Tập 44, chương 2: Cha Seoyoon
Một
sự kiện lớn diễn ra tại Pháo đài Formos!
Weed
đã gây một chấn động lớn và thanh danh của Guild Hermes trên lục địa Versailles
lại một lần nữa sụp đổ.
Đế
chế Haven cử quân từ các thành phố lân cận để giành lại Pháo đài
Formos vào ngày hôm sau, nhưng không có cách nào phục hồi được niềm kiêu hãnh của
chúng.
Những
người chơi giận dữ đã quét sạch các nhà kho và phá hủy trang thiết bị của thành
phố. Cảnh tượng này được chiếu thông qua các đài truyền hình và tạo ra nỗi hổ
thẹn cho Đế chế Haven. Nỗi lo âu của Đế chế Haven ngày càng lớn hơn.
“Chúng ta phải trừng phạt hắn. Hãy đảm bảo rằng hắn không thể tự tung tự tác
thêm nữa.”
“Chúng ta còn phải chịu đựng chuyện này bao lâu
nữa? Chẳng lẽ cứ để hắn ta hành động táo tợn như thế trên Lục địa Trung Tâm mà
không thể trả đũa sao? Từ khi nào mà Guild Hermes lại trở nên yếu đuối đến vậy?”
Tất
cả các lãnh đạo và người nắm quyền chủ chốt của Guild Hermes đều tập hợp. Họ muốn
đưa ra cách xử trí thích đáng để đối phó với Weed và nâng cao an ninh.
Tiền thưởng của Weed
tăng tới 100 ngàn vàng, vị trí lãnh chúa thành phố và trang bị cấp cao nhất. Các
Magician và Assassin dày kinh nghiệm được phái đi theo dấu cậu.
“Tên chiến dịch là Săn gấu lớn.”
Lafaye
nghĩ có rất ít cơ hội để chúng có thể bắt được tên Weed khó hiểu. Sẽ rất khó
theo dấu cậu dựa trên kĩ năng, tốc độ và phán đoán của cậu.
Thay vào đó, những
cái bẫy chết người được đặt trong những khu vực nơi cậu có vẻ sẽ xuất hiện. Nhóm
lãnh đạo mạnh mẽ thúc đẩy ý tưởng phái người theo dõi.
‘Nếu
chúng ta biết được hắn ở đâu thì chúng ta có thể khiến hắn không kịp trở tay.’
Có
nhiều người trong Guild Hermes khát khao chiến đấu với Weed. Những người level
cao nhất được trao cho các trang bị cần thiết và chỉ một nhiệm vụ duy nhất.
Truy lùng theo dấu
tích của Weed khắp lục địa. Cơ hội của cậu sẽ nhỏ lại và một ngày chúng sẽ
bắt được cậu. Hoạt động của Weed ở Lục địa Trung Tâm sẽ bị hạn chế.
Lafaye trải ra tấm bản
đồ lục địa.
“Có vài phần cơ bản mà chúng ta cần bàn. Sự suy yếu của Đế chế Haven. Đế chế của chúng
ta đang ngày càng trở nên yếu hơn.”
“Sự suy yếu của đế chế ư? Quân đội ta đang thắng thế trong hầu hết tất cả
các cuộc chiến chống quân phản loạn cơ mà. Quân đội đang ngày càng mạnh hơn từng
ngày và chỉ còn là vấn đề thời gian cho tới khi chúng ta chiếm được toàn bộ lục
địa.”
Các
thủ lĩnh ngay lập tức phản đối.
Có rất nhiều lãnh
chúa và anh hùng chiến tranh trong số các thủ lĩnh của Guild Hermes.
“Ngài đang lo lắng về bọn quân phản loạn sao? Những tên đó chỉ là đám ô hợp thôi.”
“Tôi đồng ý. Chúng sẽ chẳng bao giờ trả đũa được.
Chúng ta sẽ cho chúng thấy kẻ mạnh dẫm lên kẻ yếu là như thế nào. Không cần phiền
phức nhắc tới sự suy yếu của Đế chế.”
Họ nghĩ có rất nhiều
chuyện rắc rối đang xảy ra trong Đế chế Haven. Nhưng đó chỉ là những
nhiễu loạn tạm thời vì sự thống nhất lục địa.
Quân nổi dậy xuất hiện
khắp mọi nơi nhưng họ bị đàn áp bởi quân đội. Guild uy tín sẽ dẫm
lên họ như chơi đập chuột.
Guild
Hermes đang trải qua chiến tranh. Chúng không nghĩ chúng sẽ bị đánh bại trong
những trận chiến này.
Sau khi xâm chiếm Lục
địa Trung Tâm, chúng phải thống trị Đế chế Haven một cách triệt để. Lý
do là vì rất khó xâm chiếm phương Bắc bởi khoảng cách xa. Nếu chúng không phải duy
trì một lượng quân đội lớn trên Lục địa Trung Tâm thì phương Bắc sẽ không có khả
năng phản kháng.
Là những tướng lĩnh
mạnh mẽ trên Lục địa Versailles, họ có niềm tự hào lớn vào bản thân. Họ được
ban tặng những tước hiệu cao quý như Bá tước, Hầu tước, Công tước.
Ngoại trừ Bardray, bọn
họ mạnh hơn hầu hết những người chơi khác. Không hề phóng đại khi nói rằng
tất cả những người mạnh nhất của Lục địa Versailles đều tập hợp ở Guild Hermes.
Lafaye
nhìn ánh mắt của các thủ lĩnh và lãnh chúa.
“Các anh không nghe tôi nói gì cả. Quân đội của Đế chế Haven người ta có thể cho rằng
mạnh hơn. Chúng ta có lực lượng mạnh nhất trên lục địa. Nhưng vấn đề thực sự là
kinh tế của Đế chế đang suy yếu.”
Lafaye
nghiêm túc suy nghĩ về chuyện nội vụ của Đế chế Haven.
“Nếu các anh nhìn vào số liệu thống kê từ những ngày
đầu tiên của Đế chế Haven, tiền thuế một tháng là khoảng 1.3 tỉ vàng.”
“Vậy không phải nhiều sao?”
“Đúng. Đó quả thực là một số tiền khổng lồ đối
với thời kỳ đầu của Royal Road. Chúng ta đã bước từ mốc chỉ có 10 vàng đến mốc
điều hành một thành phố thành công. Trước đó, chúng ta đã lang thang khắp những
ngọn núi và cánh rừng để tìm da.”
Những
người chơi nhắm mắt và nhớ lại khoảng thời gian đó.
Mỗi
người đều phải bắt đầu ở một nơi nào đó.
Các thủ lĩnh bận rộn
hơn bất cứ ai vì họ đã đặt nền móng cho Guild Hermes. Họ
muốn trở nên mạnh hơn bất cứ ai. Những người chơi đã phát triển các làng thông
qua các nhiệm vụ, giao thương tấp nập và họ trở thành những thành viên cấp cao
bận rộn.
Quá trình đó rất rõ
ràng, như vừa mới xảy ra ngày hôm qua. Những trải nghiệm trong
Royal Road thường xúc động hơn thế giới thực.
“Những số liệu này tập hợp từ vài nguồn khác nhau và
không thể đưa ra con số chính xác vì số lượng người chơi tiến vào. Nhưng ước tính rằng trong khoảng thời gian tích
cực nhất của Vương quốc Haven, thuế hàng tháng đạt xấp xỉ 2.4 tỉ vàng.”
“Thật ấn tượng. Đó là một số tiền cực lớn.”
Vào
thời điểm đó, họ nhận được thuế từ Vương quốc Haven cũng như những vương quốc lớn
nhỏ khác.
Tỉ lệ thuế rất cao
nhưng vẫn có một sự phát triển kinh tế nhờ lượng người chơi tràn vào lớn. Trong
số những người chơi, các quý tộc và lãnh chúa bắt đầu nắm quyền kiểm soát chắc
chắn vị trí của họ. Là một Guild uy tín, họ có những kế hoạch lớn và muốn thôn
tính Vương quốc Kallamore cùng Vương quốc Tullen, những vương quốc có dân số đông.
Họ tuyển mộ một đội quân
và chiến đấu mãnh liệt để có được nhiều lãnh thổ hơn. Hoàng
tộc và quý tộc NPC không thể làm gì và để mặc những người chơi mở rộng sức mạnh
quân sự của họ.
Đồn điền và trang trại
bị phá hủy còn mỏ quặng thì bị đóng cửa. Các cư dân lỗ vốn và trang
thiết bị sản xuất cũng bị phá hủy. Còn chưa kể đến giao thương bắt đầu thu hẹp.
Những cư dân trẻ tuổi
bị bắt nhập ngũ và mang ra chiến trường trong khi rất nhiều class chỉ tập chung
chế tạo khí tài chiến tranh.
Từ sau đó, tiền thuế
của Vương quốc Haven và những vương quốc khác bắt đầu giảm xuống.
Lafaye, Bardray và hầu
hết người trên Lục địa Trung Tâm quan tâm rất hời hợt đến hiện tượng này.
Chiến tranh và xâm
chiếm các lãnh thổ xung quanh là ưu tiên hàng đầu vì thế họ không có thời gian
để nghĩ về kinh tế. Họ chỉ có lập luận đơn giản đó là giẫm nát mọi
thứ.
Một cuộc đấu tranh
ác liệt vì Lục địa Trung Tâm và kết thúc với chiến thắng của Guild Hermes.
Cho tới bây giờ
không gì có thể thay đổi được.
“Chúng ta đã thôn tính Vương quốc Haven, Vương quốc
Kallamore và đụng độ những thế lực khác trên Lục địa Trung Tâm. Và chỉ tính riêng như thế, thuế của chúng ta đã
là xấp xỉ 8.8 tỉ vàng trong thời gian ngắn sau khi thống nhất Lục địa Trung Tâm.
Nó bao gồm cả phí vào cửa các thành phố và hầm ngục.”
“......”
Các
thủ lĩnh và lãnh chúa tập hợp lại thật sự sốc đến nỗi không nói được gì.
‘Chúng ta còn nhận
được một vài khoản đầu tư từ bên ngoài nữa đúng không?’
‘Mệnh
giá của thực tế ảo đang phát triển từng ngày. Guild Hermes giờ đây đủ lớn để được
gọi là một tập đoàn.’
Các lãnh chúa có thể
đoán được thông qua việc cai trị các thành phố nhưng thật quá sốc khi nghe con
số trực tiếp.
Lafaye
tiết lộ thêm một mẩu thông tin trước nay vẫn giấu kín.
“Mặt khác, mạng thông tin của chúng ta ước tính được
thuế của Vương quốc Arpen là khoảng 20~30 triệu vàng.”
“Huhuhu, quy mô thậm chí không thể so sánh.”
“Chỉ nhiêu đó... nó có đáng chiếm không nhỉ?”
Các
lãnh chúa cười vang.
Họ có thể kiếm được
số thuế đó từ vùng lãnh thổ họ cai trị. Vương quốc Arpen có dân số
đông đảo với các cộng đồng nhưng họ cảm thấy đó chỉ là cái thùng rỗng mà thôi.
Tuy nhiên, Lafaye
không cười.
“Có một sự khác biệt lớn trong cách chúng ta chi tiền
thuế so với Vương quốc Arpen. Chúng
ta có một mức thuế cao hơn. Nếu Vương quốc Arpen thu thập thuế theo cách giống
như chúng ta thì chúng sẽ có ít nhất 300 triệu vàng.”
“Đó vẫn là một khác biệt lớn...”
Các
lãnh chúa không thể chế giễu mức 300 triệu vàng. Tuy nhiên, nó vẫn là một con số
quá nhỏ so với Đế chế Haven.
Nhưng khuôn mặt
Lafaye rất nghiêm trọng nên họ đoán rằng câu chuyện còn lớn hơn.
“Nếu các anh nhìn kỹ hơn thì khoảng cách thực tế
thực sự đã giảm nhiều. Kể từ khi thống nhất Lục địa Trung Tâm, tiền thuế thu
vào của Đế chế Haven đã giảm rất nhanh.”
Một
trong số các lãnh chúa hỏi.
“Có phải là do hệ thống? Chúng ta có thể biện
luận rằng đó là do có ít nông trại và mỏ quặng hơn.”
“Điều đó chỉ là một phần. Nhưng sự sụt giảm thuế
gây ra bởi chuyện đó không đáng kể nên có thể bỏ qua.”
“Vậy còn tiền thuế hiện tại...”
“5.17 tỉ vàng.”
“Hrmm.”
Có
thể nghe thấy âm thanh của những tiếng thở dài.
8.8
tỉ và 5.1 tỉ vàng vẫn là một số tiền rất lớn. Nhưng nó đã giảm mất 3.7 tỉ vì thế
đây là lần đầu tiên họ cảm thấy nó là một vấn đề lớn.
Những khuôn mặt cười
cợt từng chế nhạo Vương quốc Arpen đã cứng đơ.
Hầu
hết tiền thuế trong các lãnh thổ lớn nhỏ của họ đang giảm dần. Họ nghĩ rằng
chuyện đó chỉ là tạm thời và sẽ phục hồi lại thông qua sự tái thiết kinh tế.
Nhưng họ không biết rằng rất nhiều tiền đã không cánh mà bay.
Lafaye
tiếp tục nói.
“Trong lúc đó, chúng ta đã tạo ra một vài sai lầm cộng
thêm một chuỗi những sự kiện bất lợi. Tiền thuế tiếp tục được thu thập suôn sẻ bất chấp quân phản loạn. Nhưng
dù có tái thiết kinh tế, thuế vẫn tiếp tục giảm nhanh.”
“Không nghi ngờ gì nữa.”
“Giờ nó giảm bao nhiêu?”
Các
lãnh chúa khẩn trương hỏi.
Lafaye
thành thật giải thích sự nghiêm trọng của tình hình.
“Trong một tháng, tổng số thuế đã giảm là 300~400
triệu vàng.”
“Vô lý...”
Các thủ lĩnh, những
người đã biết thông tin đều im lặng.
Các lãnh chúa cố gắng
tính toán trong đầu.
‘Nếu
thuế giảm thì thu nhập của mình sẽ được ít.’
Vẫn còn nhiều điều hơn
để nói. Sự tập chung của mọi người đổ dồn về Lafaye.
“Rất khó để liệt kê ra danh sách những nguyên do cho
sự sụt giảm thuế. Tổn
thất mà đối thủ của chúng ta gây ra khi chúng thất bại, tổn thất tới các thành
phố, cư dân chết đi, giảm sản xuất, quân phản loạn xuất hiện và an ninh xấu đi.
Một lý do lớn nữa là những người chơi không thích đi săn ở Lục địa Trung Tâm nữa.”
Những
người này trong Royal Road có một mong muốn mãnh liệt là trở nên mạnh hơn.
Nhưng
nhiệt huyết ấy nguội đi sau khi Guild Hermes thống trị Lục địa Trung Tâm bằng
quân đội hùng mạnh.
Người ta muốn chơi
hoặc lui tới những nơi nghỉ dưỡng còn sót lại.
Những
nhân công và thợ máy sản xuất không làm việc chăm chỉ như trước đây nữa.
Tự nhiên thuế sẽ giảm
khi không còn nhiều người tiến vào thành phố và hầm ngục nữa.
Trong
khi đó, các lãnh chúa bận rộn suy nghĩ.
‘Chuyện này cũng giống
như kinh tế ngoài đời thực.’
‘Khó
thật. Kinh tế... Mình nên theo học vài lớp kinh tế.’
Rõ ràng nền kinh tế
của họ hiện tại đang ở trong tình trạng suy thoái. Họ cần
ai đó khiến nền kinh tế điều hành mượt mà lần nữa.
Cho dù thế, các lãnh
chúa cho rằng Đế chế Haven vẫn có một mức thuế cao. Trên
thực tế, họ đã tích lũy được một khối tài sản khổng lồ.
Những lời của Lafaye
đã phá vỡ ảo tưởng của họ.
“Như các anh đều biết, cần có rất nhiều tiền để duy
trì Đế chế Haven. Duy
trì cơ sở hạ tầng thiết yếu và chi phí quân đội. Rất khó để ước tính chính xác
nhưng chỉ riêng những phí tổn đó đã vượt quá 2 triệu vàng. Chúng ta phải đánh bại
quân phản loạn trong khi đầu tư vào tái xây dựng Đế chế.
Nói cách khác, chúng ta sẽ sớm không thể đáp ứng được điều đó nữa.”
Đế chế Haven - một
con ngỗng đẻ trứng vàng đang ở trong tình trạng xấu nhất.
Những kẻ hơi hơi
thông minh đó bị sốc. Tiền thuế là một vấn đề then chốt vì vậy phòng
họp rơi vào im lặng.
“Đế chế Haven yêu cầu một sức mạnh quân sự lớn
để đàn áp kẻ thù của chúng ta. Tuy nhiên, sức mạnh quân đội của chúng ta cũng
là thanh kiếm hai lưỡi. Nó yêu cầu chi phí duy trì khổng lồ và là sự cản trở đối
với phát triển kinh tế. Trong tương lai, chúng ta phải duy trì quân đội hiện tại
và trợ giúp kinh tế khôi phục.”
Lafaye bày tỏ nguyện
vọng của mình một cách rõ ràng.
Thêm
vào đó, hắn cảnh báo các lãnh chúa, những người không tuân theo chính sách của
Guild Hermes.
Có rất
nhiều lãnh chúa trong Đế chế Haven. Họ được gọi là những người sáng lập Guild
Hermes! Họ có một quân đội mạnh mẽ và được Guild giao cho một vùng lãnh thổ để
trị vì. Họ chuyển khí tài đến cho bất kỳ cuộc chiến tranh chinh phạt nào. Họ
góp phần vào sức mạnh quân sự cực kỳ hùng mạnh của Lục địa Trung Tâm.
Những người sáng lập
dũng cảm được trao những phần thưởng hào phóng và thiết lập nên một hệ thống cai
trị. Họ cai trị những vùng đất mới chiếm ở xa khỏi trung tâm nơi con người rất
hiếm khi can dự tới. Các lãnh chúa tạo ra một lực lượng quân đội thường trực và
thu thuế. Họ muốn tập chung vào những cuộc chiến tranh vì một lục địa được hoàn
toàn thống nhất.
Tất cả các lãnh chúa
tạo ra Guild Hermes đều giống như vậy. Các lãnh chúa có rất nhiều
người trong vùng lãnh thổ của mình và nhiều người chơi đố kỵ với họ. Đây là động
lực để vươn tới một vị trí cao hơn trong Guild. Nhưng
những lựa chọn đó đã nhiễm vào họ.
Các
lãnh chúa có quan điểm như nhau về chiến tranh và chỉ lo tăng cường sức mạnh
quân sự của mình, khiến cho nền kinh tế xấu đi. Những cư dân trẻ được tuyển làm
lính và thợ rèn để tạo ra vũ khí.
Thị trường xa xỉ phẩm
thu hẹp lại bằng 1/3 và thiệt hại kinh tế ảnh hưởng đến toàn Đế chế.
‘Đầu tiên chúng ta
phải thiết lập một chính phủ tập quyền. Và sau đó tiến hành những biện
pháp để hồi sinh Lục địa Trung Tâm.’
Rất
nhiều biện pháp cần được áp dụng để tái xây dựng nền kinh tế và họ phải đảm bảo
các lãnh chúa sẽ tuân theo một cách chính xác.
Các lãnh chúa là những
người có đóng góp lớn trong cuộc xâm lược Lục địa Trung Tâm.
Kết
quả là, họ đánh thuế nặng các cư dân và ăn cắp tài sản thay vì sử dụng nó để
xây dựng lại nền kinh tế.
Mặc dù họ được ra lệnh
giảm thuế nhưng không đến một nửa trong số họ tuân theo. Đương nhiên, đây là lỗi
của các lãnh chúa vô trách nhiệm.
Luật cai trị truyền
thống của Lục địa Trung Tâm là người có tiền thì có quyền.
Lafaye
không muốn bận tâm đến Vương quốc Arpen.
Thông tin từ phương
Bắc cho biết số lượng người chơi đang tăng lên hàng ngày, sản xuất và phiêu lưu
đang ngày càng tăng mạnh.
Không
khí khá là khác biệt với Đế chế Haven. Những ngôi làng và thành phố sẽ tiến bộ
trong 1~2 năm và tình hình kinh tế có thể sẽ đảo ngược.
Khi nhìn vào tiền
thuế, vị trí của họ dường như không thay đổi nhưng tốc độ phát triển là không
thể so sánh.
Nếu
Lục địa Trung Tâm tiếp tục trở nên xấu hơn thì Lục địa phương Bắc sẽ mọc lên
như mặt trời.
“Đế chế sẽ không thất bại trước một cuộc ngoại xâm. Nhưng nếu chúng ta tiếp tục chiến đấu với quân
phản loạn thì sức mạnh quốc gia của Đế chế Haven sẽ từ từ giảm sút. Trong tương
lai, chúng ta nên dành nhiều quan tâm đến những chuyện trong nước và kinh tế
thay vì chiến tranh.”
Họ quyết định sử dụng
Pháo đài Aren làm trung tâm của mạng lưới vận tải và thực hiện việc phát triển
công nghiệp và thành thị chuyên sâu.
Và họ
cần quan tâm đến phản ứng của những người chơi cũng như tình trạng náo động
trong quân đội vì đám quân phản loạn.
Quá trình phát triển
diễn ra rất chậm nhưng Guild Hermes cần phải thực hiện cải cách cơ sở.
*****
Các Merchant và dân
chúng tại thủ đô của Đế chế, Pháo đài Aren đang phàn nàn.
“Chúng ta đang phải trả thuế rất nặng. Nó được
sử dụng làm quỹ tài trợ cho Đế chế Haven. Nhưng giá của các xa xỉ phẩm tiếp tục
tăng lên. Khách hàng của chúng ta đang giảm và nếu chuyện này tiếp tục thì
chúng ta sẽ thua lỗ.”
“Bọn họ thậm chí không thể ngăn được quân phản loạn
mà còn muốn xâm chiếm lục địa. Bọn
khốn quý tộc bất tài.”
“Có biết tại sao hàng hóa từ các vùng nông thôn lại
rẻ hơn không? Tôi
đã ép giá nhiều nhất có thể nhưng chúng không thể giảm hơn nữa.”
“Tôi phải kiếm tiền ở chợ, huhuhu. Thật tốt khi
có các xa xỉ phẩm. Tôi không quan tâm chúng được cướp bóc từ đâu. Thực tế là,
ai quan tâm những chuyện đó nữa chứ?”
Các
Merchant ở những khu chợ thủ đô không hài lòng với những vụ mua bán.
Sự bất bình của đám
đông tích tụ lại giữa các Merchant và cư dân. Rất khó để kinh doanh
ở những vùng lãnh thổ vương quốc Tullen và Kallamore trong Đế chế Haven.
“Mấy ngày nay thiếu thực phẩm phải không? Gần đây còn thiếu cả nguyên vật liệu nữa. Tôi đổ
lỗi cho quân phản loạn nhưng tôi không thể ghét họ. Đế chế đã tự chuốc lấy chuyện
này.”
“Vẫn còn những vũ khí và quần áo không bán được. Người ta không sẵn lòng bỏ tiền ra.”
“Chất lượng các vụ mùa từ phương Bắc rất tuyệt hảo
nhưng thật đáng tiếc chúng lại không được giao dịch nữa. Rượu vang và trái cây khô. Trong số các khách
hàng của tôi, có rất nhiều người sẵn sàng bỏ tiền ra mua những sản phẩm này.”
“Kiếm được rèn ra bởi Blacksmith sao? Khó kiếm
được lắm đấy. Tất cả các Blacksmith đều đã ngưng làm việc rồi.”
Hưởng ứng với Đế chế,
những thợ sản xuất và thợ thủ công như Blacksmith và Farmer giảm và thương mại
thu nhỏ.
Việc này là một điều
tệ hại sau thất bại của cuộc chinh phạt phương Bắc và sự sụp đổ của Cung điện
Hoàng gia Đế chế Haven.
Nói
chung, đó là một thời kỳ suy thoái kinh tế nghiêm trọng.
Hiện tượng này xảy
ra đồng thời trong những vùng lãnh địa bị chiếm đóng. Người
chơi mất động lực vì những khoản thuế đắt đỏ.
“Đi săn ư? Thôi đi chơi cho phẻ.”
“Đơn hàng? Chán phèo. Tôi đang định đi ngủ.”
Những
người thất nghiệp chơi bời khắp nơi.
Số người
vô công rồi nghề có xu hướng tăng.
“Tôi không có đủ tiền.”
Họ
chỉ nằm trên các mái nhà quanh quảng trường, tắm trong ánh nắng.
Một vài người chơi ý
thức được tình trạng trong Đế chế Haven và nhanh chóng bán nhà hay đất canh tác
của mình đi.
Những
người chơi Merchant hạn chế hoạt động. Quân phản loạn thuê lính đánh thuê từ
các khu vực khác với cái giá đắt nhưng họ vẫn nhận được lợi ích.
Tất cả người chơi
trên Lục địa Trung Tâm bắt đầu cảm thấy hoang mang lo sợ.
Cư
dân bắt đầu tích trữ thực phẩm, thảo dược, khoáng vật và nhiều thứ khác nữa.
Hàng hóa đắt đỏ hơn trước đây nhưng Đế chế Haven vẫn rất vui vì ngày càng bánh
trướng. Tầng lớp trung lưu và quý tộc cũng thích những đồ gốm sứ, rượu vang, vải
vóc và nghệ thuật.
“Tôi sẽ thường giao dịch với anh trong tương
lai. Xin hãy quay lại.”
“Dĩ nhiên rồi. Chúng tôi sẽ cung cấp bất cứ
hàng hóa nào anh cần. Với chất lượng cao.”
Nhiệm vụ nguồn hàng khẩn cấp đã được hoàn thành xuất
sắc.
Bạn nhận được 12.32% điểm đóng góp cho chợ.
|
Giống
như một ngôi sao chổi xuất hiện bất ngờ! Rất nhiều vật liệu bắt đầu được đưa
vào các khu chợ của Đế chế Haven.
*****
“Mình chẳng tin cái gì trên thế giới này cả.”
Lee
Hyun nghĩ ngợi khi cậu lướt internet. Có những cuộc thảo luận sôi nổi về khoản
tiền thưởng của Weed trên website của Royal Road.
- Đó là một khoản tiền khổng lồ trong Royal
Road. Guild Hermes nghiêm túc chứ?
- Bắt Weed.
- Tôi sẽ kiếm được cả một gia tài.
- Những tên thợ săn tiền thưởng... Ta sẽ ra tay không thương xót!
“Mấy thanh niên này...”
Lee
Hyun cằn nhằn.
Dù
có bao nhiêu người không thích Guild Hermes chăng nữa, họ sẽ hợp tác nếu có đền
đáp xứng đáng.
Cậu không thể đổ lỗi
cho họ. Cái giá Guild Hermes đưa ra đủ để chính Lee Hyun ra
tay.
“Nhưng mà con người không hề trung thành.”
Lần này, cậu đăng nhập
vào Hiệp hội Dark Gamer.
Tiêu
đề: Cơ hội tốt nhất cho các game thủ muốn nghỉ hưu!
Tuyển
người tham gia cuộc săn Weed. Sức chứa hiện tại là 240 người. Tôi chỉ lấy tới
300 người.
Tiêu đề: Sẽ mất quá
lâu để kiếm tiền từ japtem và các nhiệm vụ. Giá trang bị mấy ngày nay đã
hạ xuống vì thế chúng ta nên theo đuổi một khoản tiền kếch xù.
“Kuoh, mấy thanh niên này cũng...”
Tiền
thưởng cao đến nỗi người ta tập hợp lại để săn nhân vật của Lee Hyun.
Tuy
nhiên, cậu không phải con mồi dễ ăn như thế.
Việc gặp gỡ ở hầm ngục
hay các bãi săn là rất hiếm. Cậu cảnh giác với các thủ đoạn từ khán giả thậm
chí cả khi đang chiến đấu.
Phương Bắc tràn ngập
những người chơi thân thiện vì vậy cậu có thể nghỉ ngơi an toàn trong những
thành phố lớn như Morata.
Vài
tên thợ săn tiền thưởng thử việc này sẽ bị Weed áp đảo. Đương nhiên nếu cậu triệu
hồi Van Hawk và Tori thì cậu có thể thắng bọn họ mà không chút khó khăn.
Sẽ
khó nhằn hơn nếu cậu chạm mặt các Dark Gamer có level cao nhưng họ sẽ không dễ
dàng manh động. Nếu họ thất bại thì họ sẽ mất level và độ thành thục kĩ năng.
Quan điểm đó của các
Dark Gamer không thay đổi dù có tiền thưởng hay không.
Nhờ
có chế độ độc tài của Guild Hermes, vai trò của các Dark Gamer trong Royal Road
bị hạn chế rõ rệt.
Một
vài Dark Gamer định cư ở Vương quốc Arpen đã đóng góp kiến thức và những cuộc
phiêu lưu của họ cho nền kinh tế. Rất nhiều trong số họ cũng đã giúp sức trong cuộc
chiến tranh chống lại Đế chế Haven.
“Đi lại quanh đây sẽ càng khó hơn. Mình cần sử dụng Sculpture Transformation và thật
thận trọng trong tương lai.”
Lee
Hyun nhìn qua bảng thông tin của Hiệp hội Dark Gamer.
Cậu
phân tích địa lý của Lục địa Versailles, nhiệm vụ và lực lượng của các lãnh
chúa trong Đế chế Haven.
Cậu càng cẩn thận
hơn khi đưa ra phán xét về những bãi săn.
“Mình cần phải chọn thời gian và địa điểm nơi mình
có lợi nhất. Tối
đa hóa chiến lược thần tốc và sức mạnh của điêu khắc...”
Lục
địa Trung Tâm rộng lớn. Cậu có thể nhắm đến bất cứ vùng nào với lũ Wyvern.
Pháo đài Formos từ
đầu không phải mục tiêu của cậu nhưng cơ hội giờ lại quá tốt.
Cậu nhanh chóng thay
đổi kế hoạch với những phiến quân và các kĩ năng Necromancy của mình. Một
tình huống cậu có thể trúng mánh!
“Lâu đài Formos là một tế phẩm khó tin. Xem
nào, mình chỉ cần cảnh giác với đám đồ
sát và Assassin khi đi
săn trong các hầm ngục... tình hình không thay đổi mấy. Có câu nói rằng người
ta sẽ mãi mãi tát nước ra khỏi thuyền.”
Nếu
họ cứ mãi chiến đấu với quân phản loạn thì thời kỳ hoàng kim của Đế chế Haven sẽ
không bao giờ trở lại.
“Tác động đến nhân vật lớn một chút. Một kẻ thật lớn mà không dễ động vào.”
Lee
Hyun quyết định các Myul Griffon Knight sẽ là mục tiêu kế tiếp của cậu.
Các
Griffin Knight là một trong số những lực lượng hùng mạnh nhất trong quân đội của
Đế chế Haven. Chỉ có 5000 tên nhưng giá trị chiến lược của chúng rất lớn.
Những Knight thép trên
lưng những con Griffin đang bay trên bầu trời cuối cùng sẽ chiến đấu với tộc
nhân Avian. Chúng nổi tiếng là bất bại trong trận chiến và áp đảo tiêu
diệt kẻ thù.
Ngay lúc này chúng
đang duy trì trật tự trong khu vực bất ổn của Vương quốc Gradian và Nest.
“Nếu mình loại bỏ chúng thì chúng sẽ khó mà phục
hồi được. Vậy thì mình sẽ thử.”
Rất
nhiều thủ đoạn và mưu kế lướt qua đầu cậu.
Tất nhiên cậu đã bí
mật liên lạc với KMC Media từ trước. Cậu không nói với họ thông
tin cụ thể mà đưa ra một yêu cầu hủy vài chương trình phát sóng.
*****
Lee Huyn
đi chợ sau một khoảng thời gian dài.
“Cho tôi ít tôm hồng.”
“Cậu lấy bao nhiêu? Sáng sớm nay hàng nhiều lắm.”
“Lấy những con lớn nhất đi. Đừng lo lắng về giá
cả. Cho tôi những con tươi ngon nhất vì tôi tính làm món chiên.”
“Ồ, chắc có chuyện gì quan trọng lắm đây.”
Thay
vì món súp cua đông lạnh thường ngày, cậu đã mua số cá, tôm, mực đáng giá
50,000 won.
“Nguyên liệu cho món súp hải sản.”
Cậu
cũng mua 40,000 won thịt bò. Và 20,000 won thịt ba chỉ.
Đến mức
này, người chủ cửa hàng nhìn Lee Hyun với đôi mắt lo lắng.
“Cậu thật sự chi toàn bộ số tiền đó sao?”
“Vâng.”
“Ở nhà xảy ra chuyện gì à?”
“Không
có gì đâu ạ.”
“Tôi không biết liệu tôi có được nghe tin tức về
cậu không nữa. Cứ như bữa tối cuối cùng trước khi chết vậy....”
“......”
Có
thể hiểu được rằng đó là sự hiểu lầm vì cậu rất hiếm khi tiêu tiền.
Lee Huyn là một
khách VIP trong việc đi tới các cửa hàng tiện lợi để ăn kimbap và hăm-bơ-gơ hết
hạn miễn phí.
Những ngón tay của
Lee Hyun run lên như một tên nghiện thuốc phiện khi cậu mua đồ ở chợ.
“Chi nhiều tiền như vậy cho một bữa ăn...”
Cậu
đang mua một mớ nguyên liệu tươi dành cho bữa tối với Seoyoon.
Phải
mất một thời gian dài thì mối quan hệ giữa cậu và cô mới sâu sắc hơn.
Có một
vài hiểu lầm về chuyện không xứng với Seoyoon và cậu đã cố tình giấu trái tim
mình đi.
Trong
thực tại, Lee Hyun chỉ là một game thủ nghèo rớt. Cậu phải trả phí sinh hoạt,
tiền thuê và các hóa đơn hàng tháng, và cậu cũng có lòng tự trọng riêng.
Những
phẩm chất của một người đàn ông! Cậu đã nghĩ rồi cô ấy sẽ gặp người đàn ông tốt
hơn.
Nhưng những suy nghĩ
của Lee Hyun đã thay đổi nhiều so với quá khứ. Giờ cậu không nghĩ
mình thiếu thốn so với những người khác nữa vì có tiền.
“Giờ mình có thể mua tất Nike hoặc quần bò rách.”
Những ngày trước
đây, cậu chỉ có một đôi quần jean cho cả 4 mùa xuân hạ thu đông. Những
chiếc quần jean ấy trở nên sờn cũ tới mức ở trên đùi có cả cái lỗ to.
Trong quá khứ, cậu
nghĩ việc mua muối hay mật ong đắt hơn 200 won là cả một cơn ác mộng.
Cậu cũng biết rằng
cô sẽ không dễ dàng thay đổi suy nghĩ của mình!
“Tương lai sẽ rất vui đây.”
Lee Hyun lên kế hoạch
cho một bữa ăn thật ngon vào buổi tối và sau đó cậu sẽ đọc bài thơ cậu viết cho
cô.
Cậu
đã viết một bài thơ trong khi du lịch khắp Lục địa Versailles và khắc tượng.
Thành thật mà nói, cậu không phải một nhà thơ nhưng cậu nghĩ bài thơ ấy rất tuyệt
vời.
[Anh
thích em.
Một mình bước đi trên
những con phố lạnh giá, tối tăm.
Anh sống mỗi ngày giống
như một ông chú ở bưu điện cho đến khi anh gặp em.
Em thắp nên những ánh
đèn trong cuộc đời anh như một chương trình phát sóng.
Trái tim ấm áp của
anh như một chiếc chăn điện mùa đông hay một nồi nước nóng đun gas.
Đôi mắt anh muốn ngắm
nhìn em.
Nhiều
hơn cả chiếc tivi LED 75 inch đời mới nhất.
Đôi tai anh muốn
nghe những lời thì thầm của em.
Rõ ràng hơn cả âm
thanh Dolby* của rạp chiếu phim trong nhà.
Anh sẽ dùng những cuộc
gọi dài không dứt để được nói chuyện với em mỗi ngày.
Lòng anh đối với em
trong sạch hơn cả chiếc máy lọc không khí.
Thuần khiết hơn máy
lọc nước.
Sạch sẽ hơn chiếc
máy hút bụi.
Nhưng không hề khoác
lác như mấy tờ quảng cáo mua sắm gia đình hay hão huyền như những nhà hàng được
trang hoàng lộng lẫy.
Bảo đảm như chiếc nồi
cơm điện.
Một
trái tim ấm nóng như chảo rán trên bếp ga.]
Không giống như những
bài thơ ẩn dụ, đây là một bài thơ dễ hiểu. Có lẽ nó cũng tốt như một cửa
hàng bán lẻ lớn.
Lee Hyun nghĩ bài
thơ không thích hợp lắm.
“Mình nên chỉnh sửa nó một chút. Những gia đình
lớn ở Hàn Quốc...”
Cậu sẽ rất hạnh phúc
khi sống ở nhà với vài đứa trẻ.
Lee Hyun đang đi bộ
với hai tay hai túi thì nhìn thấy một người đàn ông lớn tuổi dắt chó đi dạo.
Jeong
Deuk-soo. Cha của Seoyoon.
Mắt
họ chạm nhau.
“Ah, xin chào.”
“Hum hum hum!”
‘Thật
là khó. Lần trước ông ấy nói với mình hoặc là làm bạn tốt hoặc chia tay... mình
nên trả lời thế nào đây?’
‘Gặp
cậu ta ở đây. Mình chỉ đang đi dạo vì thấy thời tiết tốt. Mình chưa sẵn sàng
nói chuyện. Ừm, mình cần trả lời.’
Lee Hyun và Jeong
Deuk-soo ngồi xuống một băng ghế trong công viên.
Họ cần phải nói chuyện
với nhau nhưng tình huống không thoải mái khiến họ rất khó nói bất kỳ từ nào.
Trái tim Lee Hyun nặng
trĩu bởi vì người kia là cha của Seoyoon. Họ không thân thiết lắm cho
nên cậu không biết nói gì trước. Thật khó tưởng tượng khi nói chuyện với một
người có khối tài sản khổng lồ, quyền lực, hoặc nổi tiếng.
Nhưng địa vị ngài chủ
tịch tập đoàn của Jeong Deuk-soo đã mất.
‘Tương lai ông ấy sẽ
là bố vợ mình. Sẽ khó khăn nếu ông ấy không hài lòng.’
‘Liệu
cậu ta có chỉ trích mình vì lần trước cố gắng đưa tiền cho cậu ta không nhỉ? Cậu
ta có biết tập đoàn Hosung đã phá sản không?’
Hai người họ đều
đang quan tâm đến những thứ khác nhau.
Lee Hyun có biết
chút ít về tình hình của Tập đoàn Hosung.
Những khó khăn tài
chính của tập đoàn Hosung một thời gian đầy trên mặt báo vì vậy cậu mới chú ý
dù cậu rất bận rộn trong Royal Road. Tập đoàn Hosung đã hoàn toàn phá sản và
có một số lượng lớn người thất nghiệp. Tuy nhiên, những khó khăn tạm
thời đã được ổn định nhanh chóng với sự hỗ trợ tài chính của ngân hàng.
‘Liệu ông ấy có biết
mình đang quen cô ấy không? Lần trước mình gặp ông ấy là trong cuộc chiến tại
Cung điện.’
‘Cậu
trai này rất có máu mặt trong Royal Road. Cậu ta thường xuyên xuất hiện trên
chương trình phát sóng. Lần trước mình đã phớt lờ chuyện này. Ah... cậu ta có
nhớ khoảnh khắc ở Cung điện không nhỉ? Nếu mắt cậu ta không tinh thì tốt biết mấy.
Cũng không chắc nữa.’
Lee Hyun và Jeong
Deuk-soo đã ngồi 30 phút nhìn nhau.
Tweet
tweet tweet!
Chim sẻ và bồ câu
bay vòng quanh công viên trong khi lũ trẻ nhỏ đeo cặp sách chơi đùa sau khi tan
học.
Thật
quá khó để nói gì đó!
Seoyoon và sĩ diện của
cả hai người đàn ông làm chuyện đó trở nên khó khăn.
Từ điểm nhìn của
Jeong Deuk-soo, phía bên kia ngột ngạt hơn. Ông đã nói về chuyện chia
tay với Lee Hyun và cũng rất lo lắng về con gái mình.
Theo quan điểm của
người cha, một người bình thường như Lee Hyun không đủ tốt để xứng với con gái
bảo bối xinh đẹp của ông.
Những suy nghĩ của
ông vẫn như thế nhưng ông đã nghe rất nhiều về Lee Hyun khi sống gần nhà cậu. Ông
đã nghe nói về Lee Hyun khi ký hợp đồng với đối tác bất động sản.
“Cậu ta sao?”
“Cậu ấy có rất nhiều thủ thuật. Thường ở cái tuổi đó bọn choai choai sẽ chơi bời
lêu lổng và uống rượu... nhưng cậu ấy chỉ quan tâm đến tiền. Cậu ấy đã mua một
vài miếng đất ở gần đây.”
“Eh?”
“Một miếng đất phía bên kia công viên khoảng
1,500 mét vuông. Đó là một món hời vì khu vực đó có cơ hội được quy hoạch trong
vòng 20 năm. Không cần phải chi tiền mua những căn hộ... vẫn có cơ hội những
trung tâm thương mại sẽ xuất hiện. Ở đó cũng có một ga tàu điện ngầm. Cậu ấy lẹ
tay thật!”
Ông
vua đầu cơ đất đai!
Cậu đã tiết kiệm tiền
từ việc đi giao sữa và báo, và để mắt tới mảnh đất cậu sẽ mua trong tương lai. Và cậu
ra tay rất nhanh.
Jeong Deuk-soo thậm
chí đã hỏi thăm về Lee Hyun ở các siêu thị và nhà hàng địa phương.
“Cậu trai trẻ đó... Tôi không chắc tại sao ông
hỏi vậy, hu... con gái tôi đã kể với tôi về chuyện không hay xảy ra khi nó vào
trung học.”
“Là chuyện gì vậy?”
“Cậu ta đã đuổi theo em gái khi thấy cô bé ngồi trên
xe mô-tô với người đàn ông khác.”
“Và?”
“Cậu ấy bắt kịp họ. Bắp chân cậu ta bị gãy và em gái cậu ta mới ngỡ ra.”
“...Cậu ta chỉ có một mình sao?”
“Cậu ấy đã một mình từ nhỏ. Và chẳng có ai quanh đây sống chung với cậu ta
cả. Ông nên biết điều này nếu ông tiếp tục sống bên cạnh đó.”
Ngay
cả những người lớn tuổi đang uống rượu gạo cũng nói chuyện phiếm về Lee Hyun.
“Một chàng trai trẻ tuyệt vời...”
“Chàng trai tốt bụng và siêng năng. Đàn ông là phải như thế.”
Thậm
chí những người già cũng không thoát khỏi ảnh hưởng của Lee Hyun. Họ dành một
khoảng thời gian dài trong xóm làng và từ chối quan tâm đến những người lạ.
Nhưng bà của Lee
Hyun đã vui vẻ trưởng thành ở đây. Hơn nữa, Lee Hyun sẽ tặng những
phần quà vào ngày lễ cho những người già một khi cậu bắt đầu kiếm tiền. Dựa vào
đó, họ quan tâm đến cậu dù tuổi cậu vẫn còn trẻ.
Ông biết thông tin về
Lee Hyun thông qua những câu chuyện phiếm và các chương trình truyền hình.
‘Một
chàng trai đáng sợ. Cậu ta có khí chất của một nhà chính trị. Con gái mình bị
lôi cuốn bởi một người đàn ông như vậy.’
Jeong Deuk-soo quyết
định cho phép tình bạn của cậu với Seoyoon. Ông không muốn mối quan hệ của
mình với Seoyoon xấu đi bởi vì phản đối chuyện này.
Nét mặt của Seoyoon
cũng rất tươi sáng cho nên ông không có lý lẽ nào để phản đối.
‘Mình chỉ mong chúng
duy trì tình bạn tốt. Thời buổi bây giờ, người ta luôn luôn yêu một
hoặc hai lần trước khi thành gia lập thất. Sẽ rất tốt nếu sau này con bé cưới một
người thật sự tốt đẹp.’
Jeong Deuk-soo quyết
định nói trước.
“Con gái ta vẫn ổn chứ?”
“Vâng. Cháu rất tiếc về công việc kinh doanh của
bác.”
“Không. Đó là lỗi của ta khi không dùng tiền
đúng cách. Là nhầm lẫn của ta khi quan tâm quá nhiều đến cấp dưới.”
“Không sao đâu ạ. Cháu hiểu tình cảnh của bác.”
Lại
một khoảng lặng im. Jeong Deuk-soo liếc mắt vào túi đồ mua sắm Lee Hyun đang cầm.
“Hình như cậu vừa đi chợ.”
“Vâng. Cháu đang chuẩn bị bữa tối.”
“Có khá nhiều hải sản nhỉ.”
“Seoyoon thích súp hải sản. Chúng cháu sẽ ăn tối
vào tối nay.”
“Cậu sẽ ăn tối cùng Seoyoon?”
“Vâng.”
“Sao? Ăn tối ở nhà? Chỉ hai người?”
“Đ-đúng thế ạ. Mặc dù thi thoảng em gái cháu cũng
thích ăn với chúng cháu.”
Lại
là im lặng.
Điều
khó khăn nhất đối với một người cha là không can thiệp vào tình yêu của con
cái. Ông phải thật cẩn thận.
Nhưng ông cảm thấy
buồn sau khi nghe như thế.
Lee Hyun
nhận thấy những cảm xúc này và thận trọng nói.
“Có vẻ bác thấy phiền vậy cháu sẽ hủy bữa tối nhé?”
“Không. Trong thế giới ngày nay thì không cần
thiết phải làm thế. Trông ta có vẻ cổ hủ về mối quan hệ giữa đàn ông và phụ nữ
thế à?”
“Tất nhiên là không ạ.”
“Đừng lo lắng về ta.”
“Vậy... cháu có đủ thức ăn nên bác có muốn đến
ăn tối không ạ?”
Jeong
Deuk-soo thật sự rất muốn cùng ăn tối. Ăn tối với con gái và bạn trai của con
bé. Bất kỳ cha mẹ nào có con gái đều muốn như thế.
Sân
nhà Lee Huyn và Seoyoon rất lớn nên họ có thể nướng nhiều thịt và nói chuyện suốt
buổi tối.
Cho dù rộng lớn và
hào nhoáng, ông không muốn quay trở về ngôi nhà trống trải của mình. Không
giống như khi ông còn là một ngài chủ tịch bận rộn, chẳng còn bạn bè nào của
ông ghé thăm nữa. Ông sống một cuộc đời ẩn dật ở nhà và kết nối Royal Road.
“À, ta đã ăn rồi.”
“Cháu hiểu. Thật không may nhưng không còn cách
nào khác.”
“Khụ!”
Jeong
Deuk-soo đột nhiên ho.
‘Thằng
ngốc! Phải biết phép xã giao cơ bản chứ. Lẽ ra nên mời lần nữa.’
Tuy
nhiên, ông cố gắng thân thiện với bạn của con gái mình.
Jeong Deuk-soo đã từng
là chủ tịch của một tập đoàn lớn và giờ cái đầu của ông bận rộn suy nghĩ.
‘Mình cần phải làm bạn
với cậu ta. Vì mục tiêu cải thiện mối quan hệ với con gái. Dần dần
qua thời gian...huhuhu.’
Sau
đó Lee Hyun nói.
“Nhưng cháu nghĩ cháu đã nhìn thấy bác trong Royal
Road... có phải bác mặc một bộ đồ của Merchant?”
“Không đời nào... Nếu gặp cậu ta sẽ nhớ.
Huhuhu. Ta không biết cậu đang nói gì.”
“Ông ấy trông giống hệt bác. Cằm mập hơn một
chút và bụng cũng nhô ra hơn chút so với bác.”
“Đùa hay đấy. Trông ta giống người thích đùa lắm
à?”
“Dĩ nhiên là không.”
Jeong
Deuk-soo toát mồ hôi lạnh.
Ông chưa bao giờ lo
lắng như thế ngay cả lúc bị tống khỏi công ty của mình. Nhưng
ông không thể để điều đó hiện lên mặt.
Bart
- Merchant không thể so sánh với Weed, Chiến thần, trong Royal Road.
Lòng
tự trọng của đàn ông rất nhạy cảm và phức tạp.
“Anh bạn trẻ, cậu có bọng mắt rồi đấy. Đó chắc chắn không phải ta.”
“Ah, chắc là vậy. Ông ta mặc một bộ đồ Merchant
đã lỗi thời. Điều đó có nghĩa là kĩ năng tính toán của ông ta cao nhưng may mắn
của tân thủ chắc đã hết...”
“Giống như vậy sao? Ah, đó là lý do tại sao ta
luôn thất bại khi mặc cả. Thật không công bằng.”
“.......”
“.......”
Lee
Hyun và Jeong Deuk-soo đồng thời quay sang nhìn công viên.
‘Đúng
rồi.’
‘Không,
cái thằng này?’
*****
Weed
lại một lần nữa kết nối vào Royal Road.
Mục
tiêu là các Myul Griffin Knight!
“Chúng là con mồi mình cần bắt thật chính xác!”
Cậu rút ra điều đó từ
kinh nghiệm những chuyện sẽ xảy ra nếu cậu đụng chạm vào những Guild uy tín.
‘Chúng
đã phải chịu vài đòn cho nên giờ chúng sẽ tạo một cái bẫy để bắt mình chăng?’
Weed đã tính toán
các khu vực có khả năng cao số lượng người chơi của Guild Hermes đang mai phục.
Chúng đang đặt một
cái bẫy chuột và chờ đợi tấn công.
Cậu
có chút thấu hiểu được những thủ thuật của Lafaye.
Hàng chục người chơi
sẽ lẩn trốn trong các góc của những hầm ngục nổi tiếng để phát động tấn công. Cậu
luôn luôn ở trong cảnh cực kỳ nguy hiểm khi đi bộ trong Lục địa Trung Tâm.
Weed
nảy ra một ý tưởng.
‘Rõ ràng chúng đang
chờ đợi ở rất nhiều nơi. Sẽ có lợi ích rất lớn nếu chúng bắt được mình.
Nhưng tốt hơn là xuất hiện ở những nơi đó, mình có nên tấn công nơi nào trống?’
Weed đã không nghĩ về
việc chiến đấu ở những nơi ít nổi tiếng hoặc những mục tiêu ít giá trị hơn.
Cậu có thể cống hiến
hết mình cho việc đi săn và các nhiệm vụ ở phương Bắc.
Tuy
nhiên, giờ cậu còn 7 ngày trước hạn chót của nhiệm vụ Dragon. Nhiệm vụ có thể sẽ
kết thúc đơn giản với sự chuyển giao cống phẩm nhưng nó cũng có thể dẫn tới một
mục tiêu lớn hơn.
‘Các
Myul Knight sẽ bị hi sinh. Thậm chí Guild Hermes sẽ thu nhỏ lại ở mức tổn thất
đó.’
Chúng sẽ cảnh giác với
Weed. Chúng sẽ không cảm thấy hoàn toàn thoải mái ngay cả
khi đi săn, làm nhiệm vụ hoặc dẹp phản loạn.
Một thu hoạch nhỏ sẽ
đem lại lợi ích lớn.
Ngoài lợi ích, cậu
cũng sẽ đập tan cái quan điểm sức mạnh tuyệt đối của Guild Hermes.
Sau Pháo đài
Deckard và Formos, các Myul Knight sẽ là cống phẩm tốt nhất. Guild
Hermes sẽ không phòng bị.
“Một đội quân tinh nhuệ của Đế chế Haven. Và Knight
Myul những người có khả năng cá nhân rất cừ. Sẽ khó để bắt được mấy con Griffin
vào bẫy. Nhưng điều đó không có nghĩa là không còn những khoảng cách mong manh.
Cho chúng xem sẽ rất vui đây.”
Weed
sử dụng kĩ năng của Yurin để di chuyển qua Vương quốc Gradian.
Vương
quốc Gradian đầy những cánh rừng và núi non.
Có cả
các Elf và những chủng loài với thuộc tính hiếm.
Vì có các thuộc tính
môi trường, vương quốc đã từng nằm dưới quyền kiểm soát của Black Sword
Mercenaries.
*****
“Chúng ta đang tiếp tục chịu tổn thất từ trận tiền.
Trong khi duy trì mặt trận du kích... hãy liên tục phá hoại Đế chế.”
Michel,
thủ lĩnh của Black Sword Mercenaries hạ lệnh.
Họ
không cố gắng đoạt lại Vương quốc Gradian và Vương quốc Nest từ tay Đế chế
Haven.
Thay vào đó họ cướp
bóc quân lương từ phá hoại quân đội.
Nếu
Đế chế Haven yếu đi thì một ngày nào đó cơ hội sẽ tới.
Một nửa lực lượng của
Black Sword Merceneries bao gồm các lính đánh thuê bị Đế chế Haven ngược đãi.
Tuy
nhiên, Michel của Black Sword Merceneries đã bí mật nhận một lá thư.
“Weed, Chiến thần?”
Anh
nhận được lá thư thông qua Carlise của Guild Black Lion.
Weed đã gặp gỡ vài
người chơi của Guild Black Lion tại Pháo đài Formos và đã viết một lá thư cho
Michel thông qua họ.
Phong bì được niêm
phong không bị làm giả và nội dung được viết rất vĩ đại.
[Đêm
trăng tròn.
Dẫn
một đội quân đến xâm chiếm Node Krape.
Ta sẽ tặng cho ngươi
một món hấp.]
Thư rất ngắn cho nên
anh nhanh chóng đọc đến cuối. Nhưng anh không hiểu.
“Đây là... một mật khẩu sao?”
Anh
lật ngược lá thư lại và đọc từng câu riêng rẽ. Anh thậm chí nhúng nó vào nước
và tính đốt nó nhưng chẳng tìm được gì cả.
“Quân đội của Black Sword Mercenaries...”
Hành
động của Weed thật vô lý.
Hegel
thuộc Guild Black Lion là người mang lá thư tới nên Michel hỏi anh.
“Có thật là Weed đã gửi lá thư này?”
“Vâng, đúng như vậy. Oh, thật đáng ngờ.”
“Lá thư có thể là một cái bẫy của Guild
Hermes.”
Hegel
cười như thể đó là điều buồn cười lắm.
“Heh, Weed là người mà cá nhân tôi biết rất rõ.
Anh không cần phải lo lắng về anh ấy.”
“Uhh, vậy thì tôi có thể tin tưởng.”
Hegel
có một vị thế vững chắc trong Guild Black Lion. Sẽ tốt hơn nếu ít người biết về
điều này.
Carlise của Guild
Black Lion cũng đảm bảo rằng bức thư này được viết trực tiếp bởi Weed.
Hegel
sau đó hỏi.
“Nhưng anh định đi tới Node Krape thật hả? Sẽ khó mà thành công được.”
Node
Krape là một pháo đài được xây dựng trên một vách đá!
Nó nằm
ở phía bắc của Cung điện Hoàng Gia Vương quốc Gradian và lãnh chúa sử dụng nó để
cai trị khu vực.
Một số lượng khổng lồ
quân của Đế chế Haven được đặt ở đây và nó là một pháo đài lớn.
Khi
Đế chế Haven cố gắng xâm chiếm Vương quốc Gradian, lực lượng Black Sword
Mercenaries tại Node Krape đã có thể chống chịu được với kẻ thù trong 4 ngày.
Lãnh thổ Gradian bây
giờ không ổn định nhưng chuyện đó vẫn là quá khinh suất.
Michel cũng nghĩ chuyện
đó thật kỳ cục.
‘Kêu
mình xâm chiếm mà không có sự giải thích hay thậm chí là thảo luận gì trước à?’
Cậu ấy
sẽ thuyết phục mình với một kế hoạch hợp lý!
Từ
khía cạnh của Black Sword Mercenaries, sẽ tốt hơn nếu họ từ chối đề xuất này.
‘Không.’
Tuy nhiên, Michel bị
hấp dẫn bởi ý nghĩ tấn công Node Krape.
Guild Hermes đã xây
dựng những chiến công quan trọng nhưng các Guild uy tín không thể hủy diệt
chúng.
Cho tới giờ này,
Weed là người duy nhất có khả năng gây tổn thất cho chúng.
Việc Weed đã hạ đo
ván Guild Hermes một mình đáng để ngưỡng mộ.
‘Và hành động thì có
giá trị hơn lời nói. Con người đó thật không thể tin được. Nhìn vào
những hành động gần đây của Weed chống lại Guild Hermes, nếu chúng ta hiệp lực
với cậu ấy thì không gì là không thể.’
Dòng suy nghĩ của
anh tiếp tục.
‘Guild
Hermes quá mạnh. Lúc này mình không thể đánh bại chúng. Chúng ta không có một nền
tảng. Còn cả một chặng đường dài phải đi nếu chúng ta cứ tiếp tục gây thiệt hại
thông qua lối chiến tranh du kích. Một cơ hội. Phải, mình nên nắm lấy cơ hội
này khi giờ nó đã đến.’
Michel
gật đầu với Hegel còn đang hoài nghi.
“Dĩ nhiên chúng ta sẽ xâm chiếm.”
“Thật á? Sao anh lại ra quyết định đó?”
Michel
lại lần nữa nhìn vào dòng thư ngắn của Weed.
Cảm giác như anh đã
biết được thứ gì đó.
Anh
tin tưởng rằng Weed sẽ thực hiện một lời kêu gọi đúng đắn. Không cần nhiều lời
nhận xét thuyết phục.
Những lời cộc cằn của
anh đã để lộ sự tự tin.
“Ngày đó sẽ đến khi anh dẫn dắt một nhóm lớn. Và anh sẽ học được cách nghĩ khác với người
bình thường.”
Ánh
mắt mãnh liệt của Michel chuyển sang Hegel.
Các
thành viên của Black Sword Mercenaries khinh miệt Hegel. Anh là một người quen
của Weed nhưng không thể so sánh với địa vị của Michel.
Nhưng
anh cúi đầu một cách đầy kính cẩn.
“Tôi đã hiểu ý anh.”
“Cảm ơn vì đã hiểu. Nếu anh tiếp tục trưởng thành thì một ngày nào đó anh sẽ đứng sánh vai với
tôi.”
*****
Weed không hề suy
nghĩ nghiêm túc về chuyện đó sau khi gửi lá thư cho Black Sword Mercenaries.
“Có chắc họ sẽ tới không? Họ chẳng phải những kẻ ngốc.”
Lá
thư đã an toàn chuyển đến tay Black Sword Mercenaries nhưng cậu không chắc họ
có bị thuyết phục hay không.
Cậu tiếp tục hành động
của mình.
Họ
có thể giành được chiến thắng.
Không thể đảm bảo
chiến thắng mà không có kế hoạch cụ thể chống lại bọn Griffin Knight.
Những con Griffin có
thể dang cánh và chiến thắng cả một đàn quân.
Các Myul Knight sẽ
di chuyển nếu có bất kỳ tình huống nào có hại cho Đế chế Haven.
Weed đã tìm kiếm khắp
internet và hoàn thành cuộc khảo sát về trang bị của địch.
“Một chiếc mũ rồng khảm 999 viên sapphire? Một ngọn thương sấm sét bị phong ấn dành cho
các đòn tấn công tầm xa và chưa một lần phô diễn sức mạnh?”
Chúng
được bao phủ bởi báu vật từ đầu đến chân.
Có kiếm, khiên, cung
của High Elf có thể bán với giá cao nhất trong các cuộc đấu giá.
Những Knight cưỡi
Griffin sở hữu một vài trang bị ngon nhất.
“Có phải vẫn còn nhiều những trang bị chưa được
tiết lộ với công chúng?”
Myul
là một loại Knight sát thủ.
Nếu chúng
chết thì sẽ có nguy cơ rơi ra một hoặc hai món đồ tốt.
“Giết chúng vô điều kiện. Đó là cả khoản phí
lao động lớn.”
Weed nghĩ như thế là
đủ để hành động.
“Vậy thì mình sẽ tấn công vào ngày 15.”
Mình đã đề nghị gặp
phiến quân vào ngày trăng tròn.
Cậu
đã ra lời mời tới Black Sword Mercenaries nhưng kế hoạch của cậu không phụ thuộc
vào họ.
Kế
hoạch của Weed khá đơn giản.
‘Tùy cơ chiến đấu! Và
kiếm báu vật.’
Thay
vì việc trông chờ Black Sword Mercenaries sẽ áp đảo kẻ thù bằng sức mạnh quân đội,
cậu tổ chức chiến lược thực tế gần gũi với ý nguyện của mình nhất.
*****
Cuối cùng trăng cũng
tròn.
“Hành quyết tất cả bọn phản loạn!”
Cuộc nổi dậy xảy ra ở
khu vực Gradian! Quân phản loạn đã bước vào một cuộc chiến chống lại Đế
chế Haven. Phiến quân đồng thời tấn công các thành phố và làng mạc.
Quân
đội Myul Griffin bay từ Node Krape đến để hỗ trợ mỗi thành phố.
Black
Sword Mercenaries đang ẩn náu trong khu rừng tối rất vui mừng.
“Tuyệt vời. Chuẩn bị điều này...”
Các
thành viên tràn ngập ngưỡng mộ.
Michel
nói với một sĩ quan phụ tá.
“Chuyện này đã diễn ra theo như dự tính trong đầu
Weed nhưng chúng ta sẽ là những người kết thúc nó. Chúng ta sẽ tiến vào những cánh cổng...”
“Sẽ không có bất kỳ vấn đề nào chứ?”
“Đúng vậy. Nhiệm vụ của chúng ta là đoạt lại
Node Krape. Điều này sẽ đảm bảo rằng chúng ta có thể đưa ra đòi hỏi với Vương
quốc Gradian.”
“Tôi cũng nghĩ thế. Weed sẽ được sử dụng như viên
đá lót đường cho chúng ta chiến đấu chống lại Đế chế Haven.”
“Ohh, một kế hoạch lớn như vậy...”
“Weed thật tuyệt vời nhưng sự sáng suốt của
ngài Michel còn hơn nhiều.”
“Ồ, tất cả còn tùy thuộc vào khả năng chiếm
đóng Node Krape của chúng ta.”
Bất
chấp địa hình lởm chởm, Vương quốc Gradian là địa thế tốt nhất để bảo vệ Lục địa
Trung Tâm chống lại phía Tây.
Michel
và những người chơi khác sẽ xem xét điều này một cách tích cực khi tham chiến.
‘Weed sẽ tấn công nhiều
thành phố trên Lục địa Trung Tâm vô ích.’
‘Chiến
thần. Một chiến lược thật sự phi thường. Nhưng chúng ta cũng đã đọc được suy
nghĩ của cậu ta. Liệu mình có nên cho cậu ta cái
chức phù dâu không nhỉ?’
‘Chắc
chắn là chúng ta sẽ tàn phá ngai vàng.’
Black
Sword Mercenaries lặng lẽ di chuyển khỏi những bụi cây. Họ đã đợi quân đội di
chuyển xa khỏi Node Krape!
Sau xấp xỉ 1 giờ,
các lính đánh thuê nâng cơ thể lên khỏi mặt đất.
Những bức tường của
Node Krape cao 40 mét. Khó mà bí mật sắp xếp những vũ khí công thành
nhưng họ đã xác định được mọi ngóc ngách cũng như xó xỉnh của pháo đài này.
“Thâm nhập vào cống ngầm.”
“Phát hiện một đối tượng trong bếp.”
“Thung lũng phía nam?”
“80 người đã tiến vào bằng cách sử dụng lối đi
khẩn cấp.”
“Tốt. Gửi tín hiệu cho quân đội tổng tấn công!”
“Rõ!”
Lửa
hiệu đỏ rực xuất hiện trên Node Krape.
“Waaaah!”
“Quét sạch Đế chế Haven.”
“Black Sword Mercenaries đã trở lại. Chặt đầu bọn
chúng!”
“Nghiền nát các chiến binh. Theo tôi!”
Một
cuộc bao vây lúc nửa đêm!
Những
chiếc đèn lồng ma thuật trên các bức tường và cổng bật lên khi Black Sword
Mercenaries tiến công vào Node Krape.
Giống như là Đế chế
Haven đã đợi sẵn họ khi một cuộc chiến bất ngờ nổ ra.
****
Team dịch: Đéo Cần Tên
Translator: Cáo
Xin chào người xem Nhận thẻ ATM trống của bạn hoạt động trong tất cả các máy ATM trên toàn thế giới .. Chúng tôi có thẻ ATM được lập trình đặc biệt có thể dùng để hack máy ATM, thẻ ATM có thể được sử dụng để rút tiền tại ATM hoặc vuốt, tại các cửa hàng và POS. Chúng tôi bán thẻ này cho tất cả người mua quan tâm trên toàn thế giới, thẻ có giới hạn rút tiền hàng ngày là 1.000 đô la trên ATM và giới hạn chi tiêu lên tới 20.000 đô la tại các cửa hàng tùy thuộc vào loại thẻ bạn đặt, chúng tôi có mặt ở đây cho bạn mọi lúc, mọi nơi. E-mail; (blankatm002@gmail.com) Tôi rất biết ơn Mike vì anh ấy đã thay đổi câu chuyện của tôi một cách đột ngột. Thẻ hoạt động ở tất cả các quốc gia ngoại trừ, liên hệ với anh ấy ngay bây giờ (blankatm002@gmail.com)