Chương 52: Nơi chúng thần vẫn lạc (phần 5)
“Cái
nơi chó ăn đá, gà ăn sỏi này”
Tôi
nói một cách miễn cưỡng trong lúc phá đảo cái Hầm ngục này.
Nó thật sự quá tệ.
Ở
kiếp trước, tôi đã phải ăn no hành trong Hầm ngục của Adol, nhưng giờ thì dễ như ăn kẹo.
Ngục
chủ chịu trách nhiệm quản lí và triệu hồi quái vật, mọi mệnh lệnh được phát ra từ
trên tầng cao nhất. Tuy nhiên tôi chẳng cảm thấy chút hiện diện nào của Adol ở
đây cả. Đúng kiểu chăn thả tự nhiên, để đám quái tự sinh tự diệt.
Tôi
đã từng mất một cánh tay vì điều tương tự.
Một
hầm ngục ở cấp độ này…
Bbuduk!
Tôi nghiến răng.
Đã
một năm rưỡi trôi qua, tôi dùng thời gian đó để chủ động phát triển. Tuy nhiên,
đánh giá về tình hình của hầm ngục này, Adol chẳng có tí phòng bị nào cả.
‘Đám
Demon khác rồi cũng sẽ ra tay thôi’
Adol
Hắn
còn đang bận đắm chìm trong việc đóng phim con Orc và quên luôn nhiệm vụ của
mình với hầm ngục.
Thật
là hổ thẹn khi một hầm ngục bị đối xử như vậy, vì thế tôi đành phải giương cao
cờ chính nghĩa, đến đây giải cứu nó. Không biết 10 năm nữa nó còn tồn tại không?
Thật ra, Adol đã bị đám Dị năng giả thịt luộc.
Tuy
nhiên, sự phát triển của dị năng giả ở Nhật Bản chậm hơn rất nhiều so với những
nơi khác. Adol thất bại trong việc quản lí hầm ngục và mọi thứ ở Nhật Bản bị
đình trệ.
Nhưng..
Điều đó sẽ không xảy ra khi tôi tới đây.
Tôi
sẽ thay đổi tất cả.
“Thưa
chủ nhân của tôi, phát hiện ra rất nhiều Orc Warrior ở đây.”
Con
griffin bay thấp xuống và Chrisley nói với tôi từ bên trên.
‘Ngưu
tầm ngưu, mã tầm mã thì phải. Theo bản năng thì lũ quái cùng cấp độ sẽ ở chung
với nhau ở 1 tầng? Mức độ nguy hiểm đã tăng lên một chút’
Nó
cũng sẽ vẫn xảy ra ngay cả khi một Ngục chủ không quản lí nơi này.
Chúng
có thể thoải mái rời khỏi nơi sinh sống.
Các
quái vật mạnh mẽ hơn luôn muốn chiếm giữ tầng cao hơn. Đó là bởi vì chúng sẽ
được ở gần và hấp thu một cách ổn định sức mạnh pháp thuật từ lõi của hầm ngục.
Đó là tại sao các quái vật mạnh hơn lại ở tầng cao hơn.
Tôi
gật đầu và nói.
“Giết
hết đi là được”
Tầng
thứ 25 .
Có
một số lượng lớn các Orc Lord cấp cao. Các Orc Shaman, Orc Warrior và Arc
goblin ( tiến hóa hơn Goblin) là mạnh nhất trong các quái vật trung cấp.
Một
số chạy trốn khi phát hiện ra chúng tôi. Những con ở lại đều bị giết sạch mà
không làm được gì.
Hình
ảnh rõ nhất về sự thống trị của Ngục chủ. Dù phải hi sinh tính mạng, chúng vẫn
cần phải hoàn thành nhiệm vụ giữ cổng của mình.
‘Đám
quái dù có chết cũng không được rời tầng’
Rất
dễ dàng để xử lí chúng. Tôi đã rất thất vọng và bất ngờ bởi sự yếu đuối của hầm
ngục này.
‘Chả
thu được mấy pt’
Đám
quái ở đây cống hiến cho tôi 1 lượng pt to như 1 con kiến.
Nói
khoa trương 1 chút thì chỉ đáng cho khoảng 20’ cày cuốc của tôi.
Méo
mó có còn hơn không.
“Chiwiiiiik
“
“Chu
mi nga…”
Đám Orc
Warrior chỉ là tép riu. Không đáng để griffin phải đụng tay. Các Dark Elf xếp
thành một hàng thẳng khi đám quái vật cầu xin tha mạng.
Tuy
nhiên tôi đã ra lệnh tàn sát tất cả. Các Dark Elf chẳng mảy may để ý đến lời
cầu xin của bọn quái vật.
Tôi
cười thầm.
Lũ
đàn em của Adol đúng là một đám phế vật.
‘Dù
sao thì ‘
Tôi
vẫn không hiểu được.
‘Adol,
hắn vẫn chưa được thông báo gì sao?’
Ngay
cả khi Adol không để ý, Fairy của lõi hầm ngục vẫn có thể nhận ra. Không thấy
điều động phòng ngự, chứng tỏ là hắn vẫn chưa biết gì.
‘Chắc
vậy’
Đành
phải nghĩ là thằng biến thái Adol chưa biết gì về việc bị tôi đến mượn Hầm ngục
xài tạm.
Tôi
và đám đệ đường đường chính chính xuất hiện, nếu Adol tổ chức đội quân phòng
thủ, hẳn là tôi đã phải nhận ra.
“Chrisley”
Chrisley
đang thống lĩnh các quái vật liền trả lời. Cô ấy hạ xuống cùng với con Griffin.
“Có
chuyện gì thưa Chủ nhân”
“Mang
cái nhẫn khuyếch đại âm thanh ra đây”
“Nó
đây thưa chủ nhân của tôi”
Cố ấy
tháo chiếc nhẫn ra khỏi tay và kính cần quỳ xuống dâng chiếc nhẫn lên cho tôi.
‘Itchy’
Tôi
khẽ lắc đầu khi đeo chiếc nhẫn vào tay. Chẳng hiểu sao khi nghe cái danh hiệu “Chủ
nhân của tôi” tôi lại thấy ngứa ngáy.
“Bịt
tai lại”
Việc
dọn dẹp đã hoàn thành.
Ngay
khi Các Dark elf, Krasla, Chrisley, đám Pyrock, Lich và Golem bịt tai lại. Tôi
giải phóng pháp lực để chế ngự đám quái rồi hét to.
“Adollllll”
Kururururu!
Nhờ
90 điểm pháp lực, Giọng của tôi vang khắp hầm ngục như một tiếng sấm rền.
Krururur
Hầm
ngục rung lắc mạnh. Adol bị buộc phải dừng việc làm sướng con cu lại.
“Phép
thuật gì đây”
“Kẻ
xâm nhập”
Thân
thể Guyo run lên vì lo sợ
Kẻ
xâm nhập đã dọn sạch tầng 25 và đang tiến về tầng 26. Chỉ còn mười tầng nữa là sẽ
đến đỉnh. Hắn tiến lên không chút do dự như thể biết trước được đường đi lối
lại.
Dựa
theo tốc độ này thì chỉ còn lại nửa ngày. Quá muộn để chuẩn bị
“Hầm
ngục của ta? Thằng chó nào?”
“Một Demon
cùng với quái vật của hắn”
“Vậy
những lời của ngươi trước đó là thật”
“Đúng
vậy…”
Biểu
cảm của Adol thay đổi ngay lập tức .
“Đồ
vô dụng! Sao bây giờ ngươi mới nói?”
“Tôi
đã cố thông báo tới Ngài nhưng …”
Một
sự kết tội vô căn cứ. Guyo đã cố báo cáo hàng trăm lần rằng có kẻ xâm nhập.
Nhưng Adol chỉ đơn giản là không quan tâm và tập trung vào việc chịch choạc.
Adol
nhau mày và nói .
“Tìm
kiếm mọi thông tin chính xác về các quái vật đang xâm lăng… Không, đừng. Quả
cầu pha lê có thể quan sát toàn bộ hầm ngục. Mang nó đến cho ta”
Adol
đã chi 100.000pt để mua quả cầu pha lê nhằm theo dõi được toàn bộ mọi việc xảy
ra trong Hầm ngục, nhưng nó thực sự đáng tiền.
Một Ngục
chủ không thể biết được chi tiết các cuộc xâm lăng nêu không có quả cầu pha lê.
Chế độ Nội vụ không thể quan sát được những kẻ xâm lăng.
Mặt
khác hắn có thể bắt Fairy sử dụng sức mạnh của mình tuy nhiên Guyo luôn lừa dối
hắn. Vì vậy Adol đã mua một quả cầu pha lê và điều chỉnh nó.
Guyo than
vãn khi mang theo quả cầu pha lê.
Ngay
lập tức Adol truyền pháp lực vào quả cầu
“...Thằng
nồi nào thế này”
“Nhìn
quen mặt quá”
Một
người đàn ông và một người phụ nữ đeo mặt nạ đầu lâu. Một Dark Elf tiên phong
sử dụng một cây Huyết thương. Adol nghĩ ngợi một chút rồi vỗ tay.
“Ah!
Tên này!”
Quỷ
giới Đấu giá hội!
Krasla
và Chrisley được bán ở đó. Và hắn là người đã mua bọn chúng… Randalph Brigsel.
Phe
của Đại công tước Upa không ưa gì hắn.
Hắn
ta không thể quên.
“Thật
là tệ khi ta không có cách nào liên lạc với Upa-nim”
Chỉ
có các công tước đi theo Đại công tước Upa mới được hắn trao đặc ân ấy. Và tất
nhiên ông ta chẳng biết Bá tước Adol là thằng nào.
Hắn
ta không có cách để liên lạc với các Demon khác nên tất nhiên hắn phải tự tay
chống lại kẻ xâm nhập.
“Hử..
đó có phải là một Griffin cao cấp? 8 Golem
cấp cao và một Lich nữa? Bonus thêm cả 1 đàn rồng. Thật tuyệt”
“Cái
gì ?”
Lúc
này đâu phải lúc để ngưỡng mộ.
Các
quái vật đang tiến tới tầng đỉnh nơi có Lõi của hầm ngục.
Guyo
thì rất hoang mang nhưng Adol chỉ khịt mũi bình tĩnh.
“Bah. Dăm ba con quái cấp cao, cho dù chúng có mạnh mẽ cỡ
nào, chúng ta vẫn có lợi thế sân nhà và số lượng. Mấy thằng đó chết chắc rồi”
Quái vật thượng đẳng rất hiếm trong Quỷ giới.
Rất khó để bắt gặp chúng, nhưng nếu so với các quái vật
thượng đẳng ấy thì griffin chỉ là hạng tôm tép. Adol tin rằng số lượng quái vật
cấp cao có thể giúp được hắn.
Adol nhìn chằm chằm vào quả cầu
Randalph Brigsiel
“Upa-nim sẽ nhìn ta bằng con mắt khác khi ta bắt được
hắn”
Bởi vì tên này Đại công tước Upa đã phải chịu sự chê cười
từ các đại công tước khác. Người như Upa sẽ chẳng bao giờ quên một chuyện như
vậy cả.
Thanh thế của Adol sẽ được nâng cao nếu hắn mang được đầu
của Randalph đến cho Upa.
“Guyo. Sử dụng quái vật cấp cao Ornish cho ta”
“O-ornish? Không phải nó chưa ổn định sao? Sẽ rất khó để
kiểm soát nó”
“Ta sẽ trực tiếp điều khiển nó. Là một Ngục chủ ,nó không
thể chống lại pháp lực của ta”
Guyo đã bị thuyết phục.
Mệnh lệnh của Ngục chủ là tuyệt đối. Hắn ta có thể điều
khiển ‘Ornish’ một cách trực tiếp.
Adol cười gian xảo
“Ngươi có thể có quái vật thượng đẳng nhưng ta lại có một
quân bài tẩy! Nó sẽ làm ngươi hối hận vì dám bước chân đến hầm ngục của ta”
Không giống như Randalph, hắn ta không dùng bất cứ pt nào
ở cuộc đấu giá. Hắn ta sử dụng điểm pt thu thập được và kĩ năng biến dị đặc
biệt để tạo ra ‘Ornish’
Ornish là máy nghiền tương đương với một quái vật cao cấp
5lv.
Kết quả của một năm cày cuốc chăm chỉ.
Ornish sẽ thích hợp để chống lại Griffin.
Team trans: Đéo cần tên
Trans: Gián
Editor: Ma cô