ty Unicorn sắp xếp một chuyến viếng thăm cho lớp Thực
tế ảo là khá bất thường.
Họ lên kế hoạch cho một chuyến viếng thăm tới trụ sở
và sẽ mất 3 ngày 2 đêm phải ở lại trường.
Tất cả các sinh viên đại học đều đã nghĩ về công ty
của riêng mình.
Tuy nhiên, hầu hết trong số họ đều muốn làm việc trong
công ty có doanh thu và sức sáng tạo lớn nhất thế giới chỉ sau ba năm đầu thành
lập. Sinh viên từ lớp Thực tế ảo của ĐHQG Hàn Quốc và các trường đại học khác
đã được mời tới.
"Mình
không chờ được đến lúc tận mắt chiêm ngưỡng công ty nữa rồi. Chúng ta phải ở
lại đây hai đêm và ba ngày cơ à?"
"Tớ đang
tự hỏi nếu công ty thực sự tuyệt vời như họ nói đó thì sao nhỉ"
Để tránh khỏi sự soi mói của các phương tiện truyền
thông, các sinh viên đã được sàng lọc kỹ lưỡng và sự mong chờ của họ ngày 1 tăng.
Tất nhiên, cái giá phải trả cho chuyến đi đến trụ sở
của Unicorn là không nhỏ, nó khiến cho những người chơi Royal Road phải nghỉ “cày cuốc”. Lee Hyun
nghĩ chuyến viếng thăm này thật là phù phiếm.
"Vâng,
và nếu đáp ứng đầy đủ yêu cầu trong phạm vi của cuộc thi tuyển, bạn sẽ có đủ
điều kiện để được nhận vào làm việc!"
Cuộc thi tuyển giành cho các sinh viên để được đưa vào
trường cấp 2 Mills còn khó hơn. Rõ ràng là nếu được tuyển vào công ty này thì
đúng là tự hào phải biết.
Nó không có nghĩa là. Công ty Unicorn có đầy đủ môi
trường thuận lợi cho những tiến sĩ tài năng nhất, nhưng chỉ tuyển dụng các ứng
viên tầm thường.
Cậu không hề có ý định tham gia cái lớp Thực tế ảo này
sau khi tốt nghiệp cấp 3 và phải động tay động chân vào vô số những công việc
khác nhau
Vì nơi này đang đông kín nhân viên đến từ “chuyến ghé
thăm” nên thông tin về cơ hội việc làm nhanh chóng được mọi người truyền tai
nhau.
Tâm trạng của Lee Hyun đang đi xuống vì cái lịch trình
này..
Phải rời xa Royal
Road trong 2 đêm và 3 ngày là một sự mất mát lớn
về tài chính.
Tuy nhiên, cảm giác này cũng chưa là cái đinh gì khi
so sánh phương Bắc với lục địa Versailles
đang bị tai ương bao phủ.
Có nhiều việc cần đích thân Lãnh chúa của Morata phải
để mắt đến. Có hàng tá thứ cần phải thay đổi để theo kịp với thời đại.
"Tiện
đây tôi cũng nói luôn, chuyến đi thực tế ba ngày và hai đêm này rất quan trọng
trong chương trình học của chúng ta!"
"Đây là
chế độ chiếm hữu nô lệ"
Lee Hyun đột ngột giơ tay lên ngay sau khi bài giảng
kết thúc.
"Sinh
viên Lee Hyun, em có gì muốn hỏi hả?"
Giáo sư Ju Jong Hoon đang hết sức kinh ngạc bởi Lee
Hyun chưa bao giờ đặt câu hỏi trên lớp.
"Ở nhà
em bận rộn lắm, vậy nên em không tham gia chuyến đi thực tế này có được không
ạ?"
Cậu không thể chịu được cảnh phải rơi rớt 1 đồng xu
nào, Lee Hyun nhanh chóng đưa ra hàng loạt lý do như những nhu cầu xã hội và
các lịch trình khác cậu phải làm.
Ngoại lệ chỉ có thể là ngoại lệ ở lần đầu tiên, rồi
lần thứ 2, nhưng giờ đây, có cảm giác như cậu là một nghi phạm bị truy nã!
Người giảng viên trả lời đầy mạnh mẽ
"Cậu
không thể bỏ qua chuyến đi thực tế này được"
"Thực sự
quan trọng lắm thầy ơi, em có những chuyện cá nhân cần phải giải quyết
..."
"Đi thực
tế cũng là 1 bài học. Nếu không tham gia thì cậu sẽ phải học bổ sung vào kỳ
nghỉ hè"
Cuối cùng, Lee Hyun phải tham gia chuyến đi 1 cách
miễn cưỡng.
Các sinh viên của trường ĐH QG Hàn Quốc di chuyển bằng
xe buýt, và dừng lại phía trước 1 tòa nhà cao tầng, trụ sở chính của Unicorn.
Có những sinh viên từ các trường ĐH khác đã đến từ rất
sớm.
Công ty Unicorn cho phép tổng số 230 sinh viên tham
gia chuyến đi thực tế này.
Lee Hyun ngước lên nhìn tòa nhà trụ sở chính của công
ty Unicorn khi vừa xuống xe bus
"Đã từ
rất lâu rồi"
Lần cuối cùng cậu đến đây là khi nhân vật của cậu leo
lên đỉnh của Hall of Fame
Cậu đến nhận tiền kiếm được nhờ các chương trình
khuyến mãi và quảng cáo.
Unicorn đã nhận biết rõ rằng Lee Hyun giỏi giang thế
nào.
"Sắc như
dao cạo, một công ty làm ăn lương thiện mà lỗi hẹn trả tiền thì tốt nhất là
đừng bao giờ nhìn mặt nhau nữa."
Tiền là tiên là phật, là sức bật của tuổi trẻ, là sức
khỏe của tuổi già, là cái đà của danh vọng, là cái lọng để che thân, là cái cân
của công lý. Nói tóm lại cứ có tiền thì công ty nào cũng hết ý.
Nhân viên tiếp tân gặp gỡ các sinh viên, họ quay lại
nhìn và thấy một số phòng ban tại trụ sở chính.
Những nhân viên được phép có những cuộc gặp gỡ vui vẻ
hay những cuộc trò chuyện về quan điểm tuyệt vời của họ về thế giới.
Ngoài ra, còn có những tiện ích đặc biệt khác!
Một rạp hát, một trung tâm thể hình, một hồ bơi, một
rạp chiếu phim, và tất nhiên là có cả phòng game chơi Royal Road nữa.
Các nhân viên tiếp tân nữ dẫn họ đến nhà hàng và cho
biết.
"Bạn có
thể tạo ra những món ăn tuyệt vời ở đây nhờ các nguyên liệu tươi đã được sơ chế
sẵn bởi các đầu bếp chuyên nghiệp của chúng tôi."
Quán cafe thì chẳng khác nào trong một khách sạn năm
sao.
"Nhân
viên có được nghỉ thai sản không ạ?"
Một sinh viên nữ nói lên nỗi e ngại của mình. Rất có
thể việc lập gia đình và nuôi dạy trẻ nhỏ là một vấn đề đối với công ty.
"1 năm
chỉ được 1 lần thôi, nhưng có 1 luật bất thành văn, kỳ nghỉ chỉ là 1 khoản thưởng
nho nhỏ thôi. Khi sinh con, bạn sẽ nhận được 1 năm lương."
Thời gian nghỉ thai sản 1 năm thực sự rất rộng rãi. Họ
cũng giành tặng trẻ con 1 quỹ học bổng có giá trị 40 ngày lương.
Sự khác biệt về điều kiện làm việc giữa Yellowy trong Royal Road và nhân
viên ở đây giống như trời với vực vậy. Ở đây thức ăn rất hợp khẩu vị và họ còn
được chăm sóc cẩn thận nữa.
Sang Jun Choi hỏi nhân viên tiếp tân nữ về những thông
tin việc làm hữu ích khác.
"Lươ ...
Lương của một nhân viên Unicorn mới là bao nhiêu?"
Tất cả sự chú ý của các sinh viên đều được đặt hết lên
nhân viên đó.
"Điều
này phụ thuộc vào phòng ban bạn làm việc. Theo chính sách của công ty, mức
lương cụ thể không được tiết lộ cho người ngoài. Tuy nhiên, các khoản thưởng cố
định và thưởng doanh thu phải nói là quá
... "
Cuối cùng, thông tin quan trọng nhất, mức lương trung
bình không được tiết lộ.
Nhưng các sinh viên đã biết từ các thông tin đại chúng
rằng nhân viên mới của Unicorn được trả lương bằng tiền tấn.
Ngoài tất cả các phúc lợi công ty cung cấp cho nhân
viên, vẫn còn những khoản tiền thưởng lên tới con số thiên văn từ các hoạt động
kinh doanh khác. Miễn là bạn đủ điều kiện họ sẽ trả cho bạn rất nhiều tiền.
Lee Hyun còn có bằng chứng rõ ràng hơn.
Theo hợp đồng trong Hall of Fame, công ty Unicorn sẽ
gửi biếu cậu 4 cân xương sườn và 1 giỏ hoa quả mỗi dịp lễ Tết (người Hàn thường tặng nhau thịt và xương
sườn vào các dịp quan trọng). Các hộp quà được đóng gói riêng và giá trị
ghi trong biên lai cho thấy Unicorn đã chi rất nhiều cho các gói quà tặng.
"Nếu nói
về vấn đề tiền bạc ... công ty đã chi bao nhiêu tiền cho giấy vệ sinh trong vô
số WC đặt trong tòa nhà vậy?"
Một công ty tầm cỡ thế giới luôn tạo ra sự khác biệt,
có thể nói họ rất quan tâm đến nhân viên của mình.
Lần cuối cùng khi có mặt ở đây, cậu đã gặp Yoon Soo
Jang, hiện tại thì Lee Hyun không thể gặp riêng ông bởi ông đang giành hết sức
mình cho 1 dự án dài hơi của công ty.
Không nhân viên nào nhận ra Lee Hyun.
Ngày đầu tiên ở trụ sở Unicorn kết thúc như vậy đó!
Ngày hôm sau, họ lên kế hoạch đến thăm các nhà máy và
phòng thí nghiệm.
Các sinh viên của Đại học quốc gia Hàn Quốc được đưa
đến một khu nghỉ dưỡng giống như khách sạn với bữa tối và những căn phòng đầy
đủ tiện nghi.
Ngày hôm sau, họ cũng chạy theo một thời khóa biểu cố
định, như thể đây là chuyến thăm quan của trường với hướng dẫn viên là các nhân
viên của công ty và cứ thế di chuyển theo lời
họ.
“Đây là nhà
máy sản xuất hệ thống lõi của hộp đăng nhập”
8 robot lắp ráp và kiểm tra cùng lúc. Nó có thể đi
lại, diễn tả những yêu cầu cơ bản và có thể di chuyển trang thiết bị.
Con robot được cài đặt nhiều bộ vi xử lí là sản phẩm
của Node, 1 công ty con của Unicorn
Công ty có một danh sách sản phẩm rộng lớn. Robot của
họ thường được sử dụng để dẫn đường cho người mù, robot thiết kế cho việc dọn
dẹp, hay robot công nghiệp thái thịt cho công ty cá.
Quy mô của công ty quả thật là đồ sộ.
Mạng lưới doanh thu của công ty khổng lồ đến nỗi doanh
thu của 2 hay 3 công ty kết hợp lại cũng không thể là đối thủ của họ.
Lee Huyn ghét những hãng kinh doanh này.
“Đây là đối
thủ ghê gớm nhất của mình”
Khi bạn làm việc ở một địa điểm xây dựng, bạn sẽ biết
robot góp phần to tát thế nào.
Chúng thay thế con người mang những vật liệu nặng, lau
rửa cửa kính của những tòa nhà cao tầng, hay bất cứ lĩnh vực nguy hiểm nào.
Mặc dù chỉ là những công ty con của Unicorn, chúng vẫn
thu về những khoản lợi nhuận hàng tháng khổng lồ. Thực tế, 9 năm trước khi hộp
đăng nhập Royal Road được ra mắt, chi phí sản xuất hộp đăng nhập là rất lớn và
với chi phí lớn như thế, họ không thu được chút lợi nhuận nào. Nhưng công nghệ
điều khiển cao cấp của Unicorn đã được phát triển sâu hơn. Giờ đây, Unicorn có
vô số nhãn hiệu trong hàng loạt lĩnh vực như điện tử, máy móc, hóa chất, ngân
hàng, và bán lẻ.
Với 1 hệ thống thực tế ảo hoàn hảo và những hành động
tích cực trong việc phát triển công ty, mọi thứ nằm trong quyền kiểm soát của
Hoàng Đế. Lee Huyn chỉ có thể thở dài.
“Cuối cùng,
công ty cố gắng khoe khoang tên tuổi của mình. Bằng cách này, 3 ngày 2 đêm miễn
cưỡng trôi đi, tất cả vì lợi ích của công ty”
Tham gia 1 chuyến đi thực tế có hướng dẫn, cậu không
được phép đi chơi, và điều này chẳng có hiệu lực gì với cậu.
Cô nhân viên tiếp tân đã làm việc hết sức chăm chỉ,
bản hướng dẫn của Unicorn được chi tiết hóa hết từng phòng, nhưng chỉ là người
bên ngoài không thể nhìn thấy niềm tự hào của cô.
Nhà máy và trung tâm nghiên cứu ở ngay gần họ.
Trụ sở nghiên cứu có một căn biệt thự hướng về phía
biển chỉ cách một vài bước chân từ văn phòng tổng kiêm phòng thí nghiệm của họ.
Mặc dù phòng ốc khá nhỏ, nhưng các vật dụng đa dạng lại tốt.
“Woah...”
“Ước gì tôi
được làm việc ở một nơi tốt thế này”
Nếu nhìn lướt qua chiếc xe hơi sang trọng đỗ trong bãi
xe, bạn có thể đại khái ước lượng được địa vị xã hội của những nhà nghiên cứu.
“Thật không
may, trụ sở không tiết lộ những gì đang diễn ra bên trong”
Thậm chí cả nhân viên của trụ sở nghiên cứu cũng không
dễ dàng đi lại vì sau khi hết giờ làm việc trụ sở sẽ đóng cửa.
“Các bạn được
chào đón ở lại tại khách sạn mà Unicorn đã đưa các bạn đến khi các bạn vào
thành phố. Sau bữa tối, các bạn được tự do nghỉ ngơi. Hãy tận hưởng thời gian
rảnh rỗi”
Khi tôi đến đây, không khí hồi hộp như một cuộc đi
chơi của trường.
“Một đám con
trai trạc tuổi nhau body chuẩn tập hợp ở đây, 12/12!
“Tất cả gái
trường khác hẹn hò với trai trường chúng ta. Cho nên, tôi lúc nào cũng là kẻ
thừa thãi”
Các sinh viên của ĐHQG Hàn Quốc cùng nhau ra ngoài với
nhóm người của trường khác và vẫn ở bên ngoài hẹn hò.
Lee Hyun thấy mệt mỏi vì thế cậu về đi ngủ sớm trong
khách sạn.
Sáng sớm ngày hôm sau.
Lee Hyun thức dậy sớm để tập thể dục theo thói quen.
“Không khí
không tệ lắm”
Cây cối làm không khí trong lành hơn.
Có thể nhìn thấy các nhà nghiên cứu và nhân viên nghỉ
ngơi thư giãn vào buổi sáng bằng việc sử dụng những dụng cụ tập thể dục. Cũng
có nhiều nhà khoa học đến từ những vùng biển xung quanh.
Lee Hyun chú ý đến 1 người đàn ông lớn tuổi trong lúc
chạy bộ nhẹ nhàng quanh khách sạn, ông ta đang ngồi một mình trên 1 chiếc ghế
băng.
Lee Hyun lại gần người đàn ông.
“Ông đang làm
gì thế?”
“Đi vòng vòng
thôi”
“Trông ông có
vẻ là một người đàn ông lớn tuổi tẻ nhạt. Ông đợi ai sớm thế này?”
“Tôi chẳng có
gì để nói cả, vì thế hãy đi đi”
Lee Hyun đã trải nghiệm đủ để thấy rằng người đàn ông
này đang đau khổ. Và vì tính tự trọng của đàn ông mà ông ta vẫn cứ cố chấp và
từ chối nói chuyện với người khác.
“Tôi đang đi
thể dục buổi sáng nhưng liệu tôi có thể chơi cùng ông một lúc không?”
“Đừng có tào
lao, xéo đi!”
“Có chuyện gì
xấu xảy ra với ông hay gì đó à?”
“Đừng có
ngồi”
Lee Hyun ngồi cạnh ông ta trên chiếc ghế băng.
Có một cảm giác nguy hiểm đến từ người đàn ông, nhưng
trong khoảnh khắc ngắn nó trở thành sự cô độc của nỗi mong mỏi nói chuyện với
ai đó.
Cả hai rơi vào trầm mặc một hồi.
“Ông có con
không? Trông ông rất cô đơn”
“Tôi phải làm
gì để cậu biến mất hả?”
Cả hai ngồi yên suy nghĩ.
Người đàn ông lớn tuổi thay đổi vị trí ngồi trên ghế.
Ông né tránh Lee Hyun 1 lúc lâu.
Chỉ còn vài chiếc lá lưu lại trên cây, tuy nhiên lá
vẫn tiếp tục dần dần rụng xuống. Họ nhìn những thứ xung quanh rất lâu.
Danh tính của người đàn ông lớn tuổi là một nhà khoa
học sống ở trong lâu đài mang phong cách riêng của mình và chế giễu cả nhân
loại. Ông là Yu Byeong-jun!
Ông nhận ra gương mặt của Lee Hyun thông qua Nữ thần Versailles .
Ông nhận ra sự thật này trước khi cậu ngồi xuống cạnh
ông.
Chỉ là ông vờ như không biết.
Yu Byeong-jun biết cậu là người chơi duy nhất trong số
người chơi mà ông nhớ là mình đã quan sát.
Chỉ có Yu Byeong-jun biết sự thật về mục đích cuối
cùng trong kế hoạch riêng của cậu.
Cuối cùng, Yu Byeong-jun là người nói trước.
“Đời là gì?”
Yu Byeong-jun ăn mặc bộ quần áo đơn giản giống như
những gì mà những người công nhân ở trụ sở thường mặc.
Đó là một bộ đồ cải trang.
Số người biết được danh
tính thật sự của ông ở Unicorn chỉ đếm được trên đầu ngón tay và thường giới
hạn trong mấy ông giám đốc điều hành và vài nhà khoa học.
Lee Hyun chẳng bao giờ có
thể tưởng tượng được danh tính thật của Yu Byeong-jun.
Cậu nghĩ đây là cơ hội
tốt để đặt câu hỏi.
Lee Hyun cố gắng nghĩ vài
câu trả lời sâu sắc để nói với người đàn ông.
Yu Byeong-jun nhận ra sự
thật này, ông nói.
“Thư giãn đi, hãy nói với tôi những gì cậu nghĩ thôi”
Lee Hyun trả lời khá đơn
giản.
“Tôi không biết. Tôi chỉ sống. Để ăn, tồn tại, và kiếm
tiền”
Lee Hyun đưa ra câu trả
lời mà Yu Byeong-jun mong đợi.
Đó là một câu trả lời đơn
giản mà rõ ràng vô cùng.
“Cảm xúc giống như lá rụng mùa thu. Cậu có cảm thấy mùa
đông giá lạnh đến là để quét sạch những chiếc lá khỏi cây không?”
“Thu và đông đều lạnh. Vì vậy tôi chắc chắn phải mặc quần
áo dày. Cả sịp tốt nữa”
“Những gã trẻ trâu thì không mặc sịp vì thời trang khuyên
bọn chúng chẳng nên mặc cái quái gì cả”
“Sống ấm áp là tốt nhất”
“Cậu nghĩ thứ gì quan trọng nhất trong cuộc sống?”
Lee Hyun không cần nghĩ
đến lần thứ 2.
“Tiền”
“Vì tiền sao ? Chả lẽ danh dự, bạn bè, gia đình
không quan trọng?”
“Có phải danh dự là cái thứ vấy bùn lên người tôi bằng
những điều người khác nghĩ là quan trọng không? Ông thậm chí còn cần tiền để
duy trì một tình bạn đấy. Ông phải chăm sóc cho gia đình mình. Sẽ có rất nhiều
lúc ông không có tiền, ông sẽ không thể chăm sóc họ. Tiền cần thiết để giữ mọi
thứ đúng trật tự, như thế ông còn có một chỗ mà ngả lưng”
Yu Byeong-jun chầm chậm
gật đầu.
“Tôi không biết lại có nhiều người chỉ nghĩ đến tiền”
Đã không còn gì để nói
nữa nhưng Lee Hyun cứ tiếp tục ngồi trên ghế.
Từng chút từng chút một,
lượng người đi qua họ ngày càng tăng.
Chẳng câu chuyện nào có
thể khiến Lee Hyun bỏ bữa sáng vì vậy cậu đứng dậy khỏi ghế.
“Ở đây lạnh lắm ông bạn già, ông nên rời khỏi chỗ này sớm
đi”
“Não tôi sẽ nói cho tôi biết đi hay không đi”
Khi Lee Hyun bước được
vài bước về hướng khách sạn, cậu ngoái lại.
“Đây cầm lấy mà uống ca cao nóng”
Sau đó cậu lấy ra 200 won
và đặt nó vào tay Yu Byeong-jun.
Yu Byeong-jun vẫn giữ im
lặng bởi vì đây là lần đầu tiên ông được đối xử như vậy.
Ông không biết rằng có
một cuộc nghiên cứu thực tập đã được lên lịch cho sinh viên đến từ ĐHQG Hàn
Quốc, và Lee Hyun cũng nằm trong nhóm đó.
Nếu cậu không dậy sớm tập
thể dục, họ có lẽ đã không gặp nhau.
Tập đoàn Unicorn đã tồn
tại và đứng sừng sững trong hàng thập kỷ qua.
Nhưng bên dưới vóc dáng
xương xẩu của Yu Byeong-jun, có vẻ như một sự đồng cảm đang tuôn chảy.
“Haha. Thật không thể tin được”
Ông cảm thấy sự lạnh giá
mà chưa ai từng cảm thấy.
Các nhà khoa học biết
biết đến ông trên cương vị tổng giám đốc của Unicorn đều sợ nhìn thẳng mặt ông.
Nhưng Lee Hyun đã đưa ông
một đồng xu và đối xử với ông như một ông lão nghèo khổ.
‘Lần cuối cùng mình uống thứ gì đó từ máy bán nước tự
động là hơn 20 năm trước’
Yu Byeong-jun đột nhiên
mong muốn mãnh liệt được uống một cốc ca cao.
Ông thấy một máy bán nước
tự động và nhìn vào bên trong xem thì thấy giá một cốc ca cao là 300 won.
***
Sau chuyến đi thực tế kéo
dài 3 ngày 2 đêm, Lee Hyun đã trở về nhà!
“Cuối cùng cũng đến cuối tuần”
Một nụ cười tươi rói vẽ
lên trên miệng cậu.
Cậu giặt đồ và rửa bát
sau đó bật máy tính lên.
Tiến thẳng về phía trước
trong chuyến hành quân cuối cùng của sự tham lam, cả guild phải tiến lên bởi họ
đã bị cuốn vào vòng xoáy chiến tranh kéo họ tới Lục địa Trung Tâm.
Những huyền thoại trong
Royal Road được tạo ra từ những cuộc xung đột bất tận và rất nhiều những chương
trình đặc biệt về họ đang được truyền hình trực tiếp.
“Có vẻ như một cuộc chiến tranh hỗn loạn đang diễn ra
trên lục địa trung tâm”
Thay vì video đi săn hay
nhiệm vụ, giờ đây, trên Hall of Fame chỉ toàn những video về cuộc chiến tranh.
Lee Hyun xem 2 video, mỗi
cái xem một quãng ngắn.
Một đội quân hỗn tạp ồ ạt
tấn công vào pháo đài như sóng trào, bánh xe của vũ khí công thành lăn tròn đưa
chúng tiến đến gần pháo đài. Lúc này, những lính phòng thủ kháng cự quyết liệt
bằng hỏa tiễn và niệm chú.
Mặc dù một vài người đã
cố gắng anh dũng bảo vệ và ngăn chặn những kẻ xâm lăng nhưng hầu hết đã ngả về
guild của kẻ thù.
Đó là bởi vì họ sẽ không
chiến đấu trừ khi chắc rằng mình thắng. Sự thật là họ đã chuẩn bị trước một lối
thoát lâu dài.
“Chúng ta phải đi đâu để thoát khỏi chiến tranh đây?”
“Các Merchant từ vùng Moldroon xin hãy cẩn thận. Những
đội quân đã mất nguồn viện trợ bắt đầu tấn công bất ngờ vào các tuyến đường
giao thương”
“Mặc dù đã tăng cường quyền kiểm soát các hầm ngục, giá
để vào hầm ngục ở lục địa trung tâm vẫn tiếp tục tăng”
“Anh không biết sao? Giá đã tăng gấp đôi”
Bảng thông báo xôn xao
với thông tin về cuộc chiến tranh.
Cũng có rất nhiều thông
báo tuyển người nữa.
“Những ai luôn mơ ước chiến đấu và vinh quang, hãy tham
gia guild Bane! Chúng tôi hứa đãi ngộ phù hợp với level của bạn”
“Chúng tôi giao dịch với người chơi không thuộc bất cứ
guild nào. Khi những người chơi cấp cao gia nhập, chúng tôi sẽ cung cấp trang
bị phù hợp cho các bạn”
Giá vũ khí và áo giáp ở
lục địa trung tâm nhảy lên gấp đôi giá gốc, và giá những trang bị liên quan đến
chiến tranh khác cũng tăng cao ngất.
Với những Merchant buôn
vũ khí, một chợ vàng đã được mở, đó cũng là thiên đường cho Blacksmith (thợ
rèn) và Tailor (thợ may).
Mặt khác, có rất nhiều
trường hợp các merchant bị guild khác tấn công bất ngờ và không thể vận chuyển
vật tư.
Lee Huyn đăng nhập vào
cộng đồng Dark Gamer .
Bảng yêu cầu đầy các yêu
cầu tuyển lính đánh thuê giúp đỡ ở chiến trường.
Trên bảng tin bạn có thể
tìm thấy tình hình chiến trận của từng vùng và sức mạnh của từng guild.
Trong lục địa trung tâm
có rất nhiều thành trì, thị trấn và pháo đài bị các guild chiếm giữ.
Dù những guild danh tiếng
rất mạnh mẽ, nhưng cái bọn được gọi là guild-rễ-chùm đó lại áp đảo về số lượng
quân.
Mỗi guild sẽ có tối thiểu
1~2 người chơi cấp cao, và một vài guild nhỏ chỉ có toàn những người chơi cấp
cao.
Những người không thuộc
guild nào tập hợp lại với nhau hình thành guild và chống cự lại quy mô của cuộc
đại chiến đang vượt ra ngoài tầm kiểm soát.
Tiêu đề: Cái kết của
chiến tranh trên lục địa Trung Tâm?
Tiêu đề: Mối liên hệ giữa
tất cả các guild?
Tiêu đề: Thông Tin Tối
Mật. Cuộc chiến với Haven vẫn chưa chấm dứt.
Mặc dù có nhiều chuyện
đáng đọc, nhưng Lee Huyn không nghĩ là có chuyện nào phù hợp lúc này.
‘Giá item đang tăng, bạn phải nắm lấy cơ hội này để kiếm
tiền’
Có nhiều người tìm lính
đánh thuê nhưng không nhiều ứng cử viên cho lắm.
Các Dark Gamer sử dụng
item để khám phá những hầm ngục chưa ai biết tới và đi săn trong sự kích thích.
Điều này khiến việc tham
gia chiến tranh không thực tế chút nào, chẳng ích gì khi chết chỉ để bị guild
bỏ rơi và phản bội. Tuy nhiên, level, skill và trang bị thì có thể dựa vào được
vì nó là của riêng bạn.
Nhiều người muốn thuê Lee
Huyn làm lính đánh thuê cho mình nhưng cậu không có hứng thú bởi vì họ chỉ muốn
lợi dụng cậu.
“Mình phải đi tới đỉnh Debkart ngay”
Team trans :
Đéo cần tên
Translator :
Cáo lady + Ma cô
Editor : Ma cô
0 nhận xét:
Post a Comment