LMS
Tập 46, chương 7: Sa mạc tĩnh lặng.
Trí tuệ nhân tạo Versailles.
Versailles được tạo ra bởi Yoo Byung-jin và phát triển thông qua việc học
hỏi từ internet cũng như việc giám sát trên toàn thế giới.
Tất cả các dữ liệu được Versailles phân tích và
loại bỏ các nguy cơ rủi ro.
Ngoài các khoản đầu tư tài
chính của tập đoàn Unicorn, còn có các hoạt động mua đi, bán lại và phát triển
các Công ty con.
Hiện tại, trên toàn thế giới,
Versailees chỉ đặc biệt để ý đến một bài đăng trên internet.
Tiêu đề: Giải pháp tối ưu để kiểm soát những kẻ cho
vay nặng lãi là gì?
Tác giả: AI.VERSA
Bọn cho vay nặng lãi liên tục
làm phiền tôi.
Mặc dù tôi đã trả hết rồi
nhưng chúng vẫn cứ cố gắng thực hiện những hành động xấu xa.
Có hơn 100 comment dưới bài
viết.
- Hãy chôn chúng nó trước khi chúng kịp đẻ trứng. Chôn
sống chúng trong bãi triều ấy.
- Này, ông nói đùa à? Nếu điều
này là sự thật thì ông đi báo cảnh sát luôn đi.
- Đừng tố cáo chúng. Nếu không tố cáo chúng thì thế
giới này sẽ nhanh trở nên đáng sống hơn.
- Bọn cho vay nặng lãi cần bị tống giam. Bọn chúng
cũng làm phiền tôi nữa. Thớt à, cẩn thận nhé!
- Lương tâm bọn chúng không có răng nên không thấy cắn
rứt đâu, tốt nhất là phải cách ly chúng ra khỏi xã hội.
Trong vài tháng, số lượng comment
không ngừng tăng lên. Nhưng có ai đó vừa mới bình luận.
- Thật đáng thương. Họ cũng là con người mà. Thật là
xấu xa nếu giam giữ họ rồi chỉ cho ăn bánh mì lúa mạch và cá ngừ. Tại sao không
cho họ cơ hội để trở thành người tốt?
Versailles ngay lập tức tìm
ra địa chỉ của người bình luận. Nhờ vào các vệ tinh giám sát và gián điệp phần
mềm di động, nó chỉ mất 16s.
Người đã nhận xét là một đứa
trẻ tiểu học.
“In-cheon, lại ăn cơm nào.”
“Vâng, mẹ!”
- Giam giữ hợp pháp.
Pháp luật của loài người
không là gì đối với Versailles .
Nó là một trí tuệ nhân tạo có
thể sống hàng trăm năm, còn luật pháp và quyết định của con người lại thay đổi
từng ngày.
Tuy nhiên, lệnh của Yoo
Byung-jin giao xuống cho Versailles
là ‘loại bỏ chúng’.
- Tôi sẽ làm theo lệnh của giáo sư. Tôi tin vào quyết
định của loài người.
*****
“Ngày hẹn là hôm nay.”
Kwon-taek, kẻ cho vay nặng
lãi.
Hắn ta bị mắc kẹt trong một
căn phòng nhỏ chỉ có độc nhất cái tivi để xem.
Lúc bắt đầu cuộc sống bị giam
giữ, hắn sử dụng điều khiển để thay đổi kênh. Thật thú vị khi xem trận đấu giữa
Weed và Đế chế Haven trong Royal Road .
‘Những kẻ dám làm điều này
với ta… Một khi thoát được, ta nhất định sẽ trả thù.’
Hắn ăn bánh mỳ lúa mạch với
cá ngừ đóng hộp và vẫn sống khỏe. Vì đã từng vào tù vì tội ngộ sát nên điều này
không là vấn đề với hắn.
Những kẻ cho vay nặng lãi
khác cũng cố gắng duy trì cơ thể. Chúng coi Royal Road và rèn luyện cơ bắp cũng như
chiến đấu.
‘Chúng không thể giam giữ
chúng ta ở đây. Tổ chức sẽ lấy máu chúng.’
Chúng nghĩ rằng mình sẽ nhanh
chóng thoát ra. Đã hơn 8 tháng trôi qua nhưng chúng vẫn chưa tuyệt vọng.
‘Những đòi hỏi rất lớn. Chúng
sẽ không thể khống chế chúng ta như một con chó được.’
Bọn cho vay nặng lãi đã xác
định. Và rồi một ngày kia, chúng thức dậy và cảm thấy không khí đã thay đổi.
Baang!
Tiếng còi xe vang lên từ xa.
“Keook!”
Kwon-taek mở to mắt ngạc
nhiên.
Hắn tỉnh dậy ở một đống rác
trong ngõ.
*****
Hàng chục kẻ cho vay nặng lãi
được thả ra trong cùng một ngày.
“Kuôh… tôi đang ở bên ngoài.”
Kwon-taek không biết lí do
nhưng hắn thấy vui mừng vì đã thoát được.
Hắn không còn một đồng nào
trong túi.
“Đàn bà và tiền
tài. Hãy bắt đầu lại nào.”
Những tháng ngày giam giữ
cuối cùng.
Hắn tìm kiếm thông tin trong quán
net.
- Những kẻ cho vay nặng lãi tuyệt vọng! Cố
gắng trốn ra nước ngoài bằng thuyền.
- Các công tố viên đã yêu cầu
Interpol theo dõi chúng.
“Mình có lẽ nên đến Đông Nam Á? Và sẽ không
một ai bắt được? Mình cần cẩn thận với cảnh sát.”
Kwon-taek tiếp tục tìm kiếm những bài viết về mình. Và hắn nhìn thấy những lời nguyền rủa phía dưới các
tiêu đề.
- Cút đến Đông Nam Á và đi cắt ớt đi.
- Bọn cặn bã! Đừng bao giờ trở lại Hàn
Quốc nữa, tao phỉ nhổ tụi bây.
- Chất lừ từ khả năng chạy trốn.
“Chúng là lũ thối nát.”
Kwon-taek trả lời những tin nhắn chửi bới.
- Mày đang ở đâu? Đến gặp tao, tao sẽ moi
ruột mày ra.
- Thật sao? Mày muốn bị ăn đập ở đâu. Ngon
thì để lại số điện thoại đây.
- Nói cho tao biết mày đang ở
đâu. Tao sẽ đến ngay lập tức. Thằng khốn!
Không chắc là họ sẽ nhìn thấy
những câu trả lời nhưng nó vẫn làm hắn thấy tốt hơn.
Đúng vào lúc đó.
Ddiring!
Tài khoản hắn đang sử dụng
rung lên.
- Kwon-taek. Anh có ở đó không?
Người liên lạc với hắn có tên
là No.4 Tekken.
Hắn nhận được biệt danh này
vì sở thích đánh người tàn bạo bằng tay.
Kwon-taek gõ phím.
- Tekken hyung-nim, anh có khỏe không?
- Không tốt lắm. Tôi chỉ ăn bánh mì lúa
mạch và cá ngừ đóng hôp.
- Trời ơi, anh cũng vậy sao?
- Đúng vậy, không chỉ mình cậu mà
là toàn bộ mọi người.
Kwon-taek chết lặng. Hắn giận
dữ vì không chỉ hắn mà cả anh em cũng bị bắt và giờ đã trốn thoát. Tuy nhiên
hắn nhanh chóng cảm thấy thoải mái lại.
‘Thật tuyệt. Mình không phải
kẻ duy nhất bị bắt.’
Lòng trung thành của một kẻ
cho vay nặng lãi! Những nghi ngờ của hắn về vấn đề này đã được giải quyết.
- Anh Kun thì thế nào?
- Anh ấy đã trở lại.
- Anh đang ở đâu? Em sẽ đến gặp anh.
- Dưới tầng hầm của International Club.
- Nó vẫn ở đó ư?
- Nó trống không. Tất cả thành
viên sẽ tập hợp ở đó vào hôm nay.
- Em sẽ đi ngay.
Kwon-taek lặng lẽ rời quán net.
Người làm thêm nhìn hắn nhưng hắn giải vờ đi vào nhà vệ sinh và chạy đi.
****
Tầng hầm của International Club.
Toàn bộ bọn cho vay nặng lãi tập trung lại ở một nhà kho trống không.
“Chúng ta cần tìm ra kẻ đã làm
điều này.”
“Đây là một cuộc chiến!”
“Tao sẽ bán toàn bộ nội tạng của
chúng từ mắt cho tới túi mật.”
Bọn cho vay nặng lãi bộc lộ sự tức giận.
Chúng đã bị giam giữ trong vài tháng nhưng bản chất hung tàn tự nhiên lại
trỗi dậy sau khi chúng được thả ra.
“Mọi người cần phải bình tĩnh.”
Han Jin-seop ngồi trên một cái thùng rỗng. Tầng hầm của International Club từng được sử dụng làm hầm chứa rượu
giả.
Sau khi xem qua các bài báo, hắn xác định địa điểm này là an toàn.
Bọn cho vay nặng lãi vây
quanh Han Jin-seop.
Hắn nghiến răng.
“Việc cần làm tiếp theo là tìm ra
danh tính của chúng. Chúng ta sẽ tìm thấy và trả thù. Chúng ta sẽ khiến
chúng phải trả giá vì dám đụng tới chúng ta.”
“Đúng đấy.”
Cũng như quyển sổ ghi số người mắc nợ, số tiền khổng lồ bọn chúng cất giấu
cũng đã biến mất.
Nếu chỉ có chừng đó thì bọn chúng có thể hổi phục một phần. Nhưng mối liên hệ của bọn chúng và cảnh sát cùng các
chính trị gia đã bị phơi bày.
Han Jin-seop giận dữ nói một
cách bình tĩnh.
“Hiện tại chúng ta không thể hành động công khai nên
số tiền cần phải được giấu đi. Chúng ta sẽ nhanh chóng bị cảnh sát bắt nếu
không hành động âm thầm.”
Kwon-taek cúi đầu và nói.
“Vâng, thưa đại ca. Bọn em sẽ làm theo ý đại ca.”
“Chúng ta sẽ trốn 1-2 năm. Sẽ tốt hơn nếu đi ra nước
ngoài như trong các bài báo. Để làm được điều đó chúng ta cần ít nhất 1 tỉ
won.”
Trong quá khứ, 1 tỉ won không
phải là một khoản tiền quá lớn. Nhưng hiện tại toàn bộ bọn chúng đều rỗng túi.
“Chúng ta có nên đi tìm những kẻ từng mắc nợ chúng ta
không?”
“Không phải lúc này. Phải lưu ý là cảnh sát vẫn đang
truy đuổi chúng ta.”
Chúng không có khả năng lấy
lại tiền.
Bỗng một tên đưa ra gợi ý.
“Lee Hyun.”
“Lee Hyun?”
“Đúng vậy. Chúng ta đã từng cố gắng bắt hắn trước khi
bị giam giữ. Tại sao chúng ta không làm lại điều đó. Hắn đã kiếm được kha khá
tiền nhờ Royal Road?”
“Hắn ta sẽ đưa chúng ta 1 tỉ sao?”
“Hắn dám không đưa khi chúng ta bắt cóc em gái hắn?”
“Vụ việc sẽ trở nên ồn ào nếu bị phát hiện.”
“Dù sao thì chúng ta cũng đã trốn được khỏi cảnh sát.”
“Không tồi.”
Trong quá khứ tổ chức thường
lên kế hoạch cẩn thận nhưng giờ chúng không có thời gian.
“Được rồi, chúng ta sẽ nhắm vào nó.”
Chúng nhắm vào Lee Hyun và
bắt đầu tập hợp thông tin chi tiết.
Swiiiiik.
Vào thời điểm đó, một loại
khí ga tràn ngập tầng hầm International Club.
“Kuooh.”
Kwon-taek tỉnh dậy vì cơn đau
đầu.
“Đầu của ta…”
Khi hắn mở mắt, đó không còn
là International Club mà là căn phòng quen thuộc vài tháng
trước hắn đã bị giam giữ.
Điều duy nhất thay đổi là
bánh mì lúa mạch và cá ngừ đóng hộp đã được xếp chồng lên nhau.
“Mình đang nằm mơ.”
Kwon-taek chụp lấy điều khiển
từ xa.
Hắn hoàn toàn nhớ thứ tự của
các kênh.
Hắn chuyển sang kênh đang
chiếu chuyến phiêu lưu của Weed ở Royal
Road .
*****
Weed sử dụng chế độ Nội Vụ
của vương quốc Arpen và bắt đầu sửa chữa lãnh địa phương Bắc.
Tổng đầu tư là 230.000.000
vàng. Bạn có muốn đầu tư vào việc xây dựng?
|
Đó là một khoản tiền lớn.
Nó không chỉ là hồi phục các thành phố bị tàn phá mà còn là xây dựng các Đại
công trình trong khu vực.
Khải Hoàn Môn!
Một cảnh cổng lớn để kỉ
niệm chiến thắng của Vương quốc Arpen.
Vùng đất bị Đế chế
Haven cướp trong chiến tranh đã được phục hồi.
Khải Hoàn Môn sẽ trở
thành biểu tượng của hòa bình và thịnh vượng. Nó sẽ tác động tích cực lên
danh tiếng của vương quốc và triều đại của nhà vua.
Các chiến binh tham gia
vào trận chiến sẽ được trao danh hiệu đặc biệt, kinh nghiệm và các chỉ số.
Chi phí xây dựng: Ít
nhất là 9,8 triệu vàng.
Thời gian xây dựng tối
thiểu là 4 tháng.
Tùy thuộc vào số người
tham gia và rủi ro, thời gian có thể tăng lên.
Cần có các Architect có
tay nghề.
Các Architect tham gia
vào hoạt động sẽ thu được kinh nghiệm đặc biệt.
Rất nhiều Sculptor và
nghệ sĩ cần được huy động. Những người tham gia sẽ có được cơ hội được mọi
người biết đến.
|
Bạn có muốn bắt đầu xây
dựng Khải Hoàn Môn?
|
Weed cười khi nhìn thấy chi phí xây dựng.
“9,8 triệu vàng là một cái giá
quá rẻ. Mình có thể kiếm được nhiều hơn từ việc thả thêm vài
con mực vào công viên nước. Bắt đầu.”
Nhà vua đã ra lệnh xây
dựng Khải Hoàn môn.
Vương quốc Arpen đã có
20 Đại công trình được xây dựng.
|
Tốc độ xây dựng giờ không còn là điều đáng để quan tâm nữa, chỉ cần giữ
vững tiến độ như thế này là quá ổn rồi.
“Lãnh thổ của vương quốc đã mở
rộng. Một khi việc khai phá bắt đầu, vương quốc sẽ càng thêm phát triển.”
Các công trình được tạo ra khắp vương quốc.
Khi công việc cho các Architect tăng lên thì càng có nhiều người muốn tham
gia class đó.
Ngân sách không là vấn đề và thời gian xây dựng cũng vậy, miễn là nó được
hoàn thành.
“Tôi cần xây dựng một số thứ cho
vương quốc.”
Có rất nhiều nguồn quỹ nên cậu sử dụng nó vào các công trình văn hóa và
giáo dục như nhà thờ Freya và thư viện.
Dân số của vương quốc Arpen tăng lên nên nó mang lại giá trị gia tăng.
Các công trình đặc biệt tăng thêm lòng trung thành của cư dân cũng như uy
tín và danh tiếng của nhà vua.
“Không cần thiết phải trở nên nổi
tiếng. Danh tiếng là điều khủng khiếp.”
Các công trình không chỉ có
những ảnh hưởng tích cực.
Ở đế chế Haven, nhiều bức
tượng, tác phẩm nghệ thuật và công trình được tạo ra cho hoàng đế Bardray. Điều
đó dẫn đến phản ứng dữ dội đối với tinh thần cư dân.
“Một bức tượng vàng về hoàng đế. Thật không biết xấu
hổ khi tiêu tiền lấy được từ chúng ta.”
“Chúng ta làm việc vất vả để kiếm tiền và ăn uống. Đế
chế lại chỉ xây dựng những công trình như vậy. Hoàng đế không biết chúng ta
sống như thế nào ư?”
Lòng trung thành và thân
thiện của cư dân giảm đi gây ra những tác động tiêu cực.
Khi nổi loạn xảy ra, người
dân sẽ phá hủy các công trình và làm hỏng các bức tượng.
Về khía cạnh này, giấc mơ trở
thành một nhà độc tài của Weed vẫn được tiếp diễn.
“Thay vì tiền, người chơi cần nâng cao kĩ năng của
họ.”
Cậu đã chọn phần nhiệm vụ của
công việc nội vụ.
Nhà vua có thể tăng tỉ lệ
phần thưởng nhiệm vụ hoặc ngẫu nhiên tạo ra nhiệm vụ.
Cung điện mới đã được hình
thành và hoàn thiện ở mức độ nào đó.
Có thể nâng cao level của
người chơi, binh lính và lãnh chúa bằng cách tăng phần thưởng từ các nhiệm vụ
để thu mua vật phẩm đặc biệt hoặc vật liệu quý.
Dĩ nhiên Weed chưa bao giờ
chọn tăng phần thưởng lên. Cậu nghĩ đó là tính năng vô dụng nhất trong Royal Road .
“Khởi động một nhiệm vụ vương quốc.”
Một nhiệm vụ vương quốc
đã được tạo ra.
Bạn có thể trao nhiệm
vụ dựa trên điểm cống hiến hoặc vàng.
|
Hơn 100 loại nhiệm vụ vương quốc được hiển thị.
Có nhiều loại nhiệm vụ khác nhau từ chiến tranh, bắt cóc, phá hoại đến làm
vườn.
Weed chọn nhiệm vụ vương quốc liên quan đến điêu khắc.
“Mình phải lan truyền những tác
phẩm của mình khắp vương quốc.”
Tiền vẫn còn nhưng tham vọng đen tối đã tăng lên.
Giấc mơ của nhà độc tài là có những bức tượng về mình ở mọi nơi có người
đến và đi.
Trong lịch sử loài người, chưa có một nhà độc tài nào vượt qua được cám dỗ
này.
“400. Không. Mình muốn nhìn thấy nó ở 2000 ngôi làng
nhỏ.”
Khoản tài trợ mà cậu sẵn sàng
bỏ ra cho nhiệm vụ vương quốc là cả một vấn đề.
“Mình có nên sử dụng toàn bộ vàng? Không, thế thì
nhiều quá, mình sẽ ăn ít bánh mỳ lúa mạch đi 1 chút.”
Cậu rất bối rối về tiền bạc.
Cậu không muốn 2000 tác phẩm
quá rẻ mạt.
Cậu không thể dành quá nhiều tiền
vào các bức tượng nhưng nó không thể rẻ như vậy được.
“Nghệ thuật là gì? Hình dáng ban đầu tốt thì nó sẽ trở
nên tốt. Đó là một bức tượng.”
Weed bỏ ra ngân quỹ 3000
vàng.
Mỗi bức tượng có giá 1 vàng
50 bạc.
“Mình không thể sử dụng nó chỉ vì còn nhiều tiền được.
Chừng này là quá mức cần thiết rồi.”
Phần còn lại của ngân sách sẽ
dành cho việc phát triển kinh tế và an ninh.
Đầu tư là cần thiết để phát
triển lãnh thổ rộng lớn.
*****
Weed nhận được tin Fabio và
Herman đã đến.
“Hmmm, cũng được một lúc rồi? Nhưng tại sao tên này
lại ở đây. Một mình tôi cũng có thể xử lý helium.”
“Tôi có khả năng đúc kiếm. Anh đang để tôi hợp tác với
1 kẻ làm việc chỉ vì tiền sao? Điều này thật đáng thất vọng?”
2 Dwarf Fabio và Herman đã có
một trận tâm lý chiến khi gặp nhau.
“Anh nghĩ anh có thể xử lý kim loại đắt tiền nhất
sao?”
“Tiền là quan trọng ư? Thanh kiếm mới là giá trị đích
thực.”
Họ cảm thấy thất vọng vì cả 2
đều được gọi, nhưng cuộc chiến đã dừng lại khi helium được lôi ra.
“Đây… đây là kim loại thần thánh!”
Lúc Fabio xòe tay một cách
run rẩy, Weed lại cất nó vào.
“Đầu tiên anh cần kí một hợp đồng.”
“Hợp đồng gì?”
“Tôi tin tưởng vào con người của thế giới này? Tuy
nhiên một hợp đồng là cần thiết cho dù chỉ thuê một căn phòng đơn.”
“Tôi hiểu rồi. Tôi biết cậu có ý gì.”
Weed đem ra hợp đồng mà cậu
đã thảo trước.
1. Đây là hợp đồng giữa Weed,
Fabio và Herman.
2. Bạn phải xử lý helium với khả năng
tốt nhất của mình để tạo ra một thanh kiếm.
3. Mỗi người phải bỏ ra 30 triệu vàng tiền cọc. Ngoài ra, bạn không thể rời khỏi khu vực chỉ định lúc
đúc kiếm. Nếu không có đủ tiền thì những đồ vật giá trị khác sẽ được thay thế.
4. Bạn sẽ thực hiện bất kì yêu cầu sản xuất nào trong tiến trình này.
5. Nếu sản phẩm hoàn chỉnh không hấp dẫn khách hàng thì bạn phải làm lại. Nếu vẫn không được sau ba lần thử thì bạn sẽ bị tước
bỏ mọi quyền lợi.
6. Các điều khoản của hợp đồng là bí mật. Cần phải đền bù 100 triệu vàng nếu có bất kì thiệt hại nào.
“Đây là…”
“Đây không phải là một hợp đồng nô lệ sao?”
Fabio và Herman có độ tuổi
trung niên và có khá nhiều kinh nghiệm xã hội.
Mặc dù họ chỉ là bên B nhưng
đây là lần đầu họ nhìn thấy một hợp đồng như vậy.
Weed cười toe toét nói.
“Đây là điều kiện thông thường cho hợp đồng mà tôi đã
viết. Đừng lo lắng mà hãy kí vào đây.”
“Thông thường. Tôi chưa từng nhìn hoặc nghe thấy những
điều kiện này trước đây.”
Herman vặn lại nhưng Weed vẫn
cười.
“Các điều khoản trên tờ giấy không quan trọng. Quan
trọng là niềm tin. Cả hai đều có kĩ năng tốt nhất nên tôi nghĩ niềm tin không
là vấn đề gì cả. Hai người có thể làm việc chăm chỉ không?”
“Nhưng chấp nhận những điều kiện này…”
Trong khi Hermen do dự, Fabio
đã kí vào.
“Tôi sẽ làm.”
Fabio đã kiếm được một số
tiền lớn từ những ngày đầu làm thợ rèn trong Royal Road . Tất nhiên 30 triệu vàng vẫn
là một con số lớn.
Nhưng cơ hội trở thành bậc
thầy thợ rèn đang ở ngay trước mắt nên tiền bạc không là vẫn đề.
Weed và Herman giống nhau.
Mỗi người chỉ còn lại 1% để đạt trình độ bậc thầy.
Giai đoạn cuối cùng là khó
nhất và không biết được ai sẽ vượt qua trước.
Trong trường hợp của Weed cần
có 0,9%. Nhưng việc tạo ra bảo tàng thời gian đã tăng độ thông thạo lên 0,4%.
Cậu cần điêu khắc vài tuyệt
tác nữa. Độ thông thạo còn 0,5%.
Fabio và Herman chưa bao giờ
tiết lộ nhưng độ thông thạo của họ cũng tương đương.
Weed quay sang Herman.
“Fabio đã đồng ý. Còn anh thì sao?”
“Kkuung. Tôi không thể. Tôi không có tiền nên cậu có
thể nhận vài vật phẩm không? Tôi có một ít gươm và một ngôi nhà ở Morata.”
“Tôi đồng ý thế chấp tài sản.”
Herman cũng kí.
Hợp đồng hoàn thành nhờ sự
cạnh tranh của họ.
“Tôi hy vọng hai người đúc ra 1 thanh kiếm đi vào lịch
sử.”
Weed để lại helium cho cả 2
và đi về sa mạc phía Nam .
‘Helium không phải là vật liệu tệ cho
một bức tượng. Nhưng mình đã sử dụng nó 1 lần và như thế thì không đủ để trở
thành bậc thầy.’
Đó là đối với Blacksmith.
Mục tiêu của Weed là trở
thành Sculptor
Master.
Đó là thứ cậu mong chờ nên giờ
cậu đang nỗ lực cho một điều gì đó thật đặc biệt.
*****
Kwa kwa kwa kwa kwa!
Weed quan sát cơn bão cát
hàng trăm mét đang đến.
Cậu đang ở giữa sa mạc nóng
nắng thiêu đốt.
Đó là sa mạc tĩnh lặng mà cậu
dã đi qua khi làm nhiệm vụ Nodulle và Hilderun.
“So hot.”
Weed uống nước trong chai.
Không giống như quá khứ,
nhiệt độ đã thấp hơn một chút.
“Nó giống như bật lò vi sóng trong 2’55 thay vì 3’.”
Lãnh thổ của đế chế Pallos đã
được tăng lên nhờ các bộ tộc trong sa mạc.
Những hướng đạo sinh sa mạc
thỉnh thoảng đi đến biên giới.
Các Merchant từ lục địa trung tâm hướng đến sa mạc.
Họ buôn bán với liên minh
Britten và các thành phố tự do đã bị tàn phá rất nhiều bởi đế chế Haven.
Độc quyền đá quý và khoáng
chất của Guild Hermes!
Ngoài các mặt hàng thực phẩm,
những thứ khác đều phải trả một mức thuế khổng lồ cho Guild Hermes.
“Tôi không muốn sống cuộc sống dơ bẩn.”
Các Merchant thất vọng chuyển class, trở thành kẻ thất nghiệp hoặc đầu nhập vào phương Bắc.
Một số người tiến về sa mạc
phía nam vẫn chưa bị đế chế Haven chiếm đóng.
Nhờ vậy mà số lượng bộ tộc sa
mạc tăng lên, nhiều người thì trở lại lục địa trung tâm khi Guild Hermes giảm
thuế.
Có vài Geomchi đang hoạt động
ở sa mạc phía Nam.
Họ làm các nhiệm vụ liên quan
đến đế chế Pallos và khá nhiều người đã dẫn binh chống lại đế chế Haven.
Sa mạc tĩnh lặng là một trong
10 cấm địa nên rất ít nhà thám hiểm ở đó.
Chưa một ai có thể chinh phục
được sa mạc tĩnh lặng.
“Đây là một nơi khó sống vì các kĩ năng bị phong bế.
Mình sẽ tạo ra bức tượng ở đây.”
Weed có một vài ý tưởng khi
làm công viên nước Puhol.
“Trong quá khứ mình đã thay đổi địa hình bằng điêu
khắc. Mưa đã được đem đến sa mạc.”
Nhiệm vụ của Nodulle sẽ khó
hơn nhiều nếu không có mưa.
‘Kĩ năng điêu khắc của mình
đã được cải thiện từ đó. Kì thực là mình không thích lao động nhiều.’
Khi kĩ năng điêu khắc của cậu
ở cấp 1 và 2, thật khó để điêu khắc một khối gỗ.
Giờ cậu có thể thông thạo
điêu khắc một tảng đá cứng bằng con dao điêu khắc thô.
Bingryong, Phoenix và những bức tượng lớn khác như tháp
ánh sáng sẽ không thể thực hiện nếu không có kĩ năng điêu khắc của cậu.
‘Việc điêu khắc đã trở nên dễ dàng
hơn trước đây. Giá trị nghệ thuật được đánh giá thông qua các tiêu chí khác
nhau nhưng nó sẽ không có ý nghĩa nếu mình không vượt qua được những tình huống
xấu.’
Sự lặp đi lặp lại đơn giản
không thể tiến xa.
Sẽ mất khá nhiều thời gian để
nâng cao kĩ năng nếu cậu chỉ làm vậy.
Những tác phẩm lớn có thể dài
hàng ngàn mét, nhưng như thế lại là đi xa nghệ thuật.
“Helium. Nó có thể nâng cao độ thông thạo nhưng không
thể đưa mình đến đích cuối cùng.”
Đây không phải là lần đầu cậu
dùng Helium. Cậu đã sử dụng nhiều vật liệu quý giá, các vật liệu đắt tiền thu
được từ nhiệm vụ và săn bắn.
Thậm chí ngay giữa lúc làm
nhiệm vụ và đi săn, Weed vẫn tiếp tục tạo ra hàng nghìn tác phẩm và chỉ có 0,1%
được công nhận là kiệt tác cấp I, cấp II và cấp III.
Cậu tin rằng những bức tượng
được đầu tư nhiều thời gian và sử dụng vật liệu tốt sẽ tốt hơn các tác phẩm có
kích cỡ lớn.
Kế hoạch ban đầu là cố gắng
đạt cấp độ bậc thầy nhờ xử lí helim với Fabio và Herman, Nhưng nó không đảm bảo
độ thông thạo sẽ tăng lên.
Weed đã nghĩ rất nhiều về nó. Sau khi biết Fabio
vẫn còn thiếu một chút độ thông thạo, cậu nghĩ việc sử dụng Helium để đi đến
bậc thầy điêu khắc là không chính xác. Helium là chất liệu cuối cùng cho Blacksmith
chứ không phải Sculptor.
Các Sculptor sống cuộc sống trần tục và những tác phẩm để lại cho thấy ý
chí bất khuất và công việc khó khăn của họ.
Họ tạo ra tác phẩm phản ánh cuộc sống của mình. Đó là những tuyệt tác để đời.
Đó có lẽ là lí do tại sao một
nghệ sĩ chỉ được công nhận sau khi chết.
‘Trở thành một kiếm sĩ bậc thầy đơn giản đòi hỏi sự mạnh mẽ. Nhưng con đường thì dài hơn nhiều và luôn có nguy cơ
trong mỗi trận chiến. Đúng rồi. Mình cần vượt qua những khó khăn đó và sẽ trở
thành bậc thầy.’
Weed nghĩ đến môi trường khắc
nghiệt và quyết định trở lại sa mạc tĩnh lặng.
Mục tiêu đầu tiên là định cư
tại sa mạc.
Đây là 1 trong 10 cấm địa nên
không thể sử dụng kĩ năng.
Vit của bạn đã giảm vì
nhiệt độ quá cao.
HP tối đa giảm 29%.
Cơn đói đã biến mất.
Ngay cả khi ăn bạn vẫn
sẽ không cảm nhận được hương vị.
Bạn sẽ cảm thấy khát
nước.
|
“Heoook”
Cậu cảm nhận được hơi nóng khủng khiếp khi bước vào sa mạc.
Ánh nắng và độ nóng cao từ sa mạc rộng lớn.
Khuôn mặt và cánh tay cậu nóng rực.
“Mình quá ngu ngốc khi mạo hiểm
vì điều này. Mình sẽ chết trước khi tạo ra tác phẩm.”
Không thể sử dụng kĩ năng
sống trong sa mạc tĩnh lặng.
Kĩ thuật điêu khắc bí mật
cuối cùng có thể giúp ích trong mọi tình huống trừ sa mạc tĩnh lặng.
“Cần phải sống sót, mình sẽ đạt
được mọi thứ cần thiết từ đây.”
Cậu rời sa mạc và tiến về
ngôi làng gần đó.
Cậu mua vài đồ dùng cần thiết
từ một ngôi làng nhỏ có cờ của đế chế Pallos.
Một cửa sổ tin nhắn xuất hiện
khi cậu bước vào làng.
Ddiring!
Danh hiệu! Người gọi
mưa.
Trong sa mạc, không gì quý hơn nước.
Phép lạ đem mưa đến sa mạc đã mang lại cho bạn sự
tôn trọng.
Nhưng vì quá lâu từ khi
danh hiệu được trao nên phần lớn sự tôn trọng đã biến mất.
|
Đó là danh hiệu từ một cuộc phiêu lưu trong quá khứ.
“Những ngày làm hoàng đế sa mạc
thật tuyệt vời. Mình đã có hàng ngàn chiến binh.”
Weed đã bị mất những kí ức cũ
trong một khoảng thời gian.
Ngôi làng nghèo đến nỗi còn
không xuất hiện trên bản đồ. Đó là bởi vì sự thành lập của đế chế Pallos.
Thực phẩm, lều và lạc đà đều
được bán với giá cao gấp 17 lần so với Morata.
Weed chọn những vật dụng sa mạc
cần thiết.
“Tôi mua rất nhiều nên hãy cho cái giá hời một chút.”
“Đây gần như là giá…”
“Chú à, chú phải có lương tâm chút chứ. Giá đó rõ ràng
là quá đắt mà. Chú muốn cắt cổ tôi hả?”
“Cái gì? Thật là một kẻ trơ tráo. Nếu muốn mua nó thì
hãy trả nhiều tiền hơn.”
Việc thương lượng đã
thất bại. Giá của hàng hóa tăng 7%.
Nếu bạn không mua nó
thì độ thân mật sẽ giảm.
|
Gần đây không có ngôi làng sa mạc nào khác.
Weed bắt buộc phải bỏ ra thật nhiều tiền.
“Không thể tin được. Mình hầu
như không thể thoát nổi cú sock tâm lý khi mua một gói muối với giá cao hơn 200
won…”
Tổng giá trị hàng hóa là 2149 vàng.
Sau khi mua một con lạc đà và những thứ cần thiết, cậu trở lại sa mạc tĩnh
lặng.
“Huhuhuhung!”
Con lạc đã cảm thấy lo ngại và không muốn bước vào sa mạc tĩnh lặng.
“Nào!”
Weed không thể sử dụng kĩ năng và buộc phái kéo con lạc đà.
*****
Sa mạc tĩnh lặng không chỉ có mặt trời và cát.
Cũng giống như hầu hết 10 cấm địa khác, sa mạc tĩnh lặng cũng có những điều
bí ẩn vô hình.
‘Mình đã nghe những câu chuyện khi làm nhiệm vụ. Có một ốc đảo bí ẩn ở sa mạc tĩnh lặng.’
Đó là một ốc đảo huyền thoại
có thể là trò đùa của các vị thần tiên khi nó cứ xuất hiện rồi biến mất.
Weed quyết định tin rằng nó
chỉ là tin đồn khi lang thang sa mạc đến ngày thứ ba.
“Thật vô nghĩa. Một trò lừa gạt.”
Ốc đảo với dòng suối trong
vắt và trái cây nhiệt đới rõ ràng là một ảo tưởng.
Cậu chỉ nhìn thấy toàn mặt
trời và cát trong suốt ba ngày.
“Đó là tất cả những gì mình có thể nhìn thấy.”
Danh hiệu! Sự kết thúc
của nhà khám phá trái đất.
Đi bộ xuyên qua khu vực
gồ ghề đã giảm Vit xuống 60%.
|
Weed nghĩ ngợi khi băng qua sa mạc vô tận.
‘Mình thật sự là một kẻ ngốc sao? Mình
đã có kinh nghiệm về điều này khi thực hiện nhiệm vụ Nodulle và Hilderun. Vậy
mà bây giờ mình lại đến đây.’
Ít nhất thì cậu có thể trông
cậy vào Seoyoon lần cuối.
Bằng cách nào đó cậu có thêm
sức mạnh khi nhìn vào khuôn mặt của cô.
Mặt dù nóng và khát, việc đi
băng qua sa mạc tĩnh lặng ngắn lại khi được ở cạnh cô.
‘Nhưng bây giờ mình đang sống
bên cạnh cô ấy. Hai đứa có thể cùng nhau ăn cơm chiên kim chi vào buổi tối.’
Ngoài đời thực thì cô đang ở
cạnh cậu nên cậu không hề cảm thấy tuyệt vọng.
Cậu tập trung vào những món
ăn ngon mà Seoyoon sẽ làm.
“Đi nào. Vào sa mạc!”
Weed đi nhanh hơn.
Con lạc đà lưỡng lự nhưng cậu
lôi cổ nó lại và kéo đi.
*****
Team dịch: Đéo Cần Tên
Trans: Ốc gai
Edit: Ma cô
No comments:
Post a Comment