Pages

Pages

Pages

Thursday, June 30, 2016

Tập 26, chương 8: Vị trí của Ratzeburg

Tập 26, chương 8: Vị trí của Ratzeburg



 Tóm tắt chương trước


 Weed và Yurin đã xuất hiện tại làng Parova thuộc tộc Elf. Cậu đến gặp trưởng lão Randelia và đi thẳng vào vấn đề để hoàn thành chuỗi nhiệm vụ Sculpture Mastery Thông tin dần dần hé mở, thành phố đầu tiên là nơi cư ngụ của 4 chủng tộc trên lục địa Versailles có tên là Ratzeburg. Một nhiệm vụ mới lại hiện ra, nhưng có vẻ khó khăn hơn nhiều, tìm 1 thành phố đã bị quên lãng giữa lòng lục địa bao la, nói không ngoa thì chẳng khác nào mò kim đáy biển.


Petrov đang từng bước tạo sự ảnh hưởng tại pháo đài Varog nhằm lật đổ Weed, nhưng khoảng cách đến “ngày vinh quang” vẫn còn rất xa. Trong lúc đó, Weed và em gái đã quay lại pháo đài và quyết định mở kho lương làm một bữa liên hoan

xác thịt cho tất cả người chơi có mặt tại pháo đài.



Giữa quá trình vẽ vời, Petrov được biết Weed đã quay trở lại.

“Cuối cùng thì đối thủ định mệnh của mình đã quay trở lại.”

Trong khoảng thời gian vẽ tranh tại Pháo đài Vargo, Petrov đã bắt đầu cảm thấy thích nơi này. So với các khu vực khác, Pháo đài Vargo có rất nhiều người chơi lv cao, đi qua cổng pháo đài là hình ảnh 1 đồng cỏ xanh mơn mởn. Số lượng người chơi và cư dân phát triển cực nhanh. Theo thời gian nơi đây cũng đã bắt đầu lấy được những nét cổ kính vốn có. Petrov thầm nghĩ về việc làm Lãnh chúa cũng như một Painter tại nơi đây, nghe vẻ cũng bùi tai ra phết.

“Nghe nói Lãnh chúa của chúng ta đang tổ chức một bữa tiệc thịt!”

“Thật hay đùa vậy?”

“Ngài ấy mở kho lương  cho tất cả mọi người, ai cũng có thể thỏa mái lấy thịt và hoàn toàn miễn phí hết. Anh muốn ăn bao nhiêu cũng được! Và giờ thì đến chỗ của Lãnh chúa đi, giang hồ đồn thổi là ngài ấy sẽ đích thân chế biến một bữa thịt ra trò cho mọi người.”

“Đợi chờ gì nữa?!?”

Sự có mặt mộc mạc của Weed đã khiến dư luận xôn xao còn hơn cả việc một đội quân quái vật đang tấn công Pháo đài Vargo. Tất cả người chơi với những tảng thịt lấy từ nhà kho trên tay đều đang chìm đắm trong tiệc tùng một cách cuồng nhiệt. Họ không lấy quá nhiều vì sợ nặng, nhưng cũng không đành lòng từ chối món quà mà Lãnh chúa Weed gửi tặng cho tất cả mọi người.

“Khya! Lần nào ăn thịt lợn rừng cũng mang lại cảm xúc trên cả tuyệt vời!”

“Yeah! Tôi nghĩ chất lượng thịt cao hơn nhiều bởi chúng thật khỏe, chạy ngang dọc xung quanh ngọn núi cơ mà.”

Ực.

Petrov, đang hoàn thiện bức tranh trên trần nhà của mình, bất thình lình nuốt nước miếng đánh ực.

‘Mình không thể chịu được nữa. Hay là ăn đã rồi vẽ nốt nhỉ?’

Anh không muốn mắc nợ Weed. Nhưng sớm muộn gì thì anh cũng sẽ đối đầu với Weed… và chẳng phải “Biết người biết ta, trăm trận trăm thắng” hay sao?

‘Đi ăn thử cái nào.'

Petrov rảo bước tới nơi mọi người nói rằng Weed đang đích thân nướng thịt.

Ở nơi này, đã có 1 hàng dài người chơi và cư dân đang chờ đợi chỉ vì 1 miếng thịt của Lãnh chúa.

“Anh có nghĩ chúng ta còn cơ hội để ăn trong ngày hôm nay không?”

“Hàng đang ngắn lại rất nhanh nên… chắc khoảng một giờ nữa là chúng ta sẽ được ăn thôi.”

Petrov thở một hơi thật dài và lững thững đứng vào dòng người đang xếp hàng. Anh hẳn sẽ phải đợi rất lâu, nhưng khi thấy có rất nhiều người cũng đang làm theo, anh không thể thôi nghĩ về hương vị của món thịt.

Không nhận ra Petrov đang để ý, lũ tượng sống cũng chui vào hàng. Chúng đã được Weed cho ăn bên ngoài pháo đài với những khay thức ăn to khủng khiếp. Vậy mà con Cerberus và Knight Serbil Prestin vẫn tiếp tục có mặt ở đây để được ăn thêm thịt.

“Wof! Wof!”

Có vẻ như bởi hương vị của thịt, Cerberus vẫy đuôi tíu tít và khi không vẫy nữa thì nó lại lăn lộn trên sàn nhằm kiếm thêm vài miếng nữa. Đó là sự thân thiết mà Petrov chưa từng bao giờ thấy Cerberus thể hiện trước đây.

“Hương vị của miếng thịt thật gây nghiện. Tôi nghĩ rằng khả năng nấu nướng của Weed-nim còn cao hơn kiếm thuật của tôi nữa.”

Kể cả Knight Serbil Prestin cũng có vẻ đã có sự tôn trọng hơn hẳn đối với Weed. Với khả năng khống hỏa có một không hai, những miếng thịt Weed nướng hoàn toàn giữ được dinh dưỡng và mềm tan chỉ với một chút tỏi và muối.

Tất cả những nỗ lực mà Petrov đã thực hiện nhằm lấy được trái tim và tâm trí của lũ tượng sống trôi tuột hết đi như vừa như trải qua một cơn mưa rào mùa hạ.

‘Không, không. Mọi thứ đều ổn cả. Nếu mình dành nhiều thời gian hơn, mình sẽ có một cơ hội khác.’

Trong lúc anh đang đợi trong hàng như những người khác cùng với câu đố khó nhằn đang lởn vởn trong đầu, anh lắng nghe những người xung quanh trò chuyện.

“Lãnh chúa Weed có vẻ rất được lòng các thiếu nữ.”

“Yeah, toàn hot girl chân dài thôi.”

Hàng đã ngắn lại và ở nơi Petrov đang đứng, anh có thể nhìn thấy Weed. Weed đã triệu hồi Fire Elemental, Fiery Pebble để nướng thịt. Cử chỉ của Weed khi nêm hạt tiêu, muối và cắt từng miếng thịt rất nhanh và tự nhiên.

“Hụ hụ! Có thể… xinh đến như vậy ư?”

Tại thời điểm đó, Petrov nhìn thấy gương mặt của Hwaryeong. Vẻ đẹp hiếm thấy đó đang dính chặt lấy Weed và giúp cậu nấu nướng. Gương mặt cô dưới ánh lửa có vẻ như rất phấn khởi.

‘Sao một thiếu nữ xinh đẹp như vậy lại có thể ở bên cạnh người như hắn?’

Điều này chỉ như lửa đổ thêm dầu vào sự thù ghét mà Petrov dành cho Weed.

Và ngay vào thời điểm đó! Petrov nhìn thấy Weed đang gắp một miếng thịt nhỏ và đặt vào miệng của một thiếu nữ. Người phụ nữ mà Petrov không bao giờ có thể quên, Yurin mà cậu đã gặp tại Lâu đài St. George đang thưởng thức miếng thịt được chế biến bởi Weed. Thời gian mà hai người họ dành cho nhau khá ngắn ngủi nhưng cô đã để lại trong tim Petrov ấn tượng không thể phai mờ.

‘Đó là Yurin.’

Việc nhìn thấy Yurin cười một cách trìu mến với Weed làm tan nát trái tim anh. Petrov có chết cũng muốn được gặp lại cô, nhưng không phải như thế này, khi mà anh đang đứng trong hàng đợi thịt…

‘Mình phải mạnh mẽ lên, quay về và rời khỏi Pháo đài Vargo ngay lập tức.’

Petrov muốn chôn vùi mọi thứ và rời đi. Nhưng anh biết lý do khiến cho đôi chân mình không nghe lời, đó là bởi vì anh biết, hình ảnh Yurin bên cạnh Weed sẽ không bao giờ biến mất khỏi tâm trí. Ngay khi tâm trí anh đang bị chao đảo bởi thứ anh vừa thấy, tiếng nói chuyện chạm tới tai.

“Cô gái đó là ai vậy?”

“Nghe đồn cô ấy là một Painter…”

“Các bác không biết à? Đó là em gái của Weed đó. Cô ấy đã luôn ở cạnh Weed khi anh ấy thám hiểm tại Vương quốc Vampire.”

“Cô ấy thực sự rất đáng yêu. Cô ấy mà là bạn gái mình thì tốt biết bao…”

“Nếu Weed trở thành anh rể của cậu ý, thì đúng là cậu thành chuột sa chĩnh gạo rồi.”

Petrov đang quay mình liền lập tức khựng lại và anh đứng nghiêm chỉnh vào hàng một lần nữa.

“Vậy ra cô ấy là em gái của Weed…”

Cuối cùng anh cũng hiểu được bức tranh Yurin vẽ trên tường Lâu đài St. George.

*****

Chi phí dành cho thức ăn và nước uống mà các Geomchi tiêu thụ được Weed chi trả.

“Uuuuh.”

“Tôi, tôi nghĩ là tôi sắp tèo rồi, bụng của tôi đang sắp nổ tung rồi.”

Bởi tính ham ăn, HP của họ đang tụt giảm một cách mạnh mẽ. Nhưng kể cả như vậy, họ vẫn hò reo khi thịt mới được mang ra.

“Thịt!”

“Đó là sườn hầm.”

“Đó là món sườn hầm đã được tẩm ướp các loại thảo mộc.”

Weed cung cấp thức ăn không ngừng nghỉ và các Geomchi thì lại không thể từ chối dù thế thì hơi bất lịch sự. Đó là hoàn cảnh của 504 con người đang sắp chết vì ăn quá no!

‘Nấu ăn là một class nguy hiểm.’

‘Tôi chưa bao giờ gặp ai có thể chiến đấu không biết mệt với Bone Dragon mà lại bị hạ gục như thế này…’

Chỉ việc nhìn những miếng thịt thôi đã khiến cho những người như Pale và Zephyr phát ốm. Họ không thể không cảm thấy bất ngờ khi các Geomchi có thể tiếp tục nuốt và chén sạch bách các đĩa thức ăn. Chỉ đến khi tháp thịt gần như bị dọn sạch, các Barbarian mới quay trở lại với hoạt động đi săn của họ và tiếp tục chồng lên một tháp thịt mới.

“Thịt!”

“Wa!”

Những người chơi khác ngồi cạnh các Geomchi và ăn uống thả ga.

“Ăn thôi nào!”

“Nhìn ông kìa đạo diễn Kim!”

“Đừng bắt chúng tôi làm việc ngoài giờ nữa. Chúng tôi muốn được tan làm sớm!”

“Chúng tôi cần nghỉ ngơi vào cuối tuần. Chẳng phải chỉ con người, máy móc cũng cần được nghỉ ngơi nữa mà!”

“Bài thi, công việc, bằng cấp, bài thi, công việc, bằng cấp. Rwaaar! Tôi không thể chịu được nữa!”

Thông qua việc ăn uống, các người chơi xả hết những stress họ vướng phải trong cuộc sống thực tại.

- Ăn hết sức có thể nào.

- Thịt mà Weed-nim nướng đúng là tuyệt vời nhất!

Các Fairy bay lượn xung quanh, lao mình vào miếng thịt của họ. Họ cũng vô cùng tham ăn đến nỗi mà một vài Fairy không thể bay nổi nữa cho dù họ có đập cánh hết sức nhiệt tình.

Khi màn đêm chuẩn bị buông xuống, một vài đám lửa trại đã được nhóm lên và các Geomchi tụ tập xung quanh. Họ đang nướng chút ruột lợn non còn sót lại cho bữa cuối. Sau đó Geomchi phát biểu:

“Có vẻ như những ngày này có rất nhiều kẻ địch đang ngắm đến Weed.”

Geomchi3 trả lời:

“Con đã đọc tin tức về Hermet hay là ai đó đang cố gắng giết Weed.”

Geomchi4 và Geomchi5 cũng nói đến những quan sát của mình:

“Đệ nghe rằng lũ đó hoàn toàn chẳng tốt đẹp gì. Chúng rất xấu xa và tham lam.”

“Chúng rõ ràng là lũ mất dạy mạnh nhất Lục địa Versailles. Có vẻ như không ai có khả năng đứng lên chống lại chúng.”

Các võ sinhh giữ im lặng và lắng nghe một cách chăm chú. Geomchi đã gãi đúng chỗ ngứa và những người thầy của họ đang trò chuyện với một giọng điệu hết sức nghiêm túc. Đó không phải là cuộc đàm thoại mà bất cứ võ sinh nào có thể phát biểu.

Geomchi gật đầu.

“Chúng ta không thật sự cần thiết phải tham gia vào cuộc chiến của Weed. Nó hẳn đã có suy nghĩ của riêng mình rồi.”

Weed chắc chắn đã có những phương thức chống lại âm mưu của Guild Hermess. Guild Hermes vẫn chưa thể chinh phục được toàn bộ lục địa và Weed có thể chống cự đến những giây phút cuối cùng. Hiện tại, cậu có thể sử dụng Sculpture Transformation để lẩn trốn, vậy nên nhiệm vụ chính của cậu là tìm ra bí mật cuối cùng của Sculpture Legacies và hoàn thành nhiệm vụ Sculpture Mastery. Kể cả sau cùng, nếu cậu không thể thoát khỏi móng vuốt của Guild Hermes… cậu có thể chơi trò kết đồng minh.

Geomchi3 cũng có chung ý nghĩ:

“Chuẩn rồi, tiểu sư đệ của chúng ta hẳn đã có ý tưởng cho việc này rồi nên cứ để đệ ấy tự xử ... Nhưng, tôi, với tư cách là một vị sư phụ, không thể đứng nhìn tiểu sư đệ chiến đấu một mình như vậy được.”

Geomchi3, nhanh chóng thay đổi quan điểm của mình.

“Tôi chắc rằng nếu chúng ta để đệ ấy tự giải quyết, đệ ấy sẽ thể hiện một cách tuyệt vời. Nhưng chúng ta là sư huynh của đệ ấy, chúng ta phải giúp đỡ tiểu sư đệ.”

Geomchi ngẩng đầu và phóng ánh nhìn vào bầu trời đêm đầy sao.

“Lục địa Versailles này thực sự là một vùng đất bí hiểm. Nhưng cũng đầy sự tự do. Ta đã học kiếm thuật cả đời nhưng chưa bao giờ có thể tưởng tượng nổi một ngày mình lại có sự tự do để khám phá nó như vậy.”

“...”

Các võ sinh và cả võ sư, tất cả đều cảm thấy đồng cảm với từng chữ mà Geomchi thốt ra. Kể cả khi họ đã luyện tập cho cơ thể và trí óc đến mức cực đại, thực sự có rất ít cơ hội để thực hành trong thực tại. Có rất nhiều các biến số phức tạp như chỉ số, cấp độ, độ thành thục kỹ năng và những thứ tương tự, nhưng Lục địa Versailles là nơi họ có thể sống với thanh kiếm trên tay. Họ có thể chiến đấu chống lại các địch thủ mạnh mẽ, ngao du và gặp gỡ những người đồng hành mới. Đây là thế giới mà mọi người đàn ông đều mơ đến.

“Nếu một người đàn ông thực sự mạnh mẽ, ta tin rằng người đó có quyền chinh phục toàn bộ Lục địa. Nhưng có một thứ ta không chịu đựng nổi chính là chúng, tập hợp 1 lũ yếu đuối, tầm thường dám khuấy đảo cả lục địa.”

“Bọn con cũng nghĩ vậy.”

Geomchi nở một nụ cười thật lớn.

“Chúng ta có rất nhiều niềm vui tại nơi đây, phải không?”

“Đúng rồi thưa sư phụ.”

“Chúng ta tận hưởng khoảng thời gian chúng ta có.”

Các Geomchi không nghe theo yêu cầu của bất cứ ai khi họ tiêu diệt lũ quái vật và rèn luyện kiếm thuật, đó là những thứ họ thực hiện theo đúng nguyện vọng của bản thân. Có những khi họ thực hiện những điều điên rồ và tận hưởng sự tự do tuyệt đối tại Lục địa Versailles.

“Ta nghĩ đây là thời điểm để trở nên mạnh mẽ. Mạnh mẽ trụ vững trước bất kể cơn cuồng phong nào. Hãy thử xem sức mạnh cá nhân, không phải của sức mạnh của một nhóm, có thể thay đổi thế giới hay không.”

Khả năng chống lại “cơn bão” đến từ sức mạnh. Geomchi và các võ sinh thề với chính mình rằng họ sẽ nâng cao cấp độ của bản thân dựa theo khuôn khổ của Royal Road và trở nên mạnh mẽ.

*****

Ratzeburg.

Lee Huyn đang ngồi máy tính tìm kiếm các thành phố, nhưng cái tên đó chưa từng được nhắc đến trên bất cứ diễn đàn nào liên quan đến Royal Road. Thay vào đó, nó giống như một con đập bị vỡ và các diễn đàn tràn ngập những người chơi đang cố gắng tham gia vào Guild Hermes hoặc tổ chức các nhóm đối lập nhằm chống lại Giáo hội Embinyu.

“Có vẻ như là mình sẽ là người đầu tiên khám phá ra thành phố này.”

Nếu cậu tìm kiếm toàn bộ Lục địa một cách kiên quyết, sẽ có khả năng rằng cậu sẽ tìm ra nó. Cậu phải suy luận ra địa điểm và thu giảm các khu vực tìm kiếm.

“Thật may mắn, chẳng chỗ nào gần các điểm địa cực.”

Lợi dụng tự nhiên để đi đến kết luận, nó không thể là nơi có khí hậu nhiệt đới, sa mạc hay băng giá.

“Khu vực mà 4 chủng tộc sinh sống cùng nhau trước khi họ phân tán… Khả năng nó là 1 hòn đảo rất thấp.”

Cậu có thể phải khám phá những hòn đảo tương đối lớn nhưng điều đó sẽ xảy ra chỉ khi cậu không tìm thấy thành phố đó trên Lục địa.

“Một khu vực với một dòng sông rộng lớn và đồng bằng trù phú.”

Lee Huyn đã có tấm bản đồ của Lục địa Versailles và bắt đầu tìm kiếm. Những địa điểm chưa được khám phá hoàn toàn thì chìm trong làn khói đen và thông tin thì vẫn còn mịt mù.

“Đó phải là một khu vực bằng phẳng đủ cho cả bốn chủng tộc có thể xây dựng một thành phố lớn.”

Chỉ với bấy nhiêu thông tin thôi, số lượng khu vực mà cậu phải tìm kiếm đã giảm đi đáng kể. Rừng rậm thì còn có thể phát triển được, chứ những dãy núi lớn thì không thể xây dựng nổi.

“Họ xây nhà bằng đá. Mình chắc chắn họ có những cách thức để xây nhà bằng cát hoặc gỗ… Khoan đã, có thể tộc Elf từ chối sử dụng những cách thức đó? Không, không, điểm mấu chốt là xung quanh đó có nhiều đá và họ sử dụng chúng để xây nhà theo những cách đó. Hẳn là có sẵn rất nhiều đá hoa cương để họ có thể khai thác cho ngôi nhà của mình…”

Khi Lee Hyun mổ xẻ sâu hơn, những thành phố Tự do của Liên hiệp Britten và Vương quốc Ritten có rất nhiều đặc điểm địa lý như vậy.

“Nếu mình quan tâm đến cả sự di cư của các loại chim và các loại cây cối, hoa lá đặc trưng của từng vùng miền… cơ hội rất cao là thành phố ở một trong những Vương quốc đó.”

Nó gần phía nam tính từ trung tâm của Lục địa, nhưng không quá xa. Vùng đất đó khá là màu mỡ và cũng không có quá nhiều quái vật lảng vảng xung quanh. Khu vực rộng lớn này cũng có 24 con sông lớn chảy giữa Vương quốc và các thành phố Tự do. Sử dụng kiến thức về đá và dựa trên thông tin về địa lý, cậu đã giảm số lượng địa điểm khả thi xuống còn 130, tất cả những địa điểm này đều gần lưu vực sông.

“Không dễ dàng gì để có thể tìm thấy thành phố đã tồn tại hàng ngàn năm trước đấy tại Lục địa Versailles.”

Chỉ với việc nghiên cứu chi tiết thông tin trên bản đồ đã ngốn của cậu ba ngày. Kể cả sau đó, cậu vẫn phải tìm kiếm khu vực phù hợp bằng cách thủ công.

“Mình nên kiểm tra những bức ảnh chụp bởi dân du lịch.”

Khi một người chơi khám phá ra một khu vực mới hay thăm quan những địa điểm nổi tiếng, họ thường lưu lại những bức ảnh và tải lên mạng. Lee Hyun có thể tìm kiếm các địa điểm cậu muốn và hầu hết chúng đều xuất hiện.

“Chỗ này nhìn không giống lắm, cho dù có tính đến khả năng cây cối và cỏ dại đã phủ đầy khu vực này sau 1 khoảng thời gian dài… dòng chảy của con sông và hướng của mặt trời đều không đúng. Vùng đồng bằng được bao phủ bởi đá thì cỏ mọc làm sao được. Phải thế này, gió thổi rì rào, cánh đồng vàng thẳng cánh cò bay.”

Vùng đất cậu đang tìm kiếm không hề có dấu vết của bất cứ hoạt động nông nghiệp nào.

Lee Hyun thậm chí còn tham gia vào các nhóm để có thể xem được những bức ảnh về Royal Road.

- Giấc mơ của người nông dân trong Royal Road. Một Royal Farmer.

- Từ hạt đến khi thu hoạch. Guild của Farmer.

- Ngắm nhìn những bông hoa được chăm sóc cẩn thận mang lại niềm vui cho trái tim. Mật ngọt và bươm bướm.

- Đầu tư vào bất động sản. Trở nên giàu có mà không cần phải làm bất cứ công việc gì. Guild Land Merchant.

Đó là những nhóm có niềm yêu thích với đất đai. Cậu sử dụng những bức ảnh được tải lên các nhóm, và bất cứ khu vực nào không có khả năng là Ratzeburg, cậu lập tức loại ngay mà không hối hận.

“Huk, lập luận thực sự không dễ dàng. Đây hoàn toàn không phải là một công việc.”

Kiểm tra từng bức tranh một thực sự rất oải, nhưng vẫn còn tốt hơn là đến tận nơi từng địa điểm để nghiên cứu. Sau khi chọn lọc và suy luận trong hai ngày, số lượng địa điểm có thể là Ratzeburg giảm xuống còn 68.

“Thành phố ấy hẳn phải ở một trong những địa điểm này. Nó trở thành trò chơi đố “buồn” rồi. Một trò chơi yêu cầu sử dụng tất cả khả năng của não bộ.”

Từ 68 địa điểm đó, có 42 nơi là có sự hiện diện của làng mạc hoặc thành phố. Lee Hyun thay đổi hướng suy nghĩ của mình. Ratzeburg hẳn là một nơi phù hợp cho tất cả chủng tộc để họ có thể sống cùng nhau. Một nơi có dòng sông uốn lượn như rắn, một vị trí địa lý phù hợp cho việc phòng thủ các cuộc tấn công bởi lũ quái vật.

“Nếu mà xây nhà ở thì cần phải thế này ... thế này …”

Suy luận ra địa điểm thông qua việc tưởng tượng về nơi mà cậu mong muốn được sinh sống! Không cần phải tính toán đến giá cả vào thời kỳ đó nên cậu có thể lựa chọn bất cứ địa điểm nào cậu mong muốn.

“Mình cần chọn nơi trù phú nhất có thể.”

Với Lee Hyun, khu vực Albas có vẻ khả thi nhất. Nơi đó có đồng bằng trù phú, rộng lớn và nó cũng hoàn toàn phù hợp cho việc xây dựng làng mạc, nó được bao bọc bởi một con sông rộng khiến cho ba phía đều được bảo vệ chống lại lũ quái vật. Và trên hết, vượt qua khu vực đồng bằng là một ngọn núi đá nhô ra về phía khung cảnh bên dưới.

“Nếu để 1 đạo quân Orc đồn trú ở đây, mình có thể chiến đấu một cách hiệu quả. Dù có chuyện gì xảy ra, thì hậu phương vẫn nên là bất khả xâm phạm.”

Đây là vị trí rất dễ phòng thủ khi đám quái vật đến tấn công, và ở đó cũng có hàng đống đá hoa cương. Năm khu vực khác nữa cũng không tồi lắm và tất cả chúng đều là những khu vực có thể ở được.

“Thành phố Ratzeburg nhất định là ở một trong những địa điểm đó…”

Lee Hyun chìm vào suy tư cùng với tinh thần uể oải. Cả 6 địa điểm đó đều ở cách nhau rất xa, và nếu cậu muốn đến từng nơi một hẳn sẽ tốn rất nhiều thời gian. Những vị trí mà cậu đã khảo sát tại Vương quốc Ritten và Liên bang Britten có khả năng từng là thành phố Ratzeburg đều có các thành phố được xây dựng ở những nơi cao nhất.

“Mình nên đến khu vực Albas trước tiên. Sẽ rất khó khăn để định vị nhưng có thể may mắn sẽ đến với mình trong lần thử đầu tiên.”

Cậu quyết định sau khi đã kỹ lưỡng cân nhắc rất lâu. Theo như những cân nhắc của cậu, cậu sẽ vẫn đến lớp đại học, và trong Royal Road thì cậu sẽ ở lại tại pháo đài Vargo tập trung vào điêu khắc nhằm nâng cao độ thành thục kỹ năng.

“Oppa, anh vẫn còn thức à?”

Nửa đêm, cửa phòng em gái cậu mở và Lee Hayan đi tới phòng khách, vẫn đang trong bộ pyjamas của cô.

“Yeah, anh đang phải suy nghĩ nát cả óc đây.”

Lấy chút sữa trong tủ lạnh, Lee Hayan vừa uống vừa hỏi.

“Có vấn đề gì thế ạ?”

“Là chuyện anh nhận được nhiệm phụ bắt anh tìm kiếm thành phố đầu tiên của Lục địa Versailles.”

Lee Hyun giải thích cho em gái mình chi tiết toàn bộ câu chuyện. Các thông tin và giấy tờ cậu in ra từ máy tính giờ đã cao ngang một quyển sách dày. Cậu cũng lấy ra một tấm bảng đen và dán chi chít những tờ giấy nhớ. Giống như là Lee Hyun đã tạo lại khung cảnh trong các bộ drama để tìm kiếm vị trí của Ratzeburg.

“Còn đây là đoạn video về thành phố mà anh đã được xem. Sử dụng đoạn video, anh đã thu thập được tất cả các tài liệu để chỉ ra những địa điểm có khả năng nhất là thành phố anh cần tìm.”

Lee Hyun nói với giọng trầm và nhẹ nhàng. Cậu hoàn toàn thể hiện được vị thế của một người anh đang mong muốn đứa em gái mình hiểu rằng anh trai của cô thông minh đến nhường nào.

“Ah! Vậy ra những bức ảnh này là hình ảnh của thành phố đó?”

“Chuẩn.”

Với kĩ năng vẽ của Lee Hyun, cậu vẽ đám sương mờ thành những con khủng long, những con sâu là những dòng sông, và lũ kiến trở thành đám robot biến hình. Nhưng nhờ có đoạn video cùng với việc sử dụng rất nhiều bức ảnh về Royal Road mà cậu đã tạo được một tấm  bản đồ địa hình chính xác.

“Không phải đây là Boronis ở Vương quốc Aidern sao?”

“Hả? Không, nó phải nằm giữa Thành phố Tự do tại khu vực Albas chứ.”

“Không phải đâu anh, em đến đó một lần để vui chơi trong lễ hội Bươm bướm rồi.”

Yurin di chuyển con chuột máy tính và đoạn phim về Boronis xuất hiện trên màn hình.

“Anh nhìn xem, chính là thành phố này đó.”

Nó chính xác là những gì Lee Hyun đã nhìn thấy trong đoạn phim trước đó. Con sông uốn lượn như một con rắn, và khu đồng bằng rộng lớn đầy những chim chóc, hoa và cây cối...tất cả như là chưa từng thay đổi chút nào theo thời gian. Kể cả khi dòng sông có thay đổi một chút thi khoảng cách đến ngọn núi phía xa không thể sai được.

“Nhìn kìa anh, đó là cao nguyên Olgoro và Đại đồng bằng Iles?”

“...”

Nhìn chằm chằm vào màn hình máy tính, cho dù có xem xét kỹ lưỡng đến ra sao cậu cũng không thể tìm thấy một điểm nào sai khác, khung cảnh giống với thành phố Ratzeburg một cách kỳ lạ.

“Hmph! Vậy thì chúng ta tạt qua đó xem chút trước khi hướng đến khu vực Albas.”

Team trans: Đéo cần tên
Translator: Nemchua

Editor: VAYKC

Tuesday, June 28, 2016

Tập 26, chương 7: Lịch sử 4 chủng tộc

Tập 26, chương 7: Lịch sử 4 chủng tộc



Tóm tắt chương trước

Vậy là Weed đã trả lại thanh kiếm trên ngực của BalKan cho Giáo Hội Lugh. Cậu nhận được đống điểm đóng góp và 1 nhiệm vụ quan trọng cấp S đến vùng đất cấm Argoldia để hộ tống đưa thanh kiếm đến Thánh Điện của Giáo Hội. Cậu đã từ chối và nhiệm vụ này đã dành cho tất cả người chơi nhưng mức độ khó đã giảm xuống 1 nấc.
Weed rời khỏi Giáo hội và đi thẳng đến Guild Sculptor để nhận nhiệm vụ Sculpture Master – tìm ra khởi nguồn của điêu khắc bắt đầu từ làng Elf của Trưởng lão Randelia. Không may cho cậu, Guild Hermes đã biết sự việc này và đã cử quân đến làng Elf để thanh trừng cậu? Weed nhờ Yurin đưa cậu đến làng bằng skill Picture Teleportation, liệu rằng 2 anh em có gặp điều gì bất chắc không?



Làng Pavroa nằm ở ngoài rìa của "Khu rừng của sự sống". Ngôi làng thu hút rất nhiều khách du lịch bởi nhiều loại trái cây nổi tiếng.

"Cảm giác giống như chúng ta tới đây chỉ để dạo bước trong thiên nhiên vậy."

"Cưng à, nơi này còn tuyệt hơn so với tuần trăng mật của chúng ta."

Có rất nhiều cặp đôi đang nắm tay nhau và dạo bước trong rừng. Ánh sáng le lói xuyên qua những khoảng trống trên những ngọn cây, những sinh vật nhỏ trong rừng chạy nhảy trên đất, tất cả chúng tạo thành một địa điểm du lịch thật quyến rũ.

Những con thỏ, nai và cáo đi lang thang xung quanh, uống nước từ dòng suối gần làng. Những con thú thậm chí còn không bỏ chạy khi con người tới gần chúng. Những con vật nguy hiểm như sư tử hoặc gấu cũng chỉ đi săn lúc nào cần tìm gì đó để ăn. Bởi vì đây là ngôi làng của người Elf, việc săn bắn động vận là điều cấm kị. Đôi khi họ còn ra cả sắc lệnh nên ở đây loài người và động vật có thể sống hòa hợp với nhau.

Ở lối vào của làng Pavroa, Weed và Yurin bất ngờ xuất hiện.

"Hmm, ở đây có nhiều đồ ăn quá."

Weed kết luận ngay sau khí thấy các loài động vật lượn lờ xung quanh. Yurin cũng gật đầu.

"Khi đói chúng ta có thể ăn đủ thứ đấy nhỉ."

"Anh đã ăn rồi nhưng giờ lại bắt đầu thấy đói rồi đấy."

Họ chỉ coi động vật là đồ ăn. Tạm gác lại cơn đói, Weed và Yurin đi vào làng của tộc Elf. Ở trong làng, bên dưới những gốc cây, có thể dễ dàng nhìn thấy những người Elf đang đi tuần. Có một cửa hàng vũ khí của người Elf, một nhà hàng đặc biệt với đặc sản hoa quả và thậm chí là có một nhà khách ở trên ngọn cây.

Nếu cậu đến ngôi làng khi cậu mới bắt đầu, Weed đã có thể sẽ rất thích thú với các cửa hàng vũ khí và giáp trụ, nhưng giờ cậu đã trực tiếp đi tới Randeia. Nhờ có skill Blacksmith của mình, Weed đã có thể dùng đồ của Elf. Nhưng sự thật thì, tìm kiếm một vũ khí tốt trong một cửa hàng thì gần như là điều bất khả thi. Vẫn còn khá nhiều item tốt trong shop, nhưng không có thứ gì cùng đẳng cấp với Weed. Không những vậy, bởi ngôi làng này là một địa điểm du lịch nổi tiếng nên đây chính là một cái bẫy lớn dành cho du khách.           

"Tôi tới đây để tìm hiểu về những tác phẩm điêu khắc cổ xưa nhất còn tồn tại."

Trưởng lão của tộc Elf Randelia đang ngồi ở giữa ao làng. Đúng như dòng máu của Elf, bà có mái tóc dài cùng với ngoại hình khác với tuổi của mình.

"Oh, ta được một điêu khắc gia loài người nổi tiếng tới thăm này. Ta có nghe về ngài, lãnh chúa của Morata. Tất nhiên ngài khá nổi tiếng với tộc Elf, về tình yêu to lớn đối với nghệ thuật và việc gìn giữ hòa bình cho cả lục địa qua những chuyến thám hiểm."

Bởi vì những nhiệm vụ mà Weed đã hoàn thành, trưởng lão của tộc Elf, Randelia khá thân thiện khi nói chuyện với cậu.

"Đúng vậy. Con đường nghệ thuật đã dẫn tôi tới đây để tìm hiểu những kiến thức từ tộc Elf."

"Bức điêu khắc cổ xưa nhất, việc tạo ra những tác phẩm điêu khắc đầu tiên là một giai thoại được truyền lại trong tộc Elf. Loài người, cùng với khả năng lưu giữ của họ, đã không bỏ quên bất cứ cột mốc lịch sử nào. Loài Orc với vòng đời ngắn ngủi, không thể để lại những giai thoại về chính họ. Những kí ức đã lãng quên của tộc Dwarf, những người sống vì niềm đam mê. Không có bằng chứng thuyết phục nào cho chuyện này. Cậu vẫn muốn nghe chứ?"

"Vâng."

"Đã từng có thời điểm bốn chủng tộc chung sống với nhau ở trong một hang động. Có khá nhiều tác phẩm điêu khắc được tạo ra khi đó."       

Một lần nữa, một đoạn phim được phát trước mặt Weed.

Đó là thuở sơ khai của lục địa, khi mà những con quái vật lượn lờ quanh địa bàn của nó. Vụ mùa thì bị cướp trắng, không chút hi vọng, họ chui vào hang và chui lủi sống qua ngày.

Những người Dwarf, với khả năng phi thường của họ, đào sâu xuống đất, tạo ra một mạng lưới hang động để lẩn tránh khỏi việc đụng độ và bị quái vật tấn công và các chủng tộc tiếp tục tồn tại nhờ tộc Orc. Kẻ mà sinh ra là những chiến binh, đứng vững trước một thế giới đầy rẫy quái vật.

"Gyhaaa."

Đó là giai đoạn trước cả khi ngôn ngữ của loài người dần hình thành. Tuy nhiên, bốn chủng tộc vẫn kết hợp sức mạnh với nhau rất tốt, số lượng cá thể bắt đầu tăng dần lên và họ cũng học được cách chiến đấu chống lại bọn quái vật.

Tộc Orc là những chiến binh bẩm sinh tuyệt vời, họ không hề lùi bước trước bất kì quái vật nào. Họ tự thấy rằng đó là trách nhiệm của mình, hi sinh bản thân để bảo vệ sự tồn vong cho tộc Elf, Dwarf và Con người.

Cuối cùng, họ đã rời khỏi hang vào lập ra một thành phố gần một con sông. Đó là thành phố đầu tiên của lục địa Versailles và được gọi là "Ratzeburg".


Bạn đã có được thông tin về nguồn gốc những cư dân cổ xưa của lục địa Versailles

Knowledge tăng 15


‘Ratzeburg…..’

Đây là câu chuyện không thể tìm thấy trong biên niên sử của lục địa Varsailles, bởi vì lịch sử chỉ bắt đầu được ghi lại sau khi các vương quốc được thành lập.

Hình ảnh của Ratzburg hiện lên trước Weed. Xung quanh thành phố là một bức tường bằng gỗ vững chãi được dựng nên bởi tộc Dwarf. Ở bên trong thành phố rải rác những ngôi nhà được làm từ bùn và đá. Đôi khi có thể thấy những Elf đang ngủ trên cây, còn sự khác nhau ghê gớm về kích cỡ giữa nhà của Dwarf và Orc có thể liếc qua là thấy.

Những đàn chim bay lượn trên những cánh đồng giữa màu mỡ đang giữa vụ mùa cùng hàng cây trĩu quả, với dòng sông lấp lánh ánh sáng đang chảy hài hòa cạnh thành phố.

DING!


‘Khởi nguồn của điêu khắc' đã hoàn thành.

Tộc Elf từ thế hệ này sang thế hệ khác đã lưu giữ truyền thuyết về 4 chủng tộc và những tác phẩm điêu khắc. Giờ đây bạn có thể giả định một vài giả thuyết liên quan đến những kỹ năng điêu khắc sơ khai.



Phần thưởng: Bạn có thể nhận thưởng tại trưởng lão của tộc Elf, Randelia.


Mặc dù đã hoàn thành nhiệm vụ, Weed không tỏ ra vui chút nào. Nhiệm vụ bậc thầy điêu khắc không thể kết thúc đơn giản ở đây được, nó sẽ tiếp tục một chuỗi nhiệm vụ. Randelia tiếp tục nói.

"Mặc dù chủng tộc của chúng tôi đã sinh trưởng từ khá lâu, tuy nhiên vẫn có giới hạn của việc truyền miệng. Hiện tại, những bức tượng và vị trí mà bốn chủng tộc cùng sinh sống vẫn chưa được tìm thấy."

"Tôi cũng đoán vậy."

Lục địa tràn đầy những sự trỗi dậy và sụp đổ của những vương quốc loài người. Sự di cư của các chủng tộc phụ thuộc vào dòng di chuyển của quái vật, thậm chí ngay cả một khu rừng rộng lớn cũng có thể trở thành đồng bằng chỉ sau một thời gian. Lục địa Versailles đã có 10 triệu năm lịch sử kể từ thời khai sinh!

Sự ra đời của mỗi chủng tộc và bọn quái vật là rất lâu sau khi hình thành môi trường tự nhiên, mặc dù vậy, đây vẫn là thời kì đen tối nhất và không được công nhận là một phần của lịch sử. Từ đó, hàng chục ngàn ngôi làng đã bị xóa sổ bởi quái vật và mỗi chủng tộc đã tự di cư tới nơi an toàn của riêng họ. Điều này đã xảy ra từ hàng ngàn năm trước khi phần còn lại hiện nay của lục địa được thành lập.

"Ta tin rằng chỉ một nhà điêu khắc, người có thể tạo ra tác phẩm từ trí tưởng tượng, có thể tìm ra vị trí của Ratzeburg. Ngươi, điêu khắc gia loài người, kẻ bước trên con đường gian nan của nghệ thuật, ngươi sẽ đi và khám phá chứ? Khi mà tộc Elf chúng ta đã nói cho ngươi biết sự thật về Ratzeburg?"

DING!


Thành phố Ratzeburg!

Đây là nơi mà 4 chủng tộc đã từng cùng sinh sống trong quá khứ.

Tuy nhiên, không ai tìm được vị trí hiện tại của thành phố này.

Hãy đi khám phá Ratzeburg!

Độ khó: Nhiệm vụ điêu khắc bậc thầy.

Yêu cầu của nhiệm vụ:

Phải đạt kỹ năng điêu khắc cao cấp lv 8 trở lên.

Có kỹ năng Sculptural Memories.


Phần tiếp tục của nhiệm vụ điêu khắc bậc thầy!

Weed trả lời không chút đắn đo.

“Ngay cả tôi cũng tin rằng Ratzburg có tồn tại. Tôi sẽ đi và khám phá ra nhiều điều khác về thành phố nơi 4 chủng tộc chung sống trong quá khứ.”


Bạn đã nhận nhiệm vụ.


Sau đó, Weed bắt đầu suy đoán về phần thưởng mà mình sẽ nhận được từ Randelia. Cậu mong rằng sẽ nhận được thứ gì đó tốt tốt hoặc được giá từ nhiệm vụ này.

‘Đó rất có thể là một cây cung của Elf. Mà có thể không phải một cây cung, dù chỉ là một món đồ của Elf có chứa sức mạnh tinh linh là tốt lắm rồi. Mà cho dù chỉ là một món đồ tăng độ hòa hợp với thiên nhiên thôi thì cũng chẳng tệ.'

Bất kì đồ nào của Elf cũng đều rất có giá trị. Những người chơi chọn chủng tộc Elf chứ không phải con người đều gặp phải một bất lợi lớn từ điều này. Chỉ có một vài thợ rèn Elf trong mỗi ngôi làng, và khi đi săn, thường rất hiếm khi có một trang bị của Elf rơi ra.Và khi có gì đó rơi ra, thường là những trang bị cơ bản dành cho người mới bắt đầu. Đó là lý do tại sao, họ đã rất nỗ lực trong việc tìm kiếm trang bị cho chủng tộc Elf. Nhưng người Elf có thể chất khá tốt cùng với khả năng sử dụng phép thuật khá cao nên họ chủ yếu trang bị những linh khí mạnh mẽ hoặc cung tên, chính vì vậy họ chỉ chọn giáp nhẹ và mỏng để dễ di chuyển.

Cuối cùng, Randelia cũng đã nói về phần thưởng mà Weed nhận từ nhiệm vụ!

“Nếu cậu tới nhà tôi, cậu sẽ thấy có khá nhiều cây ăn quả ở sân sau. Cậu có thể lấy bao nhiêu quả từ chúng tùy thích."


Bạn có thể thu hoạch hoa quả từ sân sau nhà Randelia tùy thích.


"Cê lờ gờ tê?"

Weed thất vọng khủng khiếp. Giống như khi đến chơi nhà thằng bạn giàu sụ và chỉ được ăn bát mì úp. Thậm chí còn chả có hành với chanh!

“Cám ơn. Thật may mắn vì gần đây tôi khá thèm ăn hoa quả."

“Ta nguyện cầu rằng cậu sẽ trở thành một điêu khắc gia tuyệt vời. Bởi vì tộc Elf chúng ta không còn chút thông tin nào về Ratzeburg nữa nên cứ thoải mái từ bỏ bất kì lúc nào cậu muốn.”


Bạn có thể từ bỏ nhiệm vụ này.

Nếu từ bỏ bạn sẽ mất toàn bộ điểm thân thiện với Randelia.

Chuỗi nhiệm vụ ‘Bậc thầy điêu khắc‘ sẽ bị phá vỡ và bạn sẽ phải làm lại từ đầu.


Thay vì tốn thời gian, nếu không hoàn thành được nhiệm vụ, trò chơi cho phép bạn từ bỏ nó.

****

Weed đi tới sân sau của Randelia cùng Yurin.

Ở đây có táo, lê, cam, vải, lựu, hạt dẻ cùng nhiều loại hoa quả khác. Trên những tán cây rộng lớn, có thể thấy những quả chín mọng lúc lắc trên cành.

“Nhìn ngon quá.”

“Oppa, hoa quả giờ đắt lắm.”

“Vậy thì chúng ta sẽ lấy tất, không để lại bất-kì-một-quả-gì luôn!”

So với những người chỉ tới để nhấm nháp một chút gọi là cho biết trước khi làm nhiệm vụ tiếp theo, thì đây quả là sự khác biệt quá lớn.

"Lắc như chưa từng lắc nào cưng!"

Họ nhặt tất cả quả rơi xuống đất. Bởi vì họ đã lót vải bên dưới cái cây nên họ có thể thoải mái nhặt quả rụng mà không lo chúng bị dập. Chỗ hoa quả thậm chí còn đầy chật luôn cả 2 ngăn ké của túi đồ của họ một cách nhanh chóng và loáng một cái, vườn cây của Randelia đã trụi lơ chẳng sót lại gì dù chỉ là một quả.

Vừa nói Weed vừa làm một miếng của quả táo chín mọng.

“Giờ thì tiến về Ratzeburg thôi.”

Cũng bởi không có chút đầu mối nào, tình hình hiện tại chỉ có thể nói là vô vọng. Cơ hội này cao đến mức nếu có hỏi tộc Elf hay Dwarf thì cũng chẳng có kết quả. Nhưng Weed đã xem video về Ratzeburg. Cậu có thể sử dụng đó làm manh mối để tìm ra vị trí.

“Thứ cuối cùng bị thời gian thay đổi chính là dòng sông và các loại đá.”

Cậu đã nhìn thấy một cách rõ ràng loại đá đã được sử dụng để dựng lên các căn nhà. Với kĩ năng điêu khắc của cậu, Weed đã có kinh nghiệm trong việc đẽo tạc tất cả các loại đá trên khắp lục địa.

“Dù sao thì ít nhất mình cũng có thể ước lượng được phạm vi của nơi đó.”

Các loại đá và dòng sông, các loài chim và một vùng đồng bằng rộng lớn, xem xét những yếu tố đó, Weed có thể áng chừng địa điểm một cách chuẩn xác hơn.

“Mình cần tính toán cẩn thận hơn thì mới xác định được địa điểm cần tìm…”

Cậu cần thu thập thêm thông tin  để có thể tiến hành mọi việc. Thấy Weed chần chừ do chưa quyết định điểm đến tiếp theo, Yurin lên tiếng.

"Vậy chúng ta có nên quay lại Morata không?"

“Thôi khỏi, chúng ta khởi hành từ Morata mà... Vậy nên bây giờ hãy tới pháo đài Vargo. Nhóm Pale, sư phụ và các sư huynh đang ăn uống ở đó nên hãy tới chào hỏi họ.”

“Vâng, vậy thì em vẽ đây.”

Shakak.

Pháo đài Vargo được vẽ lại với những đường nét chi tiết và tuyệt đẹp. Cùng sự thay đổi và phát triển nhanh chóng của pháo đài, không nhất thiết phải vẽ nó bằng những hình dáng và khung cảnh hiện tại. Như thể Yurin đang phô bày hết những kĩ năng của cô, được hình thành dựa trên kinh nghiệm của vô số bức tranh cô đã vẽ, cô đang phác ra bức tranh đẹp nhất của mình.

“Chẳng phải mấy hôm trước em nói em đang học bài tại thư viện à? Anh định mang cho em hộp đồ ăn trưa nhưng mà tìm mãi chẳng thấy em đâu.”

Shasashasak

Tốc độ vẽ của cô một lần nữa lại tăng lên.

****

Petrov đã trở thành người nổi tiếng tại pháo đài Vargo và hầu như tất cả mọi người quanh khu vực đó đều nhận ra anh.

Anh được biết đến là một Painter với những bức vẽ đẹp không kém gì cảnh thực, những bức vẽ thậm chí còn có thể khiến cho lũ quái vật phải bối rối. Hiện tại anh vẫn chưa được biết đến rộng rãi nhưng tất cả sẽ chỉ là vấn đề thời gian cho đến khi toàn lục địa biết đến anh với danh nghĩa là Painter xuất sắc nhất. Danh tiếng của anh đã vang xa đến mức mà một số chương tình TV còn sử dụng những bức tranh của anh, cùng với những tuyệt tác được biểu diễn trên khắp các bức tường và các công trình.

“Công trình mới mà chúng tôi sắp xây dựng...Chúng tôi muốn có một bức vẽ ở bên cạnh nó, không biết cậu có rảnh không?”

“Hmm, với vị trí hiện tại, tôi không nghĩ rằng những bức vẽ của tôi sẽ làm công trình của ông nhìn khá hơn đâu.”

“Vậy cậu có ý tưởng gì không? Chúng tôi sẽ áp dụng nó ngay lập tức.”

Nhà hoạch định đang lên kế hoạch phục hồi Pháo đài Vargo háo hức tìm kiếm những bức vẽ của Petrov.

Petrov là Painter đang nổi như một vì sao mai.


Mức độ ảnh hưởng tại pháo đài Vargo.

Lãnh chúa Weed: 43198

Aqualight Painter Petrov: 3239


Mục tiêu vượt qua tầm ảnh hưởng của Weed tại pháo đài Vargo phải còn rất lâu mới có thể hoàn thành được. Weed đã trải qua một cuộc chiến dữ tợn chống lại quân đoàn Undead để phục hồi lại khu vực này và cậu lại còn chỉ huy những cư dân và chiến binh tuyệt đối trung thành. Để vượt qua và chiếm được căn cứ này của Weed trong một thời gian ngắn hoàn toàn không phải là chuyện dễ dàng. Và hơn nữa ở pháo đài Vargo, không nhiều người yêu thích nghệ thuật và văn hóa, điều này khiến cho việc nâng tầm ảnh hưởng của anh tại đây càng trở nên xa vời hơn.

“Nếu dễ ăn thì chẳng còn gì vui nữa. Rồi mong muốn của mình sẽ được hoàn tất thôi.”

Nhưng bởi những bức vẽ của Petrov đều xuất hiện ở những vị trí quan trọng tại pháo đài Vargo nên ngày đó sẽ tới. Thậm chí hiện tại anh cũng sướng rơn khi người dân nơi đây mỗi khi nhắc đến nghệ thuật thì họ nhớ ngay đến Painter Petrov đầu tiên chứ không phải Sculptor Weed.

“Cứ ăn hết sức có thể.”

“Wof Wof!”

Anh tặng thức ăn, quần áo thậm chí còn mua nhà cho lũ lũ tượng sống. Con chó canh địa ngục của Hades, con Ceberus to lớn, đều vẫy đuôi như cún con mỗi khi chúng đứng trước Petrov. Thậm chí cả những Fairy đang vui đùa xung quang pháo đài vargo cũng đến để ca ngợi kĩ năng của anh.

- Anh vẽ đẹp thật!

- Cậu có nhìn thấy tôi không? Gyaaaru.

- Vẽ em! Vẽ em đi! Nhanh lên!

Các Fairy ngồi trên vai hay nghịch ngợm kéo chiếc mũ của anh.

“Kỹ năng của mình ở đâu cũng sử dụng được hết. Đó là điều chắc chắn nên chẳng có gì phải quá hạnh phúc vì nó cả.”

Không gì có thể cản trở tiến trình của Petrov tại pháo đài Vargo.

Các Fairy thì phản ứng một cách tích cực với những bức vẽ về họ. Với kĩ năng kiểm soát không gian của họ, các Fairy khiến anh bất ngờ bằng cách chơi trốn tìm trong những bức tranh của anh. Khi anh bật mí về địa điểm tiếp theo anh sẽ thực hiện bức vẽ của mình, hàng nghìn người đến để chứng kiến. Anh thống trị dưới danh nghĩa một Painter, kiểm soát toàn bộ đám đông.

Trong khi Petrov đang ngày càng hoan hỉ vì những thành tựu mình đạt được, một vài người tiến đến và nhờ cậy vẽ vài bức cho họ. Đó là 3 anh chàng nhìn không có vẻ gì là dễ bị bắt nạt.

“Nghe đồn là cậu vẽ rất đẹp. Tôi sẽ trả cậu 20 vàng, cậu sẽ vẽ 3 chúng tôi chứ?”

Petrov đang định chế giễu họ vì lời đề nghị này.

‘Mấy người là ai mà lại dám trâng tráo đến đây và yêu cầu ta vẽ chân dung cho cơ chứ?’

Bọn họ lại còn định trả “hẳn” 20 vàng! Ba người đó hẳn đã nhầm lẫn khi nghe tới những lời đồn đại về Petrov. Với một Painter tập sự, 20 vàng thì đúng là một món hời. Nhưng với Petrov thì vẫn còn thiếu vài ngàn vàng nữa mới có thể khiến anh đồng ý.

Ngay trước khi Petrov định mắng cho họ một trận bởi vì đã dám nói ra những điều vô nghĩa một cách ngớ ngẩn như vậy và đuổi họ đi thì...

“Geomchi 3 sư huynh, huynh đã nghe chuyện một môn sinh của chúng ta tóm một tên yêu râu xanh chưa?”

“Tất nhiên rồi. Không phải là cậu nhóc mới đó bị gãy 3 cái xương sườn với rụng 2 cái răng trong trận chiến đó sao?”

Petrov lập tức ngưng những gì anh định làm trước đó lại và lập tức đánh giá lại tình hình. Suy nghĩ bỗng xuất hiện trong đầu anh nhắc nhở rằng đây là cuộc đối thoại của bọn gangster.

“Nhóc đó không thể kiềm chế sự giận dữ của nó.”

“Đệ chỉ nghe qua qua. Nhưng nếu một người đàn ông đã phải nhấc tay lên thì anh ta không thể để mọi thứ diễn ra dở chừng được! Phải trừng trị tên đó một cách thích đáng.”

“Ta hiểu những điều đệ nói. Ta rất xin lỗi vì cách giáo dục sai lầm với đám môn sinh. Đáng ra chúng ta nên đập nát cả hai chân xong để mặc nó bò đi mới phải.”

Các Geomchi đang nói đến học viên mới ở võ đường của họ. Chàng trai ấy đã bắt gặp một vụ hấp diêm và tay đôi với tên yêu râu xanh, ngăn chặn hành vi xấu xa của hắn.

“Cậu ta ít nhất nên đập gãy cả hai tay của tên đáng khinh đó, hắn thậm chí còn chẳng trầy xước chút nào!”

“Đúng đấy, phải đập nát cằm để cho tên đáng khinh đó không thể ăn nổi cháo nữa.”

“Dạy cho mấy đứa nhóc đến nơi đến chốn vào. Lỗ mãng không thôi sẽ không thành công đâu.”

“Đệ đảm bảo.”

“Khi mà đệ gặp phải những tình huống như vậy, đệ không được nghĩ rằng đối phương là con người. Cứ nghĩ rằng chúng ta đang nói chuyện mới loài vật. Đừng để ý đến mấy lời luyên thuyên, đệ chỉ cần đập cho đến khi đối phương phải quỳ gối cầu xin đệ ngừng lại.”

“Đệ chắc chắn rằng sai lầm này sẽ không bao giờ lặp lại nữa.”

Đây hoàn toàn không phải là một cuộc đối thoại lịch sự, Geomchi3, Geomchi4 và Geomchi5 trò chuyện với nhau một cách nhẹ nhàng. Nhưng Petrov thì rất tò mò về sự kiên quyết của họ trong câu nói và đã nghe lén toàn bộ cuộc nói chuyện của họ.

“Ah! Painter! Không biết là anh có bận rộn gì không?”

“Không, không bận chút nào. Giờ tôi đang rảnh rỗi lắm.”

“Nếu 20 vàng là quá ít thì chúng tôi có thể đưa thêm.”

“Không, không. Thế là đủ rồi. Tôi sẽ bắt đầu vẽ chân dung các vị ngay bây giờ đây.”

Petrov ngừng lại việc anh đang làm trên bức tranh tường và bắt đầu với việc các Geomchi đã nhờ.

***

Weed và Yurin xuất hiện cùng nhau trên đỉnh của Tòa tháp trung tâm. Toàn bộ khung cảnh của pháo đài Vargo có thể được chiêm ngưỡng từ phía trên cao. Phía dưới, công cuộc tái thiết những công trình bị phá hủy bởi cuộc chiến đang được thực hiện với cường độ cao nhất, những bức tường đang được dựng dày hơn và cao hơn. Có thể nói toàn bộ pháo đài là một khu công trường khổng lồ.

“Những đồng tiền quý giá của mình…”

Bởi Weed thấy pháo đài Vargo đang bắt đầu nâng cấp toàn bộ khung cảnh rộng lớn của nó với ngọn núi dốc đứng gần đó, cậu đang trải qua một cảm giác khó tả về sự mất mát những đồng thuế quý giá. Có hàng tá các loại bi kịch trong các bộ phim, tiểu thuyết, thơ và các vở kịch, nhưng bị kịch lớn nhất không là gì khác ngoài việc để tiền chảy theo dòng nước.

Nghĩ đến việc tiền của phải dùng để đầu tư vào việc sửa chữa pháo đài Vargo đã khiến cậu khóc như một đứa trẻ! Nhưng dù sao thì việc chứng kiến pháo đài Vargo đang theo đà phát triển như ở Morata cũng không tồi lắm. Hiện tại, nó đang dần trở thành một thành phố pháo đài lãng mạn và người chơi thì đang đổ dồn về đây với hi vọng nơi đây sẽ sớm được hoàn thiện. Tại các cổng vào, tiếng chân bước vang rộn bởi các người chơi đang lập các tổ đội và khởi hành tới những cứ điểm không tên.

- Lãnh chúa đã quay trở lại, ‘Gyaruu'

- Anh ấy đang làm gì vậy?

- Troll, Troll! Tôi đã đồng hành cùng anh ấy tại Vương quốc Rosenheim.

Các Fairy nấp trong cổ áo của Weed thỉnh thoảng bay ra. Các Fairy bay xung quanh và thu hút sự chú ý bởi vô số những cuộc trò chuyện và những trò tinh nghịch. Khi Yurin nâng ngón tay của mình lên, một vài Fairy bay đến và ngồi đung đưa hay vui đùa xung quanh.

“Đầu tiên phải đi tìm các sư huynh đã."

Weed và Yurin đi đến nơi các Geomchi đang ăn. Các Geomchi đang ở dưới bóng của một công trình chưa được sửa chữa và chuẩn bị đồ ăn.

“Mình sẽ có một vài bữa ăn ra trò nhờ có con người.”

“Cảm ơn vì số thức ăn. Nhưng nếu có chút bia để dễ nuốt hơn thì tốt quá.”

Các Dwarf và Barbarian đang ở cạnh các Geomchi. Các Dwarf và Barbarian của pháo đài Vargo đã thấy đồng điệu về tâm hồn với các Geomchi.

Các Geomchi và Barbarian chuyển từ thi đấu sức mạnh và tầm vóc sang đi săn cùng nhau rồi nhanh chóng trở thành bạn bè.

“Đó là một con quái vật rất khó để hạ gục…”

“Cứ xông vào và chém chúng ra thành từng mảnh thôi.”

“Những chiến binh có thể dọn dẹp hầm ngục đó sẽ nhận được sự công nhận và kính trọng của người dân trong làng! Nó là lượng danh vọng lớn cho các chiến binh loài người.”

“Hầm ngục chẳng là gì cả. Đi thôi!”

Các Geomchi và Barbarian trở thành bạn tốt ngay lập tức.

Uống bia với các Dwarf, các Geomchi trở nên hòa nhã thân thiện trong mắt họ. Các Geomchi đã có thể kiếm được vũ khí và giáp trụ, họ nâng cao tình bạn với các Dwarf tới mức hai bên đã trở thành bạn nhậu của nhau.

Từ lúc khởi đầu tại pháo đài Vargo, số lượng của các Dwarf và Barbarian đã tăng mạnh. Và cũng vì vậy, các bữa ăn được chuẩn bị trong bầu không khí ảm đạm, bởi ngoài Surka, Irene, Romuna, Maylon và Hwaryeong, ở đây có tới gần 800 người đàn ông. Đó cũng là thời điểm mà Weed và Yurin đến nơi.

“Sao thế các huynh? Sao mọi người có thể ăn uống với khuôn mặt đưa đám như vậy?

“Weed!”

“Đệ sẽ chuẩn bị cho các huynh một bữa ăn trên cả thịnh soạn.”

Các sư huynh của Weed đang ở đây và họ chưa nhận lại được gì xứng đáng so với những khó nhọc mà họ phải bỏ ra khi chiến đấu với Quân đoàn Undead, cậu quyết định nhận toàn bộ trách nhiệm chuẩn bị thịt cho mọi người.

“Đệ sẽ không bắt mọi người phải trả một chút nào cho đống thức ăn này đâu.”

Thực phẩm chủ yếu tại pháo đài Vargo không thực sự phong phú bởi đa số chúng đều được nhập từ Morata. Nhưng các Barbarian đã mang về hơn 4 tấn các loại thịt từ những cuộc đi săn của họ.

“Với số lượng này, mỗi người có thể ăn nhiều nhất tới 5kg thịt. Việc thiếu thịt giữa chừng bữa tiệc sẽ không thể nào xảy ra.”

Trong khi một người bình thường sẽ cảm thấy thỏa mãn sau khi ăn 1kg thịt, các Geomchi lại là những người ham ăn tục uống và họ có thể ăn tới khi tử thần gõ cửa mới thôi. Trở nên vô thức khi đối diện với thức ăn cũng như khi đối diện với các cuộc chiến, đó chính là các sư huynh Geomchi. Và trên hết, việc ăn thịt dưới những cơn gió mát nhẹ nhàng thổi thậm chí còn khiến họ trở nên đói hơn bình thường.

“Mình cần phải sử dụng quyền hạn của mình như một Lãnh chúa.”

Tại pháo đài Vargo, rất nhiều cư dân đều đang tham gia vào công cuộc tái thiết. Bằng cách này hay cách khác cậu cũng phải cung cấp thực phẩm cho các công nhân đang làm việc, cậu quyết định sẽ tất tay lần này.

“Cửa sổ thông tin khu vực!“


Pháo đài Vargo.


Một khu vực đã từng là một phần của Đế chế Niflheim.

Chỉ mới gần đây, Vua của Undead, Balkan Demoph và Quân đoàn Undead đã đóng quân tại đây. Trải qua vô số những làn sóng quái vật tấn công vào pháo đài, nơi đây gần như đã bị phá hủy. Dưới sự chỉ huy tài tình của Lãnh chúa Weed, sự hồi phục của Pháo đài đã đang được diễn ra trong tình huống gần như vô vọng này.

Lực lượng quân sự: 432
Sức mạnh kinh tế: 268
Văn hóa: 192
Công nghệ: 71
Ảnh hưởng tín ngưỡng: 67

Chính trị khu vực: 7
Sự ảnh hưởng tới các khu vực lân cận: 11%

Ảnh hưởng từ quá khứ của Đế chế Niflheim : 2,9%
(Ảnh hưởng liên quan sâu sắc đến quân đội, kinh tế, văn hóa, công nghệ, tín ngưỡng, dân số và nhiệm vụ)


Tỉ lệ phát triển của thành phố: 33

Vệ sinh: 24
An ninh trật tự: 41%

Rất nhiều cư dân đến từ Morata và những khu vực khác của Lục địa phương bắc đang di cư đến đây bởi họ tin tưởng vào khả năng của Lãnh chúa.

Nhờ có sự tận tâm và tài ba của các công nhân, thành trì, nhà cửa, đường xá và các bức tường đang được xây dựng và sửa chữa. Công cuộc tu sửa quy mô lớn đang được tiến hành, các phần bị sập đổ cũng đã được sửa chữa gần xong.

Khu vực này vẫn tồn tại nhiều nguy hiểm. Trải qua những đợt tấn công liên tục của bầy quái vật, kinh nghiệm thực chiến của các chiến binh đang tăng lên rất nhanh. Họ thực sự rất tinh thông trong việc sử dụng cung tiễn.

Tình hình an ninh bên ngoài pháo đài rất nghiêm trọng, người dân không thể tiến hành bất cứ hoạt động kinh tế nào. Họ muốn bắt đầu cày cấy, khai khoáng và chăn nuôi. Nhưng họ thỏa mãn với sự cải thiện trong phong cách sống khi các tiện nghi trong pháo đài đang được phục hồi.

Trong khi các hộ dân cư rất lo lắng về lũ quái vật đang lượn lờ bên ngoài, họ cảm thấy một chút an toàn bên trong pháo đài kiên cố.

Các Fairy thì nhan nhản xung quanh, họ bận rộn trao đổi hàng hóa với các Elf, Dwarf và Barbarian. Nguồn thu thuế tại pháo đài Vargo đa số đến từ hoạt đồng giao dịch. Các công trình kiến trúc, văn hóa và nghệ thuật đã mang đến sự hài hòa trên vùng đất cằn cỗi này.

Tín ngưỡng của khu vực được thống trị bởi Giáo hội Freya. Niềm tin của dân cư rất vững vàng, họ muốn có một nhà thờ được xây dựng để phục vụ những hoạt động tín ngưỡng của họ.


Đặc trưng: Không


Tổng dân số của pháo đài: 6892


Thu nhập thuế hàng tháng: 24978 vàng


Chi phí tổ chức của Pháo đài: Quân sự 47%. Công việc sửa chữa 34%, Nhiệm vụ và ngăn chặn quái vật: 19%.


Tình hình hiện tại không thể nào so sánh được với Morata. Với tốc độ phát triển hiện tại của Morata, sự tăng trưởng kinh tế trong vài ngày cũng đã ngang với toàn bộ các hoạt động kinh tế đang diễn ra tại pháo đài Vargo. Nhưng nếu các giao dịch nhộn nhịp diễn ra giữa các chủng tộc khác được tính vào, cùng với những bãi săn với độ khó khủng khiếp rải rác khắp lãnh thổ của pháo đài, tiềm năng kinh tế của nơi đây là rất khủng khiếp. Nếu An ninh trật tự được áp dụng thẳng tay, sự quá tải dân số của Morata sẽ được giải quyết nhờ luồng dân nhập cư vào pháo đài Vargo, sau đó sự phát triển sẽ bùng nổ mạnh mẽ.

Weed nghĩ rằng quản lý hai khu vực lãnh thổ sẽ tốt hơn là một.

‘Đó là cách để mình kiếm thêm thuế.’

Nếu pháo đài Vargo được coi là đang trong giai đoạn chuẩn bị thì tốc độ tu sửa hiện tại đang ở mức không thể tưởng tượng nổi. Sau khi cuộc chiến với Quân đoàn Undead kết thúc, rất hiếm để tìm thấy một căn nhà có thể sử dụng được. Các bức tường đã ở tình trạng rất tồi tệ tới mức chúng không cả có khả năng ngăn cản lũ sói đói ăn nhảy vào, nhưng hiện tại pháo đài đã rất gần tới mức không thể bị đánh chiếm được.

“Mệnh lệnh của Lãnh chúa.“


Dùng quyền hạn của một Lãnh chúa để ra lệnh cho người dân.

Mệnh lệnh bắt buộc có thể làm giảm sự trung thành của cư dân và có thể làm mất đi sự ổn định của An ninh trật tự.


“Cho đi tất cả thịt trong các kho tại lâu đài của Lãnh chúa và để cho tất cả mọi người ăn bao nhiêu họ muốn.“

Tại pháo đài Vargo, những kiến trúc liên quan như các vựa lúa của Morata được ưu tiên cho việc xây dựng.


Bạn có chắc chắn muốn mở kho dự trữ thịt của pháo đài Vargo cho cư dân nơi đây không?


"Có thực mới vực được đạo."


Theo mệnh lệnh của Lãnh Chúa, thịt được phân phát cho mọi người.


Những cánh cửa tới kho chứa thức ăn đã mở, và những người dân lấy thịt một cách thỏa thích. Có khá nhiều trò chơi trong khu vực này, do vậy, hiển nhiên là có một kho trữ thịt khổng lồ.

Weed “dựng” hẳn một tòa tháp bằng thịt cao tới 20 mét. Với người bình thường, chỗ thịt này có thể khiến họ phát bệnh và ăn chay đến cuối đời luôn, nhưng nó chỉ càng kích thích sự thèm ăn của các Geomchi thêm thôi.

“Hãy nướng và ăn tất cả đi nào!”

“Uwaah!”

“Không hổ danh Weed.”

“Lãnh chúa của pháo đài Vargo thật là rộng lượng.”

Người dân chỉ thể hiện lòng biết ơn khi cậu thể hiện sự hào phóng của mình.

Irene tới và hỏi Weed:

“Uhm, xin lỗi...em chỉ thắc mắc, nếu họ ăn hết cả kho thịt này, thì ngày mai họ sẽ ăn gì?”

“Ừ thì, người ta vẫn thường nói: việc hôm nay chớ để ngày mai”

"Tức là sao?”

“Ý là, chúng ta nên nghĩ đến ngày mai, ngày mai ấy...... ahihi é hé hé.”

“......”

Weed giải thích câu nói đó rằng do cậu muốn vậy. Cơ mà mọi người thì bất chấp, và bữa tiệc thịt thì vẫn đang được tiếp tục chuẩn bị. Các thương gia thì vừa chuyển hàng vừa quay thịt, những người chơi chuẩn bị khởi hành cho chuyến phiêu lưu thì tập trung thành từng nhóm 2-3 người và bắt đầu nhóm lửa. Có lẽ không đâu trên thế giới trừ nơi đây, mà bạn có thể được nhìn thấy cảnh tượng gần 10 ngàn người chơi cùng quây quần bên nhau nướng thịt ăn như thế này.

Weed hoàn tất nhanh gọn món hầm và bổ sung vào những cái đĩa thêm rất nhiều thịt. Thức ăn đem ra lấp đầy cả một bàn 10 người! Nhìn số lượng và sự đa dạng của những món ăn trên bàn, tất cả những người chơi khác đều phải trầm trồ kính nể:

“Với kĩ năng nấu nướng cao cấp như vậy, chỉ ngửi mùi thôi cũng đã làm tôi nhỏ dãi rồi.”

“Tôi muốn cưới một ông chồng có tài nấu nướng. Ai đó như Weed-nim, người luôn chuẩn bị bữa sáng, sẽ rất hoàn hảo đấy.”

“Anh ấy có thể nấu rất nhiều phần ăn trong khoảng thời gian ngắn, thức ăn ra còn nhanh hơn cả khi anh ấy quay tay.”

Món chính của bữa tiệc hiên tại vẫn đang ở trong nồi. Không ai tưởng tượng được nó sẽ như thế nào. Trong khi các võ sư và đám môn sinh đã bắt đầu hơi bồn chồn, Geomchi vẫn chưa đụng đũa và bình tĩnh ngồi đợi.

Weed đang nấu một lượng thịt khổng lồ chỉ trong một lần để có thể đặt và chia cho từng bàn, nhờ đó, việc chuẩn bị sẽ cực kì nhanh chóng. Trái cây và miến xào, kể cả con cá mà Zephyr mang đến, đều đã được chuẩn bị sẵn sàng và đặt lên bàn.

Nhìn đống thức ăn thừa mứa trên bàn, cảm giác như bạn có thể ăn cho đến khi dạ dày bạn nổ tung luôn. Kể cả những người chơi đến chỉ để gặp Weed cũng bắt đầu chảy nước miếng ngay khi vừa nhìn thấy. Khi mà cả bàn đã đầy ắp thức ăn, món thịt cũng đã được hoàn tất và mang ra.

CRẮC!!!

Cái bàn không chịu nổi sức nặng của đống thức ăn và với một âm thanh lớn, bốn cái chân bàn oằn xuống rồi gãy đôi. Đó là bởi vì Weed đã làm nó yếu đi bằng cách cắt qua mấy cái chân một chút. Không gì kích thích sự thèm ăn của một người hơn là cái bàn gãy ngay trước bữa ăn!

Các Geomchi nhấc dĩa lên.
           
“Ăn thôi nào!”

“Không thể hoãn cái sự sung sướng này lại được!”

Bữa tiệc thịt ở pháo đài Vargo đã được bắt đầu.

*****
Team dịch: Đéo cần tên
Trans: An + nem chua

Edit: ireNigma