Chương 47: Hồ sơ tấn công Hầm ngục (phần 3)
Philippines, Trung Quốc, Ấn Độ, Pháp và
Hàn Quốc.
Đó là thứ tự xảy ra đợt tấn công của
quái vật.
Ngoại trừ Pháp từ đầu đã không canh chừng
các hầm ngục tử tế, các binh sĩ đồn trú gần các hầm ngục đều nhanh chóng phản ứng
lại.
Có hàng ngàn người thương vong và thiệt
hại tài sản do xe tăng rất lớn nên lượng người phàn nàn rất cao.
Chính phủ hiện tại đã cố gắng giảm nguy
hiểm từ hầm ngục thông qua tuyên truyền nhưng nó chỉ hoạt động trên một số nhóm
nhất định.
Thiệt hại và nguy hiểm của hầm ngục là đủ
để làm rung chuyển luồng ý kiến của dư luận.
Để thay đổi điều này, một cuộc họp đã được
tổ chức trong một hầm trú ẩn bí mật giữa Bộ trưởng Quốc phòng, Tổng thống, Trưởng
Hội đồng Bảo An và các Trung Tướng
Kwang!
“Nếu chiến dịch này thất bại thì tất cả
chúng ta sẽ chết. Nó chắc là sẽ ổn. Nhưng chúng tôi đã mất liên lạc với đội
biệt kích không lâu sau khi họ vào hầm ngục phải không? Trung tướng Choi
Chun-ji. Ông có nối đường dây trực tiếp không đấy??”
Tổng thống đập tay
xuống bàn trong khi Choi Chun-ji nhễ nhại mồ hôi liếm mép.
“Thưa Tổng thống. Đừng
lo Sức mạnh của Sư đoàn đặc biệt là vô địch. Đám sinh vật không thể chống cự
trước hỏa lực của họ.”
“Trung tướng Choi Chun-ji! Rõ ràng là họ
sẽ quét sạch hầm ngục. Vấn đề là làm điều đó với càng ít thương tích càng tốt!
Tôi không thể xả hơi nổi cho tới khi biết được điều gì đang xảy ra!”
Trung úy Choi Chun-ji cảm thấy bức bối.
Ngài Tổng thống thực sự không biết sức mạnh của sư đoàn đó ra sao ư? Đó là một
sư đoàn đặc biệt lập ra để giải quyết hầm ngục.
Lực lượng đặc biệt vũ trang với xe tăng
K1a1 và K2 được coi là lực lượng mạnh nhất.
Đó không phải là một sức mạnh mà các
sinh vật có thể chống trả.
Những người lính cũng được trang bị những
vũ khí tối tân nhất.
“Đừng lo lắng, thưa ngài. Mặc dù mất
liên lạc, chúng tôi vẫn còn có người truyền tin. Chúng ta chỉ cần đợi một vài
giờ và chúng tôi sẽ nhận được tin tốt thôi.”
Trung Tướng Choi Chun-ji rất tự tin.
Ông không thể làm gì khác được.
Có rất nhiều nhóm lợi ích chính trị đan
xen nhau với hầm ngục nhưng đó chỉ là một vấn đề không đáng kể. Không khó để giải
quyết lời than phiền của người dân.
Hàng ngàn quái vật đã bị tiêu diệt thành
ra Choi Chun-ji không thể hiểu được thái độ của ngài Tổng thống.
Tổng thống nắm tay run rẩy.
“Tốt nhất là nó nên như vậy. Nếu như anh
không muốn đầu lìa khỏi cổ… bằng mọi giá phải như vậy!”
* * *
Khác với nhận định đầy hy vọng của Choi
Chun-ji, tình hình của những người lính không tốt chút nào.
8.000 người có thể dễ dàng di chuyển qua
các sinh vật nhưng khi họ tiến sâu hơn vào hầm ngục, rắc rối bắt đầu ập tới.
Đầu tiên, dây liên lạc và bộ đàm bị nhiễu.
Các xe tăng bắt đầu phát ra khói và súng ống ngừng hoạt động.
“Thưa tư lệnh Sư đoàn. Tất cả các thông
tin liên lạc bị kẹt. Sẽ mất 5 giờ để người truyền tin quay trở ra cửa vào hầm
ngục. Ngài muốn chúng tôi làm gì?"
“Tiếp tục chiến dịch. Chúng ta có thể xử
lý đám quái vật.”
Tư lệnh Sư đoàn kiên quyết ra lệnh tiếp
tục chiến dịch này.
Khuôn mặt của những người lính tối sầm lại
khi họ nghe những lời đó.
Họ biết rằng các sản phẩm của khoa học
hiện đại sẽ bị nhiễu loạn trong hầm ngục. Hoa Kỳ đã công khai thông tin của họ
về hầm ngục. Không, họ thậm chí còn biết chiến dịch này sẽ không có thành quả.
Nhưng những người lính phải tuân theo mệnh
lệnh. Một vài người trong số họ bắt đầu phàn nàn.
“Hở. Tao chẳng muốn tiến lên tí nào…”
Một trong những người lính tự lẩm bẩm.
Những người lính xung quanh gật đầu đồng ý.
Những kẻ có tiền và có quyền chỉ quan
tâm tới ‘Lõi’, nhưng những người lính cảm thấy như muốn phát điên. Họ vốn chẳng
quan tâm đến bên trong hầm ngục.
Các Dị năng giả mới là những người
chuyên giải quyết hầm ngục.
Để chiếm được hầm ngục chỉ bằng sức người,
cảm giác như…
"Cái gì vậy?"
“Sao mặt đất rung bần bật vậy?”
"Dừng lại!"
Kuwuong!
Kuwuuong!
Đột nhiên, một âm thanh lớn có thể được
nghe thấy từ phía trước. Những người lính bối rối và quay đèn pin về hướng âm
thanh phát ra.
Một con ngựa phi tới gần với tốc độ rất
nhanh. Thật nực cười nhưng con ngựa đang cháy rừng rực! Và có người đang cưỡi
trên lưng nó.
Đó là lần đầu tiên trong đời họ thấy một
thứ như thế. Ai ai cũng há hốc miệng. Con ngựa quái đản này thực sự là một cảnh
tượng không tưởng.
Nhưng những người lính mất tinh thần
ngay khi họ nhìn thấy một thứ khác
Hàng tá con golem khổng lồ!
Cảnh tượng thật khủng khiếp.
Bên cạnh họ là những con rối kim loại
sáng ngời di chuyển rất mau lẹ.
"Chuẩn bị chiến đấu! Chuẩn bị chiến
đấu mau!"
Nó trở thành một chiến trường tàn sát khủng
khiếp.
http://nhadieukhacanhtranghuyenthoai.blogspot.com/?m=1
* * *
Tại sao phải phân chia các sinh vật giữa
các tầng?
Sự sắp xếp này chỉ nhằm một mục đích là
phục vụ cho các Dị năng giả. Nó nhằm để nuôi dưỡng khả năng của họ và kiếm điểm.
Nhưng… người thường thì không thể bước
chân vào hầm ngục. Với chúng thì không cần mất thời giờ với việc phân chia các
tầng.
Thêm vào đó, những người chưa thức tỉnh
và có dị năng không thể nào kháng cự lại trước những quái vật trong hầm ngục.
Vũ khí hiện đại chắc chắn rất mạnh nhưng
nó đều bị giới hạn trong hầm ngục.
Hầu như tất cả các súng đạn đều sẽ bị kẹt
hoặc gây ra một lỗi chết người.
Họ có biết điều đó không? Hay họ ngó lơ
điều đó?
"Chủ nhân. Đám con người thực sự
ngu ngốc. Nếu ngài cho phép thì Yihi sẽ khiến họ bỏ chạy và bỏ như mấy con cún!
Tất nhiên, chúng sẽ phải để lại cống phẩm. Một nụ hôn có lẽ là đủ ~ yihihi.”
Yihi nói trong khi nhìn vào tiến trình của
trận chiến thông qua quả cầu pha lê.
Tôi phải thừa nhận rằng Yihi thật ngốc
nên tôi đã không có câu trả lời cho cô ấy.
Yihi lặng lẽ đến gần nhưng tôi giương
tay lên.
Tôi dùng ngón cái và ngón trỏ bên tay phải
để nắm lấy Yihi và tiếp tục nhìn chằm chằm vào quả cầu pha lê.
* * *
“Chết tiệt. Ngắm bắn cho chuẩn vào chứ!”
“Nó bắn không chuẩn gì cả! Tâm của kính
ngắm bị lệch một chút rồi!”
“Lựu đạn này!”
“Sao không rút chốt an toàn ra vậy? Nó vẫn
còn lù lù kia kìa!!”
“Aaaagh!”
Ồn ào!
8.000 binh sĩ đang bị tấn công.
Những viên đạn được bắn ra từ khẩu súng
sẽ di chuyển lệch khỏi mục tiêu đã nhắm một chút. Nếu họ nhắm mắt bắn bừa thì sẽ
bắn phải đồng đội.
Một quả lựu đạn ném đi sẽ không nổ hoặc
phạm vi sát thương bị thu hẹp. Bất kỳ thương tổn nào trên đám Golem sẽ nhanh
chóng được phục hồi.
Những con búp bê làm bằng kim loại?
Chúng có kích thước tương tự con người
và có lưỡi dao sắc bén.
Chúng có thể đâm và cắt.
Chỉ huy sư đoàn nói với họ.
“Mấy chiếc xe tăng không di chuyển sao?”
"Không! Sẽ mất thời gian để sửa chữa
động cơ! Không có chiếc xe tăng nào sử dụng được cả!
"Chết tiệt!"
Chỉ huy sư đoàn cau mày khi nghe những lời
đó.
Tình hình khá đáng lo ngại. Lựu đạn thậm
chí còn không nổ đúng cách. Đó là lần đầu tiên anh ta thấy vũ khí hiện đại bị
vô hiệu hóa như thế này.
“Kiếm Kiếm! Lấy kiếm ra!”
Chỉ huy sư đoàn hét lên.
Những người lính lấy lại tinh thần của họ
tại chỉ huy lớn tiếng.
Họ lập tức cất súng và rút những cây trường
kiếm ra và chĩa vào những con rối đang lao tới.
Chiing!
Nhưng những cây trường kiếm chỉ có hiệu
quả cho việc phá hủy các thực thể sinh học. Nhưng một con người bình thường
không có dị năng không thể gây thương tích gì trên những con rối kim loại.
Tất cả những gì gây ra được chỉ là những
vết xước.
Nhưng rồi những con Puppet cũng dần được
kiểm soát. Các con golem rất to nên chuyển động của chúng cũng rất chậm.
Vấn đề thực sự là những Dark Elf với làn
da đen đang cưỡi chúng trong khi cầm những ngọn giáo dài.
Có khoảng 40 Dark Elf
Nhưng không gì có thể cản được họ.
Họ di chuyển trong bóng tối như những
bóng ma.
Lực lượng Đặc biệt cố chống cự nhưng họ
cũng đạt tới giới hạn.
Họ đã học được cách đối phó với con người
nhưng họ không được chuẩn bị để đối mặt với những quái vật mạnh mẽ đó.
Kết quả đã ngã ngũ
“Ta sẽ đi sau… keok!”
Chỉ huy sư đoàn chuẩn bị ra lệnh rút lui
thì bị chặt đầu.
Krasla!
Anh ta đã thu hẹp khoảng cách với
Inferno và vung cây giáo của mình.
Những người lính bất lực trước sức xuyên
phá của anh. Những người lính trên tiền tuyến bắt đầu bỏ mạng lần lượt.
Các Dark Elf nhanh chóng hiểu và chỉ nhắm
vào họ.
Một chuỗi rối loạn!
Một tình huống đã vượt xa tầm kiểm soát.
Tại thời điểm này, tất cả đều gục xuống
và tuyệt vọng.
* * *
Hội nghị an ninh.
Tổng thống dựa lưng vào ghế và nhìn lên
trần nhà với vẻ mặt tái nhợt.
Đã hai ngày kể từ khi liên lạc bị ngắt kết
nối.
Thời gian càng trôi trong khi không có
tin tức gì, tâm trạng của phòng hội nghị im lìm như đang ở một đám tang.
“Vẫn… không có tin tức gì sao?
Tổng thống nói bằng giọng khàn khàn
trong khi Trung tướng Choi Chun-ji không hé răng một lời. Đã vài ngày không
liên lạc nên kết quả tồi tệ nhất hẳn đã xảy ra.
Sau một lúc lâu, Trung tướng Choi
Chun-ji lên tiếng.
“Tôi đã ra lệnh cử một đội tìm kiếm. Chỉ
cần chờ thêm một chút nữa thôi….”
“Một chút nữa, một chút nữa! Một chút của
anh là bao lâu? Nếu chiến dịch này thất bại thì anh tự cởi quân phục của mình
ra đi..”
Choi Chun-ji cứng miệng trước lời nói của
tổng thống.
Tất cả đều tự hiểu.
Trước đây chỉ có 1.700 người thương vong
nên khó có thể tưởng tượng 8.000 người bị xóa sổ.
Lực lượng Đặc biệt của Nam Hàn. Việc
Choi Chun-ji chỉ phải từ chức vì việc này có lẽ thực sự là may mắn.
Lúc này, bộ trưởng quốc phòng cẩn thận
lên tiếng.
“Tổng thống, Chúng ta… cần phải đưa ra
giải pháp nào đó….”
Tổng thống gõ ngón tay lên bàn và thở
dài.
“Gửi lời xin lỗi đến đất nước. Có phương
pháp nào khác ngoài việc từ chức không?”
“Thưa ngài, kết quả vẫn chưa rõ. Những
người lính có thể trở ra sau khi hoàn thành chiến dịch một cách huy hoàng.”
“Đừng có mơ. Tôi biết rất nhiều người
không hài lòng với chính quyền hiện tại. Càng lâu thì phản ứng càng tồi tệ hơn
thôi.”
Tổng thống tiếp tục với một gương mặt
kiên quyết.
"Đuợc rồi. Hãy tìm cách che đậy việc
này càng nhiều càng tốt.”
Ngày hôm sau, tin tức liên quan đến hầm
ngục và binh lính vô cùng hạn chế. Thông tin được cố tình che giấu từ tất cả
các phương tiện truyền thông, cơ quan thông tin và các tổ chức.
Các câu hỏi chỉ được trả lời một cách máy
móc với những từ mơ hồ như ‘sẽ sớm có tin tức’.
Ngay cả các trang web cổng thông tin
cũng không thoát khỏi sự kiểm soát. Một lượng lớn dữ liệu đã được kiểm duyệt hoặc
xóa trên các diễn đàn.
http://nhadieukhacanhtranghuyenthoai.blogspot.com/?m=1
http://nhadieukhacanhtranghuyenthoai.blogspot.com/?m=1
Nhưng dù họ có cố gắng che giấu nó đến mức
nào đi chăng nữa, các vết nứt bắt đầu hình thành và rồi sớm muộn mọi chuyện
cũng lòi ra.
Sau một tháng trôi qua và những người
lính đã không quay trở lại, dư luận hoàn toàn quay lưng lại với chính phủ hiện
tại.
Các Dị năng giả có một vai trò quan trọng.
Một số bang hội đã tìm kiếm bên trong hầm
ngục và tìm thấy những chiếc xe tăng mà những người lính đã sử dụng. Không có bất
kỳ cơ thể nào nằm xung quanh nhưng mọi việc không có vẻ gì là tốt.
Nó gần giống như một câu chuyện.
Sau vài ngày, thây ma mặc đồng phục bắt
đầu xuất hiện ở tầng 1. Sự xuất hiện của những người lính lang thang xung quanh
thật kinh khủng.
Và công chúng bùng nổ như núi lửa phun
trào.
Lúc đầu, đó chỉ là một cuộc biểu tình ôn
hòa nhưng mọi thứ không thể được giải quyết dễ dàng. Họ đều là cha mẹ hoặc gia
đình của những người lính.
Cuối cùng, tổng thống đã xin lỗi bằng
cách từ chức và một số ứng cử viên bắt đầu tranh cử tổng thống.
Một phóng viên từ Hoa Kỳ, John cũng đưa
tin về chuỗi sự kiện này.
Nó có tiêu đề “Niềm kiêu hãnh vô dụng và
vô lý cùng với sự thờ ơ đã gây ra kết quả tồi tệ nhất.”
Đồng thời, ông đã xuất bản một cuốn sách
có tên ‘Dungeon Attack Record, ghi lại chi tiết về đợt tấn công diễn ra ở Hàn
Quốc và chỉ trích nặng nề chính phủ.
Như vậy, đã 2 tháng trôi qua kể từ khi đợt thú triều đầu tiên xảy ra ở Hàn Quốc.
Team dịch: Đéo cần
tên
Trans: Mắm
Editor: Ma cô
Yolo
ReplyDeleteKkk
ReplyDeleteChính phủ như kẹt ý
ReplyDelete