Pages

Pages

Pages

Thursday, April 30, 2015

Tập 4, chương 7: Đi săn trong hầm ngục

Tập 4, chương 7: Đi săn trong hầm ngục

“Giờ là lúc nói về những tin tức gần đây ở lục địa Versailles. Chúng tôi sẽ giới thiệu cho các bạn event mới đang diễn ra tại Royal Road. Hôm nay chúng tôi có sự hiện diện của một khách mời, chắc hẳn mọi người ai cũng biết anh ấy, chính là Joo-wan. Chào Joo-wan, anh khỏe không?”

“Chào Hye-min, nụ cười của em hôm nay đặc biệt quyến rũ đấy nhé”

“Anh đã tới là tốt rồi, còn bày đặt khen ngợi làm gì. Hôm nay có một vài tin tức quan trọng cần nói phải không?”

“Đúng vậy. Cũng không quan trọng lắm, ngoại trừ việc tôi ngửi thấy rằng sáng nay em đã ăn trứng vịt lộn”

“Hả, anh nói gì cơ? Sáng ra ăn 1 đĩa tiết canh với trứng vịt lộn thì quả thật là tuyệt vời ông mặt trời. Nhưng mà miệng em bốc mùi thật hả?”

Joo-wan và Shin Hye-min. Mặc dù họ đang chém gió mấy thứ không liên quan, nhưng họ là một cặp đôi phóng viên trẻ cho chuyên mục Game trên kênh KMC Media. Lee Hyun vừa ăn vừa xem kênh truyền hình này.

“Mặc dù đôi khi họ hơi lỗ mãng, nhưng thế còn tốt hơn CTS Media”

Vấn đề muôn thuở của quản lý thời gian: kiếm lời thật nhiều, khó có thể theo kịp thời gian thực với hàng loạt event trong game. CTS Media đã mời rất nhiều người nổi tiếng đến nhưng họ không có thứ quan trọng nhất, sự đổi mới. Mỗi tập, khách mời đều tập trung vào hình ảnh của họ, khoe khoang về tính cách, điều này khiến khán giả khó chịu. Đôi khi chương trình đi quá xa, đến mức người ta chẳng hiểu họ đang nói về cái gì.

So sánh với họ, KMC Media tiện lợi hơn nhiều. Sự thu thập thông tin một cách chính xác và hoàn hảo giúp họ dễ dàng nhận thấy và tóm tắt các event đang diễn ra. Sự rộng lớn của lục địa Versailles, bao hàm số lượng người chơi đã đạt đến trình độ nào đó, điều này được cập nhật hàng ngày.

“Giờ là những tin chính. Cuối cùng thì trong Vương quốc Haven, người chơi Bad Ray đã đạt level 370, được tôn là “Bức tường không thể xuyên thấu”

“Oa! Thật tuyệt!”

“Nhớ rằng Bad Ray là một trong những người chơi đứng top những người có level cao nhất, và chắc anh đã từng nghe đến nickname ‘The Black Knight’. Trong một ngọn tháp, người chiến binh đã đạt tới level 370, level cao nhất trong game. Giờ hãy xem chuyện gì đã xảy ra”

Tháp chiến binh.

Một nơi tụ họp của các chiến binh mạnh nhất trên Royal Road để so tài. Một hiệp sĩ trong bộ giáp đen, mang thanh kiếm đen đang chiến đấu với một người Barbarian hung tợn. Tên Barbarian hét lên một tiếng dữ dội, giáng một đòn khủng khiếp với thanh kiếm bằng 2 tay của mình. Tuy nhiên, với kỹ thuật di chuyển thành thục, hiệp sĩ đen dễ dàng né được đòn tấn công.

Tốc độ của người chơi đạt cấp cao bất chấp diện mạo của họ. Thanh kiếm xẹt qua với tốc độ không tưởng. Nếu bạn nhìn trang bị của họ, bạn sẽ tưởng là cuộc chiến giữa Hắc Long và Hỏa Long. Kết cục trận chiến đã ngã ngũ: hiệp sĩ đen đang chơi đùa với đối thủ của mình. Cuối cùng, hiệp sĩ đen đã chiến thắng.

“Tức là Bad Ray đã thắng và trở thành người chơi có level cao nhất trong game! Đánh bại chiến binh canh gác tòa tháp đã giúp anh lên level 370. Ngoài ra những kỹ thuật mà Bad Ray sử dụng trong trận chiến là chưa từng có từ trước tới nay”

“Ồ, tuyệt vời!”. “Tuy nhiên Bad Ray đã để lộ ra những kỹ năng và kỹ thuật tốt như vậy”

“Đúng rồi đó. Bad Ray đến từ guild Hermes. Và như anh đã biết trong các bản tin trước, Hermes thu nhận lãnh đạo tiền nhiệm của vương quốc Haven, là Iluina, và thông báo rằng họ chọn con đường độc tài quân sự”

“Tức là Haven đã tuyên chiến với tất cả các vương quốc trong United Kingdoms?”

“Ừ. Rõ ràng sự tuyển mộ thêm nhân lực đã củng cố niềm tin này”

“Hơn thế nữa, họ sở hữu Bad Ray”

“Đúng vậy. Mặc dù người đứng đầu guild là người khác, nhưng Bad Ray lại là bộ mặt của Hermes. Vì vậy việc thể hiện sức mạnh của mình, Bad Ray đã thông báo với toàn thể thế giới sức mạnh của cả guild Hermes”

Sau đó, chương trình chuyển sang những mục khác. Ở một nơi xa xôi nào đó, một vài guild đang chống lại một Wizard đầy quyền năng trong một hang động mới phát hiện ra. Ở lục địa Versailles, thứ gì đó đã trở nên phổ biến: ai đó mất item vì bị vòi rồng cuốn và động đất. Vậy nên trước khi bạn quyết định đi tới một khu vực mới lạ, tốt nhất nên cẩn thật và thu thập thông tin về nơi đó để giảm thiểu rủi ro.

“Level 370…”

Con số này luôn ở trong đầu Lee Hyun. Trong Continent of Magic, anh là người chơi tốt nhất! Tuy nhiên, cho tới giờ, Lee Hyun vẫn không nhận ra giá trị thực sự của nickname đó. Anh luôn chơi để giải trí, từ từ đánh bại quái vật và hầu như chẳng nói chuyện với người chơi khác bao giờ. Khi sở hữu số lượng lớn item, anh sẽ tạt qua thị trấn nào đó và bán chúng. Kể từ đó, nickname “Best” đã gắn liền với anh. Chỉ đến khi anh bán nhân vật đó đi thì mới hiểu rõ ý nghĩa của danh hiệu ấy.

“Bad Ray… Nếu bán tài khoản thì sẽ kiếm được bao nhiêu tiền nhỉ?”

Hơn nữa, số lượng người chơi Royal Road nhiều hơn hẳn Continent of Magic. Đã có trên 100 triệu người chơi Royal Road! Nhân viên văn phòng, những người làm nghề tự do, rất nhiều người coi trò chơi như một kỳ nghỉ tại chỗ. Nó quả thật rất phổ biến!

Trong khi đang hoàn thiện kỹ năng câu cá, Weed gặp rất nhiều người như thế. Họ tới bờ sông Bensa để thư giãn, tránh xa áp lực gia đình và công việc. Đi dã ngoại hoặc tắm nắng dưới ánh mặt trời. Kể cả khi mới level 50, tâm trạng họ chẳng mấy khi bị làm hỏng.

Những người chơi này không đi săn quái để lấy đồ, họ mua luôn chúng ở các cửa hàng bằng tiền thật. Thông thường, họ đã làm như vậy chỉ để thể hiện trước mặt bạn bè của họ, như thể họ đã đi nghỉ mát đến một khu du lịch nào đó. Thật ra điều đó cũng không khác biệt nhiều lắm. Trong Royal Road, bạn chẳng cần phải nghỉ làm 1 tuần, hoặc bỏ qua kỳ nghỉ cuối tuần, miễn là bạn có 1 bộ capsule trong nhà.

Lee Hyun không trách họ. Ngược lại, anh coi họ là một kiểu khách hàng khác biệt. Vì có họ trong trò chơi, ai cũng có thể kiếm được thêm chút đỉnh.

Tâm trí Lee Hyun lại quay về với Bad Ray. Mọi người, từ nhân viên văn phòng cho tới tổng thống đều chơi Royal Road, nên giá trị của nhân vật có level cao nhất chắc chắn phải hư cấu lắm.

Tuy nhiên, trong trường hợp là Bad Ray, nếu anh ta không phải một kẻ ngốc, sẽ chẳng đời nào anh ta chịu bán tài khoản của mình. Royal Road bắt đầu trở thành trào lưu trên toàn thế giới, và theo các chuyên gia, nó có thể tồn tại thêm 10 năm nữa. Cho nên việc bán đi một tài khoản mà giá của nó ngày càng tăng theo thời gian sẽ là một việc làm cực kỳ ngốc nghếch.

“Cảm ơn On Joo-wan. Anh còn tin tức gì khác nữa không? Dường như anh nói hơi ít về lục địa Versailles thì phải”

“Ồ tất nhiên là có rồi. Nếu có dành cả 24h để nói về các sự kiện đang diễn ra thì chừng đó vẫn là chưa đủ. Tôi sẽ chẳng ngạc nhiên nếu có thứ gì đó cực kỳ tuyệt vời đang diễn ra ngay tại thời điểm này”

“Vậy à? Vậy anh còn chần chờ gì nữa mà chưa chia sẻ điều đó với mọi người?”

“Hye-min này, cô có thích các kỹ năng Craft không?”

“Hừm… có chứ”

“Cô thử nói chi tiết xem nào”

“Ờ thì… tôi rất thích những người có thể tự mình chế tạo thứ gì đó mới mẻ”

“Rất tốt. Vậy thì chắc chắn cô sẽ thích điều này. Gần đây, đã có một người chơi đạt tới trung cấp cho 3 kỹ năng: may mặc, nấu ăn và rèn”

“Oa! Thật tuyệt”

Lee Hyun trố mắt vì ngạc nhiên.

“May mặc, nấu ăn và rèn, cả 3 đều lên trung cấp?”

Lee Hyun đã bước vào con đường đó, nên anh hiểu việc nâng 3 kỹ năng đó lên trung cấp khó đến mức nào. Khi anh nghe rằng có ai đó đã làm được việc ấy, anh không thể tin vào tai mình.

“Với nấu ăn, đó là một quá trình dài và tẻ nhạt. Còn với may mặc và rèn, nếu sử dụng nguyên liệu hảo hạng thì có thể tăng level nhanh chóng. Nhờ có kỹ năng giao dịch mà mình có thể tăng level nhanh gấp đôi. Có lẽ anh chàng kia cũng làm như vậy”

Kể cả khi đã dùng kỹ năng giao dịch, việc nâng cả 3 kỹ năng trên đều tốn rất nhiều sức lực, nguyên liệu và thời gian. Thật khó để tin rằng ai đó đã nâng cả 3 kỹ năng ấy lên trung cấp.

Shin Hye-min háo hức hỏi:

“Ồ, vậy là anh đã phỏng vấn anh ta? Nếu anh đã tìm được một người có 3 kỹ năng trung cấp thì chắc chắn phải có rất nhiều thứ để nói”

“Ồ không. Thật buồn là chúng ta biết về điều đó hơi trễ”

“Không thể tin được! On Joo-wan không phỏng vấn được anh ta ư?”

“Ừ. Tôi đã quá bận với những câu chuyện khác, và thật lòng thì tôi cũng không tin khi nghe tin về một người chơi như vậy. Cho tới khi trên trang web đã đăng thông tin về những thứ anh ấy làm, tôi đã rất muốn có một cuộc phỏng vấn; thế nhưng đã quá trễ. Người chơi ấy đã may trang bị từ vải ngũ sắc – loại vải chất lượng nhất – và anh ấy đã biến mất. Trang bị mà anh ta mang đi đấu giá đã thu hút rất nhiều sự chú ý và được làm thành 1 đoạn băng. Đoạn băng ấy đang được hiển thị trên màn hình”

Cảnh ở trường quay ngay cạnh lập tức được thay bởi thế bởi một thành phố thời trung cổ. Những tòa nhà được thiết kế theo phong cách Phục Hưng. Những ngôi đền hùng vĩ cùng các ngọn tháp chọc trời, rất nhiều những tòa nhà 2-3 tầng mọc xung quanh. Bạn có thể thấy đấu trường Colosseum ở đằng xa, rất nhiều người chơi đang lang thang trên phố cùng những con ngựa kéo xe.

Trong một cửa hàng, bạn có thể thấy một người chơi đang tranh cãi với chủ quán, và ở giữa quảng trường, cuộc đấu giá đang diễn ra.

Một thương nhân đang rao bán những trang bị tăng 7 chỉ số khác nhau. Rất nhiều người chơi đang vây quanh, hi vọng có thể mua được trang bị tốt. Giá đang được đẩy lên rất cao. Lee Hyun biết người đang tiến hành đấu giá.

‘Đúng, đó chính là Mapan. Vậy người đã nâng 3 kỹ năng lên trung cấp chính là…’

On Joo-wan nãy giờ đang nói về Lee Hyun.

Liệu anh ta có ngất xỉu khi biết kỹ năng câu cá lẫn điêu khắc của Lee Hyun cũng đạt tới level trung cấp không?

‘Vâng, tôi không phải người đã tiến hành đấu giá’

Anh thấy những gì đã được ghi lại trong băng thật hoàn hảo. Người chơi đang phấn khích, chen lấn xô đẩy người khác nhằm tranh giành item. Bên cạnh đó, Shin Hye-min cùng On Joo-wan tăng thêm sự kích thích bằng cách đưa ra các bình luận xác đáng. Sau khi đoạn băng được phát hết, hình ảnh về item Mapan đã bán hiện ra, cùng với giá của nó, cũng như mô tả chi tiết về item đó.

“Nhìn kìa Hye-min! Trang bị làm bằng vải ngũ sắc, được làm từ thợ may trung cấp”

“Thật tuyệt vời!” On Joo-wan chỉ vào màn hình phía sau anh ta.


Áo choàng hiếm gặp làm từ vải ngũ sắc

Độ bền: 110/110
Phòng ngự: 55

Áo choàng làm từ vải ngũ sắc, được may bởi thợ may trung cấp. Thợ may đã đặt cả linh hồn vào trong chiếc áo. Một vài quái vật cũng phải do dự khi tấn công chiếc áo này.

Yêu cầu:
Level 150
Strength: 80
Dexterity: 80

Hiệu ứng:
Giảm sát thương từ cung tên 85%.
Không thể bắt lửa.
20% tỷ lệ miễn nhiễm với sát thương từ ma thuật sét.
Vũ khí không nhọn không gây sát thương chí mạng.
Tăng 100 Glory
Tăng 10 Art
Tăng 10 Dexterity

Nhờ việc nâng cấp bằng kỹ năng Giao dịch, độ bền của item đã tăng lên rất cao. Chỉ số phòng ngự cũng cao hơn tất cả các item làm từ vải chất lượng cao. Bên cạnh đó, nó còn có 7 hiệu ứng đi kèm. Với những item đơn giản, chúng thường có 2 đến 3 hiệu ứng nhưng hầu hết đều vô dụng. Còn item này, không những có 7 hiệu ứng mà tất cả chúng đều có ích.

Với những item độc nhất, như cái tên của nó, sẽ chẳng có cái thứ 2. Cũng giống như những tác phẩm điêu khắc, mọi thứ không phải lúc nào cũng suôn sẻ.

“Sau cuộc đấu giá, người chơi đó đã không trở lại. Khi mà anh ta trở lại, thì tôi, On Joo-wan sống chết cũng phải phỏng vấn anh ta, bất kể anh ta đang ở đâu. Xin thề có bóng đèn làm chứng”

Lee Hyun lườm chính “fan cuồng” của mình.

Khi bạn trở nên nổi tiếng, bạn phải chuẩn bị cho sự xuất hiện của cả ưu điểm và khuyết điểm trong cuộc sống của bạn. Ví dụ: nếu bạn đang bán đồ, sẽ có nhiều người biết tới và bạn dễ dàng bán được chúng; tuy nhiên, vì bạn đang bị những người chơi khác theo dõi, họ cũng có thể can thiệp vào quá trình đi săn hay làm nhiệm vụ của bạn.

Đó là lý do mà Lee Hyun đã nhờ Mapan điều khiển cuộc đấu giá.

“Ôi! Thật tiếc nếu chúng ta không phỏng vấn được anh ấy, nhưng giờ là lúc chuyển sang câu chuyện khác. On Joo-wan, anh còn gì để nói không?”

“Có. Cuối cùng, tôi muốn nói về cuộc vây hãm ở pháo đài Ohdein. Guild Prosperity đã phòng thủ thành công trước sự tấn công của guild Balkan, và giành thêm một chiến thắng nữa. Ở giờ phút này, không có lực lượng nào trong khu vực có thể chiến đấu với guild Prosperity. Có thể nói rằng pháo đài đã yên bình, ít nhất là một khoảng thời gian nữa. Giá sẽ tăng 70% do chi phí của các hoạt động quân sự và việc sửa chữa sau trận chiến”

“Thật vậy, ngay bây giờ tôi cũng có thể thấy được sự bất mãn”

“Không thể giúp gì được. Thuế được đưa ra bởi người sở hữu Odhein. Tuy nhiên, ngay cả với mức tăng giá này, tôi chắc chắn rằng rất nhiều thương nhân và thợ săn sẽ tiếp tục tới tham quan lâu đài. Giờ thì hãy xem lại đoạn băng về trận chiến”

Màn hình lại thay đổi một lần nữa.

Cái nhìn toàn cảnh của cuộc vây hãm pháo đài Odhein.

Một pháp sư đã cố gắng ghi lại toàn bộ diễn biến cuộc chiến khi đang bay trên trời, và ông đã thành công.

Một trận đánh lớn diễn ra trước mắt khán giả. Từng đợt từng đợt tấn công vào tường thành, và lính phòng thủ phải rút dần đi. Dường như bên phòng thủ không thể chống chịu được nữa.

Nhưng không may mắn như vậy. Kết quả của trận chiến vẫn là phe phòng thủ đã thắng, guild Prosperity. Nhờ vào việc họ đã chia lực lượng ra để tự bảo vệ mình bên trong pháo đài, cố gắng kéo dài thời gian đến khi bên ngoài không thể vây hãm được nữa.

“Trận chiến đã kéo theo…”

Lee Hyun, xem trận chiến qua màn hình với sự thích thú, đã tắt TV. Anh đi tắm và sau đó đăng nhập vào trò chơi.

Anh vẫn đang ở bên trong pháo đài Odhein. Khi cuộc vây hãm diễn ra, anh ngay lập tức thoát khỏi game, do đó khi đăng nhập lại, anh vẫn ở chỗ cũ. Rất nhiều người đang lang thang quanh khu vực này. Trong suốt trận chiến, những người chơi bình thường không thể tiến vào pháo đài, nên mọi người đang cố gắng cập nhật thông tin.

“Bạn nghe tin gì chưa? Bad Ray đã lên level 370 rồi đó”

“Ừ! Guild Hermes thật là may mắn”

“Họ nói rằng số người chơi tới được Vương quốc Haven đã tăng lên vài người”

“Có lẽ chúng ta cũng nên tới đó xem sao”

“Đúng đấy, nó sẽ thú vị lắm”

Rất nhiều người đang bàn tán về những tin tức mới trong Royal Road. Với họ, trò chơi đã trở thành một thế giới mà họ đang trực tiếp sinh sống. Bad Ray đã trở thành biểu tượng cho sự thành công. Ông được tôn kính như một vị vua, hoặc một ngôi sao nổi tiếng toàn cầu. Nếu có những đoạn clip về trận chiến của ông trên youtube, nó hoàn toàn có thể vượt mặt Gangnam Style về lượt xem.

Cũng giống như các game online khác. Cả quá trình của trò chơi dựa trên một loạt tính năng và kỹ thuật chiến đấu của một người chơi. Điều quan trọng là để mọi người có thể thể hiện kỹ năng của họ trong việc kết hợp các khả năng khác để chiến đấu chống lại đối thủ của mình.

Tất nhiên, level kỹ năng càng cao, sự phụ thuộc vào các quy luật tự nhiên của trận chiến trong thế giới thực càng giảm. Nhưng trong các trận chiến, bạn tiến càng xa thì càng gặp những đối thủ mạnh, những con quái khủng.

Do đó, những người chơi level cao thu hút khá nhiều sự chú ý từ những người chơi khác.

Những người chơi đang bàn tán về Bad Ray cũng đã ai đi đường ấy, còn Weed thì ghé vào một cửa hàng bán lẻ.

“Tuyển Priest level trên 170”

“Thuê class tầm xa! Mage hoặc Archer”

“Cần mua kiếm cho level 210, có hiệu ứng càng tốt”

Khu vực này lại bắt đầu trở nên ồn ào. Sau trận chiến, nhiều người chơi đã quay lại lịch sinh hoạt thường lệ, tập trung thành nhóm, tán gẫu và mua bán.

Level của Weed đang là 230. Nhờ việc săn quái nên anh đã tăng 2 level. Nhưng không phải ai cũng may mắn như vậy; họ đã chết, mất điểm kinh nghiệm và đang điên cuồng kiếm trở lại. Anh tăng 10 điểm cộng vào Dexterity trong khi tiến vào cửa hàng.

Vài tháng trở lại đây, Weed rất có hứng thú với việc nâng cấp nghề thủ công, do đó anh đã phần nào không chú ý đến các kỹ năng giao chiến. Chủ cửa hàng là một kiểu NPC mạnh mẽ, với vết sẹo trên khuôn mặt từ trận chiến vừa rồi. Ông ta đon đả mời khách.

“Bạn cần gì?”

“Tôi cần item, gia vị, thảo dược, và băng cứu thương”

“Ok. Đây là một vài item, thuốc và thảo dược”

Không giống như các thành phố hay lâu đài khác, ở đây không có cửa hàng chuyên về đồ ăn. Do đó đồ ăn, thảo dược và các thứ khác đều bán ở cùng một nơi. Tuy nhiên lại có rất nhiều cửa hàng bán vũ khí và áo giáp.


Thảo dược Zareta đỏ

Giá: 2 bạc
Thảo dược giúp chữa thương



Thảo dược Cylon xanh

Giá: 4 bạc
Thảo dược giúp phục hồi Wisdom
Khi dùng làm nguyên liệu nấu ăn, nó tăng tỷ lệ hồi mana.


Trận chiến đẫm máu ở Odhein không hề vô ích, trong cửa hàng này còn rất nhiều thảo dược, thậm chí một số chúng còn rất hiếm. Weed mua mỗi loại 200 cây, một hòn đá mài, vải vóc, băng cứu thương và thức ăn. Chúng hóa ra cũng không đắt lắm. Thực tế, giá cả trong pháo đài là khá cao, nhưng nhờ chiến thắng trận chiến, những người ở phe thắng không phải chịu thuế trong 1 tuần. Một phần thưởng sau trận chiến đẫm máu.

Khi Weed thanh toán xong, anh rời khỏi Odhein và tiến tới hang động gần nhất, hang động của Basra!

Một nhóm Wizard, dẫn đầu bởi Sollon; họ đang chờ đợi kẻ thù tấn công.

“Nhanh chóng quay trở lại, đảm bảo rằng bản thân mình đã sẵn sàng” Sollon hét lên. Tiếng hét mang đầy sự căng thẳng và nóng nảy. Tuy nhiên, cả đội hình chỉ chép miệng.

“Hầy, lão ta lại lên cơn rồi”

“Hắn chỉ muốn thể hiện thôi”

Tuy nhiên, giờ là lúc để giải phóng hết các ý nghĩ dư thừa. Tên trộm Batu đang đi lùa quái và sắp tiến tới nơi này. Những Archer có tầm nhìn xa đã cung cấp thông tin cho đội quân.

“Quân địch đang tiến lại gần”

“Chúng có hơn 40 người”

“Làm tốt lắm, Batu. Mọi người, chuẩn bị tấn công”

Theo lệnh của Sollon, Wizard dàn hàng và chuẩn bị niệm chú. Họ sắp sửa tấn công đồng loạt.

“Tấn công! Hãy nổi lên hỡi ngọn lửa của sự thịnh nộ. Firestorm!”

Một cuộc phục kích theo kế hoạch đã mang lại thành công. Dưới ngọn lửa phép thuật, những con quái vật Basra nhanh chóng yếu đi. Nhưng đó mới chỉ là sự khởi đầu; Sollon chuẩn bị lần tấn công thứ 2.

“Archer! Bắn!”

Vài Archer xả ra hàng loạt những mũi tên nhằm ngăn chặn lũ quái vật tiếp cận. Chúng bị đẩy lùi ra sau. Một vài Archer sử dụng mũi tên gây choáng, khiến tốc độ di chuyển của bọn quái vật giảm đi. Trong lúc này, Wizard chuẩn bị một đợt tấn công mới.

“Nổi lửa lên em, nổi lửa lên em… Wall of Fire”

“Thưa bố đời cùng mẹ thiên nhiên, hãy làm chậm bước tiến quân thù bằng những bãi lầy!”

Mặt đất trở nên trơn trượt, lũ quái Basra trượt chân liên tục như các cầu thủ Bayern sút penalty và bị những bức tường lửa đè lên.

“Á hự… Itai, itai, kimochi”

“Nóng quá, nóng quá”

Nhưng trận chiến vẫn chưa kết thúc. Ngoài những đòn tấn công từ Wizard, còn có sự tham gia của những trận giáp lá cà. Sau những đợt tấn công, máu của lũ quái đã giảm đi 70%.

“Dance of Death - Vũ điệu tử thần”

Một cô gái cầm 2 cái dao găm đang tả xung hữu đột giữa trận chiến. Giống như một con bướm, cô bay bổng giữa làn đạn và tấn công lũ quái Basra. Cô thu hút mọi ánh nhìn của những người đàn ông bởi diện mạo và cách thức chiến đấu. Cô là Hwaryeong!

Những nơi cô xông tới, kẻ thù đều nằm la liệt.

“Quá đẹp”

“Tuyệt vời”

Khi Hwaryeong bắt đầu, Sollon và các Wizard hoàn toàn quên mất trận chiến, họ nhìn chằm chằm vào từng bước di chuyển của cô. Vũ điệu của cô đã khiến cô trở thành một nữ thần xinh đẹp. Đội ngũ của Sollon ngay lập tức trở thành fan của cô.

Hwaryeong, cố lên!”

“Oa… Nàng vừa nháy mắt với tôi!!!”

“Không, nảng nháy mắt với tôi đấy chứ”

“Gyaaaaaa”
(1 lũ dê gái, phải mình thì… mình cũng thế :v)

Vài gã Wizard đã cởi áo ra và vung vẩy như trong những show nhạc rock. Sollon đã tách những kẻ đó ra và thiết lập lại trật tự, nhưng vẻ đẹp của Hwaryeong đã chiếm lấy trái tim họ. Trong khi mọi sự tập trung đang đổ dồn về Hwaryeong thì một người khác trong đội hình, Zephyr cũng đang chiến đấu với quái vật.

“Iron Fishing!”

Anh sử dụng sợi dây sắt tấn công, ném chúng đi với cú quét của mình.

Zephyr, anh hùng lực lượng vũ trang ngư dân. =))

Khi tiếp cận kẻ địch, anh tấn công với tốc độ sấm sét, sợi dây sắt móc vào kẻ địch và hất văng chúng ra xa.

“Lure!”

Dưới hiệu ứng từ các kỹ năng của mình, lũ quái vật đã phải rút lui, trong khi đó Zephyr lại quăng sợi dây ra để lùa thêm quân địch. Sau tất cả những đòn tấn công, lũ quái vật Basra hầu như chẳng còn chút máu nào. Do đó Zephyr và Hwaryeong dễ dàng tiễn chúng về nơi an nghỉ cuối cùng.


Bạn nhận được 3,49% kinh nghiệm


Sau 1 trận chiến, Sollon cùng những thành viên khác trong đội nhận được 3,5% kinh nghiệm.

Đi săn. Một lý do vì sao pháo đài Odhein thu hút rất nhiều guild khác nhau. Khu vực xung quanh pháo đài tồn tại rất nhiều hầm ngục, và giết quái vật ở những nơi đó thường cho rất nhiều kinh nghiệm. Trên lục địa Versailles, bạn có thể tìm thấy nhiều địa điểm đi săn rất tốt như Odhein, nhưng có những khu vực rất tồi khi vừa có ít kinh nghiệm, quái vật lại khỏe, mà item rơi ra lại chẳng đáng 1 xu.

Sollon tiến lại gần Hwaryeong, nói bằng giọng ngọt như đường:

“Đã từng có nhiều cánh bướm lướt qua mắt tôi, tất cả chúng đều đẹp, nhưng cánh bướm đẹp nhất đang ở trước mắt tôi đây, Hwaryeong”

“Tôi chẳng cần gì khác ngoài thứ đẹp đẽ ấy”

“Không, đừng ngại. Em nên tự hào vì điệu nhảy ấy, Hwaryeong”

Cô vẫn chưa nói gì. Đây không phải lần đầu tiên cô được nghe những lời tán dương từ Sollon, và cô thừa biết sau miếng mồi ngon sẽ là một con cá chết.

“À, hình như anh đã từng nói với em điều này rồi. Anh ở trong guild Mavaros, guild đang sở hữu hang động Basra. Em có muốn lương tháng chục tỷ không? Em có muốn siêu xe, biệt thự, thu nhập khủng mà không cần làm gì không? Mồ hôi có thể rơi, nước mắt có thể rơi, máu có thể rơi, nhưng nhất định không được đánh rơi ước mơ của đời mình. Hãy gia nhập vào guild bọn anh, và em sẽ có tất cả, chia tay anh không đòi quà đâu”

Hầu hết những hầm ngục thu hút nhiều người chơi đều được sở hữu bởi các guild. Để giành quyền sở hữu những hầm ngục này, đã có những trận chiến nổ ra. Sau đó, người sở hữu hầm ngục sẽ được tăng thêm 30% kinh nghiệm khi săn quái ở đó.

Mặc dù vậy, việc tranh giành quyền sở hữu hầm ngục là rất hiếm vì những mối quan hệ  giữa các guild trong Royal Road. Ví dụ, guild Mavros đã theo phe Prosperity, tham gia trận chiến ở pháo đài Odhein, do đó được quyền sở hữu hầm ngục Basra. Sau đó nếu guild nào muốn chiếm hầm ngục này, thì họ không chỉ phải đối đầu với Mavros, mà còn phải đối đầu cả với Prosperity.

“Nghe như thanh niên đa cấp vậy” Hwaryeong lẩm bẩm.

Sau khi Mapan thiết lập sự liên kết giữa các thành phố chính trong vương quốc, nhờ việc tăng level, anh đã có thể di chuyển an toàn hơn và không cần Hwaryeong bảo vệ. Sau đó, sau những lời gợi ý của Mapan, cô quyết định rời khỏi. Sau vài ngày khám phá Liên bang Briton, cô đã tới hầm ngục Basra.

Địa phương này quá tốt, quái vật cho nhiều điểm kinh nghiệm, và cô không cần bảo vệ ai cả. Dần dần, kỹ năng của cô thu hút sự chú ý của nhiều người chơi, và họ mời cô tham gia vào nhóm mình. Vài ngày sau, cô đã ở trong đội hình của Sollon. Nói chung, cô cảm thấy hài lòng. Nhưng bây giờ mọi thứ đã khó khăn hơn, Sollon không muốn cô rời đi.

Hwaryeong rất thích tán gẫu với những người mới và những người thú vị. Nhưng vì điệu nhảy của cô quá đẹp, nên càng ngày càng có nhiều người như Sollon tiếp cận cô. Nếu Hwaryeong gia nhập vào một nhóm khác, hắn sẽ làm mọi cách để phá hoại cuộc đi săn. Trà trộn vào trong đội ngũ, câu giờ bằng cách tán gẫu, thậm chí tấn công bằng phép thuật, và đưa Hwaryeong đi.

Nói chung, hắn ta cư xử như một tên khốn, nhưng hắn đã có tác động lớn đến guild Mavros nên không ai phàn nàn gì. Sollon thay đổi chiến thuật, và lại bắt đầu nói.

“Nếu em rời khỏi đội, em sẽ không có cơ hội đi săn ở đây nữa. Cố gắng một đời không bằng lựa chọn đúng một lần”

Tất cả sẽ tránh xa Hwaryeong. Cô cần phải ở trong nhóm của Sollon. Điều an ủi duy nhất là cô đã tìm đến người mới khác ở trong đội hình, Zephyr. Họ thường xuyên tán gẫu, và cô thích anh chàng này, mặc dù anh trẻ hơn cô rất nhiều, và anh ta luôn lắng nghe mỗi khi cô nói.

"Lightning, zigzag!"

"Sylph, trói chân chúng lại"

Đội ngũ của Sollon đang chiến đấu với quái vật Basra. Hầm ngục này chứa đầy quái vật, họ chẳng cần di chuyển, chỉ cần đứng đợi đến khi tên trộm của đội, Batu đi lùa quái về điểm phục kích. Một đội gồm Archer và Wizard đứng đợi sẵn. Người đầu tiên tham chiến là các Mage, dùng phép thuật cấu máu đối phương, khi họ nghỉ để hồi lại mana thì đó là lúc Archer ra trận. Tiếp tục rỉa máu đối phương và đợi đợt tấn công thứ 2 từ các Mage.

Gần đến cuối trận đánh là sự góp mặt của những người đánh cận chiến, Hwaryeong và Zephyr.

Nói chung, mọi thứ đều được lên kế hoạch và giữ cho các Mage tấn công. Thường thì những nhóm khác có 2 đến 3 Mage, và họ chiến đấu ở những khu vực bị hạn chế nghiêm trọng.

Tuy nhiên, trong đội của Sollon, có đến 8 Mage.

Đánh, nghỉ, đánh, nghỉ,…

Sau mỗi trận chiến, Sollon cho họ nghỉ ngơi. Không phải họ mệt mỏi vì kiếm quá nhiều điểm kinh nghiệm, họ nghỉ là đợi cho các Mage hồi lại mana và bắt đầu lại từ đầu. Và đó chính là lúc này.

“Nhìn kìa, con quái cuối cùng rơi ra một bộ giáp bạc”

“Oa!!!”

“Đưa nó cho Hwaryeong nhé?” Thanh niên dại gái Sollon lên tiếng.

“Cũng được”

“Nếu Sollon đã nói vậy thì làm vậy đi”

Bề ngoài, những thành viên này vẫn tỏ ra ủng hộ quyết định của trưởng nhóm – Sollon.

Nhưng bên trong, họ cực kỳ phẫn nộ.

“Điều đó cũng đã từng xảy ra trước đây”

“Mẹ kiếp! Thứ đó lẽ ra đã thuộc về tôi rồi”

“Hừ. Chẳng lẽ bây giờ chúng ta phải dâng hiến hết cho cô ta sao?”

Nhưng không cần biết họ tức giận ra sao, họ vẫn ở trong nhóm của Sollon. Ở hầm ngục Basra, rất khó để kiếm được tổ đội nào mang lại nhiều điểm kinh nghiệm như thế này.

Giống như những người khác, Hwaryeong cũng nhận được điểm kinh nghiệm, nhưng việc để cho các Mage “gánh” khiến cô rất bất mãn.

“Kinh nghiệm của tôi đang tăng, nhưng khi nào tôi mới được đi săn?”

Lòng đầy nghi ngờ, cô quay sang nói với một chiến binh trong đội, Davron.

“Nếu mọi thứ cứ như thế diễn ra, và chúng ta không hề sử dụng kỹ năng, thì sẽ chẳng hề mạnh lên, đúng không?”

“Hả?” Trên mặt Davron hiện lên rõ ràng 2 chữ “không hiểu”, cô lại tiếp tục hỏi.

“Kỹ năng của anh thì sao?”

“Ờ thì… chúng ta cần nâng cao chúng”

“Đúng. Sao nữa?”

“Giờ chúng ta đang đi theo nhóm. Tuy vẫn lên level nhưng kỹ năng thì không hề được cải thiện”

Dễ thấy Hwaryeong đã rất lo lắng, và sau đó Davron hỏi trong sự ngạc nhiên

“Tất nhiên là có những người như cô, luôn nghĩ tới việc cải thiện kỹ năng, nhưng trong trường hợp này, cô không muốn lên level chắc? Đầu tiên phải tăng level, sau đó gia nhập những nhóm mạnh, và rồi kiếm điểm kinh nghiệm”

“Nhưng bây giờ, chúng ta sẽ trở nên yếu hơn so với các người chơi khác vì đã không phát triển kỹ năng của mình”

Hwaryeong nhớ lại thời gian đi cùng Mapan, bảo vệ chiếc xe chất đầy hàng. Đôi lúc cô đã chiến đấu hàng giờ, và rõ ràng đã nâng cao kỹ năng của mình.

Khi cô nhìn thấy ánh mắt ngạc nhiên của Davron, cô hỏi

“Ai cũng làm như thế? Phải không?’

“Tất nhiên. Qua bao nhiêu cuộc đi săn, điều gì đã khiến cô nghĩ thế hả Hwaryeong? Đầu tiên cần nhanh chóng lên level, sau đó nâng cao kỹ năng lúc nào chẳng được”

Đội của Sollon hoàn toàn phù hợp với suy nghĩ của Davron. Ai cũng mau mau chóng chóng lên level mà chẳng hề để ý đến kỹ năng. Từ khi các Wizard được luyện tập để tăng sức tấn công, thì với những người còn lại, họ chỉ được điểm kinh nghiệm. Còn với các Mage, mọi thứ cũng chẳng dễ dàng như vậy.

Trong trận chiến, họ không hề chịu sát thương, cho nên dù có lên level, sức chống chịu cùng thể lực của họ cũng không tăng, điều này khiến họ càng trở nên mong manh. Tình hình càng nguy hiểm hơn khi họ chỉ chiến đấu với quái vật yếu hơn mình, mặc dù số lượng quái vật là nhiều nhưng chẳng giúp được gì cho đội hình. Tất cả đều là những trận chiến tẻ nhạt.

****


Team dịch: Đéo có tên

Tập 4, chương 6: Vây hãm pháo đài Ohdein

Tập 4, chương 6: Vây hãm pháo đài Ohdein


Weed rời Rega trong sự phấn khích.

"Kể từ khi mình chiến đấu lần cuối cùng, có vẻ như cũng khá lâu rồi ấy nhỉ"

Weed cảm thấy hình như cậu đã mất đi cảm giác phấn khích khi chiến đấu.

Bình thường Weed sẽ dành thời gian để chiến đấu với những con quái vật mạnh mẽ và nguy hiểm nhưng trong suốt vài tháng qua, anh chỉ tập trung vào việc cải thiện các kỹ năng nghề của mình.Các trận chiến lúc nào cũng cam go như đi trên một sợi dây mỏng manh.Nếu bạn chỉ muốn nhanh chóng đối đầu với những con quái vật mạnh mẽ và nguy hiểm thì bạn sẽ dễ dàng thất bại.

"Có lẽ mình sẽ chết trong sự cô độc và bị lãng quên…"

Weed cảm thấy trong người không được khỏe. Có lẽ nguồn gốc của sự sợ hãi trong cậu bắt nguồn từ việc anh chỉ tập trung tăng các kỹ năng nghề mà quên luyện tập các kỹ năng chiến đấu, trong khi đó những người chơi khác đang cày kéo ngày qua ngày. Đã vài tháng kể từ khi Weed rời Giáo hội Freya, và lần cuối cùng anh thăng cấp là tăng một lèo 9 level sau khi hoàn thành nhiệm vụ tìm lại vương miện Fargo.

Thi thoảng Weed lại nhận được tin tức từ Pale thông báo rằng anh đã vượt qua level 190. Với những người còn lại,Surka, Irene và Romuna họ cũng có level gần như vậy. Kể cả Mapan cũng đã level 160, và Hwaryeong thì đã level 210.

Tất cả mọi người đều thăng cấp, còn Weed thì vẫn giậm chân tại chỗ. Mặc dù không thể nói rằng trong suốt thời gian qua Weed đã ngồi chơi xơi nước. Trong những tháng qua, Weed đã đi được một chặng đường dài hơn bất cứ ai trong thế giới Royal Road. Có thể level của anh không tăng nhưng các chỉ số thì vẫn tăng dần đều hơn thế nữa anh còn học được những kỹ năng bí mật.


***

"Ô mai chúa!"

"Mình sẽ chết chắc"

Khi nhìn thấy một con quái vật, họ lao vào xâu xé chúng. Ngay cả đối với một con quái vật mạnh mẽ đi nữa, đối với các Geomchi thì chỉ là muỗi.

Mục tiêu duy nhất của họ khi tham gia trò chơi là trở lên mạnh mẽ hơn. Nhanh chóng nhận ra một con sói, họ bao vây nó. Sau đó bằng cách tấn công liên tục, họ duy trì áp lực lên mục tiêu từ tứ phía, cuối cùng họ giết nó. Càng ngày càng nhiều người biết đến họ và gọi họ là ‘Một nhóm những người điên khùng’.

500 người chơi dẫn đầu bời 5 Geomchis đứng đầu.

"Um... sư phụ?"

"Chuyện gì vậy?, Geomchi2?"

"Chuyện về Weed"

Các Geomchi thường không nhắc tới Weed, bởi vì cảm thấy không thoải mái khi nói về người đã đánh bại họ ở võ đường. Tuy vậy, Geomdulchi và Geomsetchi vẫn giữ liên lạc với Weed.

Vì một lí do duy nhất:

Thông tin chính là sức mạnh!

Sau tất cả nếu như bạn biết được nhiều thông tin hơn những người khác, bạn có thể đứng bên cạnh sư phụ; tìm những món ăn ngon, hiều biết về những con quái vật sẽ rơi ra các loot tốt, và nhiều hơn nữa. Hai trong số các Geomchi đã học kỹ năng nấu nướng, họ làm tất cả để phục vụ thần tượng của họ, sư phụ của họ, người cho đến bây giờ vẫn làm họ đi từ ngạc nhiên này đến ngạc nhiên khác.

Sư phụ vung kiếm uốn lợn như thể đó là điều dễ dàng nhất có thể làm trong thế giới này. Đường kiếm quá hoàn hảo, không dễ dàng cho bất cứ con sói nào có thể sống xót được dưới lưỡi kiếm đó. Các môn đệ say sưa quan sát cuộc chiến.

"Tớ biết ông ấy là bậc thầy kiếm thuật, nhưng…"

"Tớ biết! Thật không thể tin được"

Vì vậy mọi người dành cho sư phụ một sự thán phục!

Geomdulchi cẩn thận hơn nữa.

"Weed đã hoàn thành nhiệm vụ của mình và đang tiếp tục đi săn"

"Ừ, tớ muốn thấy cậu ta chiến đấu. Thực sự là phẩm chất của một người đàn ông chỉ có thể đánh giá được khi đứng trước một đối thủ mạnh"

"Nhưng cậu ta đã không chiến đấu trong một thời gian dài rồi, đúng chứ??"

"Đúng vậy" một Geomchi khác lên tiếng.

"Sau một thời gian dài như vậy, cậu có nghĩ rằng anh ấy đã quên cách chiến đấu không?"

"Gì chứ? …"

Oho-ho, những lời nói của họ khiến sư phụ chú ý.

"Đáng để cười sao, sau một thời gian dài, các kỹ năng của các con sẽ trở lên chậm chạp"

"Geomchi2"

"Vâng, sư phụ?"

"Một con mãnh thú không bao giờ quên cách đi săn. cho dù là một con mèo hay một con sư tử, các kỹ năng đó mãi mãi thuộc về chúng”.

"Well…Con đoán đó là sự thật, sư phụ"

Anh ta chỉ đồng ý bằng lời nói, còn trong tiềm thức của mình, anh ta nghĩ khác. Kể cả đối với các vận động viên thể thao suất xắc nhất, sau một thời gian dài, anh ta cũng trở lên chậm chạp, yếu đuối. Và đối với những chiến binh, khi họ không sử dụng kiếm của mình trong một thời gian dài, họ sẽ biết sự yếu đuối của bản thân "Cái gì ?" Geomd nói; anh đã không nhận được sự chú ý từ Master của mình. "Chúng ta phải tiếp tục mài dũa bản thân. Để có thể đạt được mục tiêu của chúng ta, chúng ta không dựa vào các loại thuốc độc hay những khẩu súng. Học cách kiểm soát và hòa mình vào thanh kiếm. Đó chính là phương pháp chính của khóa đào tạo"


***

Rất nhiều người ở pháo đài Ohdein đang kinh doanh.

"Bán nguyên liệu này!"

"Cung cấp những thứ tốt nhất đây. Những thứ lấy được từ pháo đài, và phá hủy guid Balkans"

"Giám định toàn bộ các chỉ số tấn công, và không làm mất chỉ số dù chỉ tí xíu!"

Một liên minh các guild đã được thành lập tại pháo đài Ohdein.

Ban đầu, guild The Oasis, guild Prosperity, và guild The Wings of May là đồng minh với nhau, và họ đã cùng nhau chiếm được pháo đài.

Tuy nhiên, bởi vì giá trị của pháo đài đem lại là rất lớn, Guild Prosperity đã phản bội lại hiệp ước.

Hai guild khác cố gắng thương lượng lại nhưng bất thành.

Guild The Oasis hầu như là những tên đánh thuê, những kẻ luôn luôn nói về những mất mát của bản thân. Nhưng Guild The Wings of May, đã thề sẽ trả thù trước khi rời khỏi liên minh.

Còn với Guild Balkans, chủ guild đã mài dao, cắt máu ăn thề.

"Chúng ta sẽ lấy lại những gì thuộc về chúng ta!" Lời thề được lập bởi người đứng đầu guild.

Họ đã cố gắng hết lần này đến lần khác để công thành, nhưng kết quả chỉ là những thất bại kéo dài. Bây giờ tất cả sẽ thay đổi. Vượt qua sự tức giận Guild The Wings of May đã gia nhập một liên minh khác với Guild Balkans. Bây giờ lực lượng của họ đã vượt xa sức mạnh của kẻ thù.

Pháo đài nằm giữa ranh giới Vương quốc Ledern and Liên bang British. Nơi có rất nhiều thương nhân đi qua mỗi ngày và phải đóng thuế thu nhập cá nhân cho chủ sở hữu của pháo đài.

Cả hai bên đang tụ tập rất nhiều người, và sẽ chẳng ai có thể đoán được kết cục của trận chiến này.

Tất cả mọi sự chú ý đổ dồn vào pháo đài.

Vẫn còn hai tiếng nữa trước giờ khai chiến.

Guild Balkans chậm rãi bao vây pháo đài. Bên trong, những người thủ thành cũng hết sức bận rộn thiết lập hàng phòng thủ.

"Đội quân của họ cuối cùng đã tới"

"Quân đoàn 2 đã tập trung. Đợi những người khác"

"Quân đoàn 3 đã đến điểm tập kết"

"Quân đoàn 4 sẵn sàng chiến đấu”

Guild Prosperity được chia làm 4 quân đoàn với khoảng 3000 người tham chiến. Lực lượng chính sẽ bảo vệ tường thành và sẵn sàng chiến đấu. Quân đoàn 2 sẽ bảo vệ cổng chính trong trường hợp nó bị đánh sập. Quân đoàn 3 bao gồm archer và mage. Họ sẽ hỗ trợ phía sau và đứng trên các chòi canh. Quân đoàn cuối cùng có nhiệm vụ cung cấp nguyên liệu, đạn dược, họ chủ yếu là các tân binh.

Tại pháo đài cũng có rất nhiều các NPC đang bảo vệ. Họ không vui khi cuộc chiến nổ ra, nhưng chẳng ai lắng nghe ý kiến của họ cả. Chủ của Guild Prosperity chỉ quan tâm đến một điều duy nhất, đó là chiến thắng. Nếu họ mất pháo đài, họ sẽ mất tất cả mọi thứ. Vì vậy họ đã tuyển rất nhiều lính đánh thuê, và dùng gấp 3 lần số tiền thuê so với guild Balkans có thể trả.

Rất nhiều lính đánh thuê đã tụ tập phía sau pháo đài.

"Dự kiến, việc của chúng ta chỉ là chờ đợi cuộc chiến nổ ra. Khi đến thời điểm quan trọng, chúng ta sẽ tiến vào dọn dẹp chiến trường. Có ai có bất kỳ câu hỏi nào không?”

Sau những lời cuối của  Brine, một trong những thủ lĩnh của Guild Prosperity, cả pháo đài chỉ còn lại âm thanh của vũ khí và những chiếc áo giáp va vào nhau. Những người lính đánh thuê kiểm tra lại vũ khí và từ từ nhìn lên những bức tường.

"Thật là một cảnh tượng hiếm có. Hãy nhìn tất cả những chiến binh đó đi"

"Nhìn kìa những Wizard có thể bay"

"Hãy nhìn xem tất cả những người này, đây sẽ là một cuộc chiến vô cùng khốc liệt…"

"Balkans có mối thù với tất cả những người đang bảo vệ lâu đài và cả với chúng ta nữa"

"Vì vậy điều đó có nghĩa là đây thực sự là một hành động cao cả"

Trong khi chờ đợi, những người lính chém gió cho đỡ buồn.

Guild Prosperity hứa sẽ trả 10 vàng cho mối người tham gia cuộc chiến, thêm 5 vàng cho một mạng của kẻ địch giết được! Và 20 vàng nếu như kết thúc cuộc chiến mà còn sống! Thật vậy, 2 điều cuối chỉ được áp dụng nếu như họ giành chiến thắng. Nhưng đối với nhiều người lính, họ tham gia không chỉ vì tiền mà còn vì cuộc chiến này. Không phải lúc nào cũng có thể tham gia một cuộc chiến hoành tráng như vậy trong Royal Road. Một cuộc chiến mà sẽ được nhiều người nhớ và nhắc tới sau này.

Boom! Boom! Boom! Boom!

Đâu đó đằng sau những bức tường bên trong lâu đài, trống và kèn vang lên.

"Bọn chúng đang tới..."

Wizard and Archer đã vào vị trí, trong khi bên dưới những người lính đánh thuê đã sẵn sàng và đang chờ đợi,

Mặt đất bắt đầu rung chuyển.

"Iron Cross Knights, Bảo vệ pháo đài, chống lại Balkans!"

"Bọn chúng đang tới!"

"Chính là đây, cuộc chiến bắt đầu!"

Những người lính đánh thuê nhảy ra khỏi chỗ ngồi và hét lên.

"Urrraaaaa!"

"Giết hết tất cả bọn chúng!"

"Bảo vệ pháo đài, không cho kẻ nào vượt qua!"

Đoàn lính đánh thuê nghe tiếng trống và kèn đang run lên vì phấn khích. Tất cả bọn họ đều thấy hồi hộp đứng dậy duy chỉ có một người vẫn ngồi im bất động. Theodore đi đến chỗ anh ta.

"Nhìn như chú mày đang sợ vãi ra quần rồi. Đừng lo, chẳng là gì cả đâu. Tất cả mọi người đều sợ khi lần đầu tiên ra trận" Anh ta nói một cách chắc nịch.

Theodore là người có quá nhiều kinh nghiệm trên chiến trường. Vì vậy anh cố trấn tính những người mới bằng khả năng của mình.

"Cuộc chiến bắt đầu chưa?" người mới hỏi và ngơ ngác nhìn xung quanh

“Rồi, đợi chút đê, định làm anh hùng hả, con gà này?"

Theodore cúi xuống để nhìn rõ hơn những gì anh ta đang làm. Nó đã hiện lên, hình một con bươm bướm từ một vết cắt của một nhánh cây trong lâu đài.

The Iron Cross Knights (Kỵ sỹ chữ thập). Họ là những kẻ xâm lược trước đây. Nhưng giờ thời thế đã thay đổi, họ chiến đấu để chiếm lại pháo đài; và chẳng có ai khác có thể mạnh mẽ bằng các kỵ sỹ.

các Knights đứng trên một ngọn đồi cách đó không xa và quan sát cuộc chiến. Tất cả mọi thứ sẽ được quyết định trong cuộc tấn công thứ 2 và khi đó các Knight sẽ nhập cuộc.

Chủ Guild  Balkan hét lớn: "Các chiến binh! Bằng hữu! Cùng tiến lên nào! Chúng ta sẽ chiếm lại những gì thuộc về chúng ta!"

Sau lời phát động, hàng trăm chiến binh ồ ạt tấn công. Đó là một cảnh tượng hào hùng và chứa đựng đầy sự nguy hiểm; mọi người trong lâu đài có thể cảm nhận sự rung chuyển của mặt đất.

"Fireball!" (Quả cầu lửa)

"Aimed shot!" (Bách tiễn xuyên tâm)

Các Mage and Archer ở trên chòi canh đang bắn vào những kẻ công thành. Tuy nhiên sức mạnh của những người công thành là quá lớn, những đòn tấn công của Mage và Archer chỉ như những viên sỏi ném vào đại dương, không gây bất cứ thiệt hại nào cả. Họ cần thứ gì đó mạnh mẽ hơn, và các Golem được triệu hồi. Các Assassin đã thâm nhập vào trong pháo đài, bằng kỹ năng ẩn thân họ cắt cổ những Magican. Thang và dây được đặt đầy các bức tường. Những cơn mưa đá và mưa cung tên không thể phân biệt được đâu là bạn đâu là địch. Đến giờ, mọi nỗ lực công thành đều chưa thành công bởi sự chắc chắn hết mức của toàn thành. Nhưng giờ với sự giúp đỡ của các đồng minh và một lượng lớn tiền được sử dụng để sắm sửa các khí tài quân sự, cuối cùng họ cũng có đủ sức mạnh cả về người lẫn vật chất để có thể công thành. Mọi nơi trong pháo đài đều trở thành chiến trường, một trận chiến đáng được ghi vào sử sách. 4 tiếng sau, dưới sự chỉ huy của Brine các lính đánh thuê bắt đầu nhập cuộc. Các bức tường thành đã bị phá hủy phần nào.

Tuy nhiên cái giá của thành công được trả bằng máu của những người lính. Gần một phần ba các Archer và NPC đã ngã xuống từ đầu cuộc chiến đến giờ. Guild Prosperity đã không tiếc tiền để có thể bảo vệ được Ohdein. Và giờ sau nhiều tiếng chiến đấu, lực lượng giữa hai bền gần như là cân bằng.

Đôi quân công thành đầu tiên đã tiến tới được Training Hall, đó là nơi các linh đánh thuê đang tập chung dưới sự chỉ đạo của Brine.

"Tất cả mọi người, hãy ở lại đây"

Dù không nói, tất cả mọi người đều hiểu rằng chẳng còn chỗ nào để mà chốn nữa. Đoàn lính đánh thuê đang ở vào thế tiến thoái lưỡng nan. Kẻ thù của họ đang ở phía trước, những người lính đánh thuê đang trong tư thế sẵn sàng, tay lăm lăm vũ khí chủ yếu là kiếm, rìu và giáo đang chờ đợi đợt tấn công của đối phương.

Weed là một trong số họ.

"Quá tuyệt vời!"

Weed đã từng xem vài cuộc công thành chiến trên TV, và giờ anh đang có cơ hội để trải nghiệm điều đó. Đây thực sự là một trận chiến lớn. Những âm thanh đáng sợ phát ra từ cả hai bên. Những tiếng thét triệu hồi ma thuật, tiếng hét kinh sợ của những người ngã xuống. Tất cả đều rất chân thực.

Một giọt mồ hôi lạnh chảy dọc xương sống Weed. Ngay cả khi chơi Continent of Magic, anh chưa từng tham gia một cuộc chiến nào như vậy. Đây sẽ là trận chiến đầu tiên của mình. Chỉ vì muốn có được cảm giác chiến đấu Weed đã dấn thân vào cuộc chiến này, một cuộc chiến đẫm máu nhất từ trước đến nay. Ngay cả khi nhắm nghiềm hai mắt Weed vẫn thấy được sự tàn khốc của cuộc chiến.

Khi các lính đánh thuê bắt đầu tấn công, Weed ngay lập tức đeo lên mặt chiếc mặt lạ bằng gỗ được khắc hình một con bướm đang chuẩn bị bay.

"Oh-ho. Giờ diễn đến rồi. Ahahaha! Power Attack!"

Người chiến binh vung kiếm lên…

Bam!

Weed dễ dàng đỡ được thanh kiếm. Mọi lỗi lo lắng đều biến mất, những gì anh thấy trước mắt giờ chỉ là kẻ thù. Chỉ cần nhìn vào cử động của vai, Weed có thể đoán được các đòn tấn công, và sau đó anh vô hiệu hóa chúng.

"Engraving knife technique” (kỹ thuật điêu khắc bằng dao)



Một cú đánh chí mạng!



Weed nhắm vào điểm yếu của đối thủ và ra đòn một cách chuẩn xác.

"Uh… Anh ấy đã giết Altona!"

"Báo thù"

"Thunder Slash!" (Sấm rền)

"Triple Attack!" (Tấn công X3)

3 trong những kẻ thù kích hoạt kỹ năng của họ và tấn công Weed.

Rõ ràng người Weed vừa giết là bạn của họ. Tuy nhiên, sau khi nhìn lại họ, bạn có thể biết rằng level của họ còn chưa đạt 200.

Weed do dự, và hạ kiếm, anh nhận lấy hết những đòn tấn công.

Bam-bam-bam!

Mỗi đường kiếm đều lóe sáng khi tấn công, và biến mất vào làn sương trắng. Áo giáp da Graham! Anh đã sử dụng nó để tránh né những đòn tấn công, và giờ các đợt tấn công chỉ trúng vào không khí.

"Hắn chết chưa?"

"Sao không rơi đồ nhỉ!?"

Một thằng nghèo kiết xác, họ nghĩ rằng Weed đã chết, và gương mặt của họ sáng lên. Tuy nhiên gương mặt của họ lộ rõ vẻ bất an khi Weed xuất hiện trở lại mà không có một vết xước trên người. Nụ cười tắt hẳn trên gương mặt họ. Lúc này đối thủ của họ giống như ma quỷ hơn là người. Weed cười khẩy, lượng máu hiện giờ của anh đã vượt quá 9000 HP. Khi các kỹ năng đạt đến level trung cấp, chúng đã giúp tăng thêm rất nhiều các chỉ số! Ngoài ra còn có item xịn, và kỹ năng phục hồi từ nghề câu cá, Weed dường như là bất khả chiến bại.

Thiệt hại mà Weed nhận được thậm chí còn chưa đến 300 HP

"Yếu hơn mình nghĩ…"

Weed nhìn đối thủ một cách thất vọng



Kẻ thù đã giết: 4.
Nếu phe bạn thắng, bạn sẽ nhận được nhiều vàng hơn nữa.
Ngoài ra cùng với danh tiếng có được bạn sẽ nhận được danh hiệu



"Engraving Knife technique!"

Weed đã tấn công mà không do dự. Mỗi giây phút trôi qua, các vết thương khiến kẻ thù càng ngày càng mất máu. Không có quá nhiều khác biệt về level, nhưng chỉ số của Weed đã vượt quá xa so với cấp độ của anh ấy. Ngoài ra cùng với trang bị khủng, Weed đã có được lợi thế hơn hẳn đối thủ của mình.

Ba người chơi đều không chịu được những đợt tấn công của Weed. Một lúc sau, cả ba lần lượt ngã xuống.

Ding!

Weed tiến tới thi thể của kẻ thù và anh tìm thấy 1 item. Cũng nhanh như lúc tiêu diệt kẻ thù, anh đút item vào túi nhanh như chớp.

"Kiiya!"

Weed nhảy tới một kẻ thù khác. Kẻ thù xoay kiếm và bắn phép thuật vào Weed, nhưng cuối cùng bọn họ cũng chết! Level của Weed không quá cao, nhưng kẻ thù của anh còn thấp nữa, chúng chẳng là gì so với anh cả.

Những người chơi thuộc hàng top của Royal Road đã không tham gia cuộc chiến. Bởi vì, dù họ có mạnh nhưng khi bị đánh hội đồng thì họ vẫn có thể chết và khi đó thiệt hại là rất lớn. Vì thế, cơ bản chỉ có lính đánh thuê, các NPC và các guild tham gia vào các cuộc chiến lớn. Mặt khác trong số các lính đánh thuê, Weed phải đối mặt với một vài người có cấp độ lên tới 250 level hoặc cao hơn. Những người không quan tâm đến những thiệt hại, họ thực sự là những chiến binh dũng mãnh trên chiến trường.

"Đừng để mất đầu và chết một cách vô ích! Rút lui!"

Weed chẳng thấy sợ mấy thằng level 250. Bởi, anh từng đánh với những kẻ còn mạnh hơn, ví dụ như lũ Vampire. Tuy nhiên anh hiểu rằng đó là 2 trận chiến và 2 tổ đội khác nhau.

Vì vậy khi đối diện với một kẻ thù mạnh, Weed đứng sau một đồng minh mạnh khác cho đến khi những người đó đánh nhau. Và khi đó Weed luồn ra sau và tìm những kẻ thù thích hợp với mình.

"Engraving Knife Technique!"

Gian lận, và thủ đoạn đó là những gì có thể miêu tả việc làm của Weed trên chiến trường! Tuy nhiên suy cho cùng, Weed cũng chẳng lấy làm tội lỗi. Giống như một con dao nóng bỏng, Weed đã tiêu diệt được 42 người.

"Ahhh!"

"Mọi người! Hãy giết nó!"

Nhiều người đã cố tấn công chiến binh đeo mặt lạ, nhưng cũng như người khác, bọn họ không phải đối thủ của anh. Và họ rơi nhiều đồ ra , Weed chỉ việc nhặt những chiến lợi phẩm.

Với các lính đánh thuê phòng thủ, họ có nhiều lợi thế áp đảo.

Cuộc chiến kéo dài cả ngày. Một lần nữa máu đã chảy ở pháo đài Ohdein. Nhưng lần này Guild Prosperity phòng thủ pháo đài, còn Guild Balkans công thành. Tất thảy mọi người đều bàn tán về cuộc chiến, và hầu hết đều nói về một người chơi. Tuy nhiên điều họ thực sự không biết rằng đó là một người chứ không phải 42 người đeo mặt lạ. Người mà không ngần ngại lợi dùng đồng minh của mình. Cơn lốc cuốn băng cái chết đi không để lại gì dù chỉ một cắc.


***

Các Geomchi cuối cùng đã vượt qua level 170.

Nhờ tốc độ farm điên cuồng của mình, họ lên level một cách nhanh chóng. Thật đáng ngạc nhiên, lúc họ bắt đầu chơi level của Weed là 180. Đây là kết quả của những người đàn ông thực sự. Họ đã vượt qua tất cả những thung lũng và những ngọn núi ở phía nam vủa vương quốc Rosenheim. Đôi khi họ đến được những map ẩn mà chưa từng có ai khám phá trước đó. Họ dần trở lên nổi tiếng hơn, tất nhiên cùng với đó là sự đố kị của người khác..

"Có điều gì đó không ổn ở họ"

"Chẳng có gì hay ho cả, tao ghét những thằng chơi hội đồng như vậy"

"Có lẽ tao lên giết vài đứa trong bọn chúng"

Halman và Margaux chém gió với nhau, trong khi Levi và Grand đang nhấm nháp ly bia.

"Yeah, giết chúng đê và lấy điểm exp"

"Và sau đó chia các loot nhận được, tao vẫn chưa có giáp ngực nè"

"Họ không phải dạng vừa đâu"

The Dwichigi Quartet!
                                                                                                                                        
Họ đã cố lợi dụng Weed và Mapan, nhưng cuối cùng lòng tham khiến họ tiêu diệt lẫn nhau. Và bởi vì họ đang bị Guild Cloud truy nã, họ đã không có lựa chọn nào khác là phải ẩn lấp ở Rosenheim. Kẻ từ đó, đã nhiều tháng trôi qua nhưng level của họ không tăng lên chút nào bởi vì họ ghét farm quái mà chỉ thích đi giết người.

"Nghe hay đấy, đi thôi, thịt vài con gà nào!"

Những kế hoạch mờ ám luôn được đề xuất bởi Gran.

"Kekekek"

"Hihihi"

Levi và Halman cùng cười gian xảo

Mặc dù họ là “bạn bè”, nhưng họ sẵn sàng phản bội nhau vì lợi ích bản thân. Nhưng dù có nhiều lần như vậy, họ vẫn sẽ tái hợp, có vẻ bản chất của họ là như vậy.

"Giết lẻ một đứa thì chán lắm"

"Ừ, sẽ vui hơn khi giết một đứa nào đó trong khi trò chuyện"

"Theo tao, không có việc gì thú vị hơn việc giết chóc cả"

Tôn trọng hay tình bạn không phải là những từ ngữ dùng cho bộ tứ này. Họ tập trung bởi vì họ muốn vui vẻ giết người và cùng có chung sở thích quái gở đó.

Bộ tứ bắt đầu ra chặn đường. Sẽ là không thể nếu họ cùng một lúc đánh nhau với  500 Geomchi vì thế mục tiêu của họ là 5 Geomchi lạc đàn. Và đã có 5 Geomchi đầu tiên tách nhóm.

"Huh?"

"Chúng mày là ai?"

Cả 5 người hiện rõ vẻ bối rối trên khuôn mặt họ. Gran cười nham hiểm trong khi vung kiếm.

"Flaming Sword!"

Gran tấn công mà không cảnh báo, và cứ thế lao lên tấn công về phía trước.

"Sư phụ!"

"Coi trừng!"

Geomchi số 2 và số 3 há hốc miệng ngạc nhiên. Sư phụ của họ bình tĩnh lùi lại một bước và tuốt kiếm ra khỏi vỏ. Giống như dòng chảy, ông chặn và vô hiệu đòn tấn công.

"Ha! Ngu độn!"

Đôi mắt của Gran đầy vể hiếu thắng trẻ trâu. Hắn đã sử dụng một kỹ năng mà sẽ phát nổ khi va chạm.

Tuy nhiên, Master không chỉ chặn cuộc tấn công mà còn làm chệch hướng.

Tink!

Lưỡi kiếm của chúng lao tới, còn lưỡi kiếm của sư phụ đỡ đòn và làm lệch hướng, và đòn tấn công đã đánh trúng vào một cái cây gần đó.

"Mày bị ngu à?"

Gran đứng hình và không thể làm được gì hơn. Hắn không nghĩ rằng sẽ có người hóa giải được đòn tấn công đó.

"Huh?"

So với Gran,  đôi mắt của 4 Geomchi khác còn lộ rõ vẻ ngạc nhiên và thán phục hơn nữa. Khi lên level họ học được một vài kỹ năng, tuy nhiên khi chứng kiến kỹ năng của sư phụ, họ thấy kỹ năng của mình hoàn toàn vô dụng. Đó là một kỹ năng mà đầu tiên sẽ làm lệch hướng tấn công của đối thù, sau đó sẽ dồn một lượng lớn sát thương để tấn công lại ngay sau đó.

Việc chuyển hướng của đòn tấn công sẽ thay đổi đường kiếm và làm nó chệch hướng. Ngoài ra sẽ tốn 50 mana mỗi lần tấn công, và rất khó thực hiện, không phải ai cũng làm được. Đó không phải là một kỹ năng dễ thực hiện, bạn phải suy nghĩ một cách nhanh chóng và tính toán để di chuyển đến vị trí hợp lý. Một kỹ năng mà chỉ có sư phụ mới có thể thực hiện!!

Sư phụ hóa giải hoàn toàn 5 đòn tấn công sau đó.

"Oh…."

Sự tự tin của Gran hoàn toàn biến mất.

Sư phụ hỏi: "Ngươi là ai? Một con quái vật? Hay con người? Ngươi mạnh hơn một Death Knight đấy, vậy… nhà ngươi có thể sẽ rơi ra các loot tốt hơn nhỉ?"

Gran không thể nói một lời, chỉ biết câm nín chờ bị thông. Hắn đã mắc một sai lầm nghiêm trọng. Dĩ nhiên, hắn không dừng lại được, và chầy cối tấn công, nhưng các đòn tấn công đó quá dễ dàng đối với sư phụ và sau đó ông phản công.

Bam-bam!

"Hmm… Vẫn chưa dẹo hử?"

"Kiiya!"

Nhờ lượng máu khá cao và những món giáp tốt Gran vẫn còn hấp hối sau cuộc tấn công. Đồng đội của hắn cũng đang khá bận rộn di chuyển đến tấn công các Geomchi khác. Vì thể không ai có thể giúp hắn lúc này.

"Thằng kia cũng là quái vật hả?"

"Học viên, bọn chúng đến để giết chúng ta. Chúng ta không cần phải tìm kiếm những con quái mạnh hơn nữa!"

"Nhìn tên phía bên trái kìa – oh mai chuối!"

Có lẽ đối với những người chơi khác, ngay khi họ nhận ra rằng họ đang đối mặt với bộ tứ Dwichigi, họ sẽ bỏ chạy nếu không muốn chở thành những cái xác không hồn. Nhưng các Geomchi không hề biết điều đó. Họ táo bạo và mạnh mẽ hơn các Quarlet (Tổ đội khác).

Sau một loạt các vết thương, kẻ đi săn đã chết một cách nhanh chóng.

Một vài giờ sau, bộ tứ lại tái hợp.

"Đã có chuyện gì xảy ra thế?"

"Ahh… Tao không muốn nghĩ tới những chuyện đã xảy ra ngày hôm qua"

"Vậy… mày không định trả thù à?"

Bộ tứ cảm thấy như đang trong một tình trạng vô cùng nghiêm trọng. Và như mọi khi Gran lại đưa ra một ý tưởng ngu học nào đó.

"Không, Chúng ta sẽ không từ bỏ việc trả thù"

"Tao đồng ý"

"Nhưng chúng ta không đủ mạnh"

Levi đã cho thấy sự yếu đuối. Sau sự kiện ngày hôm qua, hắn không muốn đối diện với các Geomchi một lần nữa.

"Bây giờ chúng ta đã trong guild, hãy kêu gọi sự giúp đỡ từ họ"

Đối với bộ tứ, Rosenheim giống như một thiên đường. Không có bất kỳ guild lớn nào có thể truy lùng họ, vì thế họ, những tên tội phạm có thể lộng hành.

 Nhóm của bộ tứ Dwichigi đã tham gia vào Guild Jamaica. Bởi vì guild này rất cần những người chơi mạnh nên họ đã chấp nhận bộ tứ.

Những kẻ giết người ngay lập tức liên lạc với bạn bè của chúng trong guild. Bằng sự dối trá, chúng đã tập hợp được một nhóm 300 người.

"Thông chúng!"

"Wow!"

The Dwichigi Quartet với sự giúp đỡ của 300 chiến binhđã tấn công các Geomchi. Họ đã được cảnh báo trước về những điểm mạnh của các Geomchi vì vậy họ dùng cung tên và nỏ để hạn chết sức tấn công của các Geomchi.

"Ahh!"

"Kẻ địch!"

Rất nhiều Geomchi đã nằm xuống chỉ sau vài phút đầu cuộc chiến. Assassin tấn công từ phía sau và cắt cổ họng của nhiều người. Những người sống xót quay lưng lại với nhau và cố gắng chặn những cuộc tấn công như vũ bão.

"Đệch, Bọn nó trâu chó hơn tao nghĩ"

"Mọi người lùi xuống, sử dụng những đòn tấn công từ xa"

"Ice Storm!" (Bão tuyết)

"Lightning Bolt!" (Giật sét)

Nhiều phép thuật giết người bay về phía những chiến binh dũng cảm. Các Geomchi chưa từng gặp bất kỳ cuộc tấn công bằng phép thuật nào trước đây, vì thế họ mất cảnh giác. Các cuộc tấn công làm giảm đáng kể lượng máu của họ.

"Đù má!"

Các Geomchi không giấu nổi sự tức giận của mình, họ bắt đầu nói xấu. Nếu kẻ thù đánh giáp lá cà, họ sẽ chẳng ngần ngại mà tấn công lại. Nhưng khi họ tiến lên thì kẻ thù của họ lùi lại, chúng tấn công tầm xa bằng phép thuật và các mũi tên. Các Geomchi không sử dụng các lá chắn vì thế lượng máu của họ tụt xuống nhanh chóng.

"Kể cả chúng ta bị giết như những con chó. Chúng ta cũng sẽ đưa các ngươi đi cùng!"

Một vài học viên cố tỏ ra anh hùng, họ lao vào kẻ thù, nhưng họ dính một lúc vô số phép thuật và dẹo nhanh chóng.

"Oh mai chuối…"

"Thằng loz nào vậy? Tự nhiên PK cái loz, đmm?"

Lần đầu tiên kể từ khi vào trò chơi, khuôn mặt của các học viên lộ rõ vẻ tức giận và tuyệt vọng. Có đôi lúc họ chết vì thiếu thức ăn, nhưng không cảm thấy cay cú như  bây giờ khi bị giết bởi những người chơi mà họ không biết.

Geomdchi2 hét lớn: "Sư phụ phải rút lui thôi…!"

"Thầy hiểu rồi. Rút lui thôi…"

"Chạy đi đâu đây?"

"Vào rừng ! Tất cả vào rừng. Chúng ta sẽ ngăn chặn chúng ở đấy"

"Yes sir"

"Theo thầy"

Các thanh kiếm thứ nhất và thứ hai vung lên mở đường máu thoát thân. Trong một dạng phòng thủ, họ đánh bật những mũi tên nhưng không thể chống lại được phép thuật.

Sau những tổn thất nặng nề về người và của, họ đã trốn được vào trong rừng.

"Chúng ta còn sống!"

"Bao nhiêu người trong chúng ta đã dẹo?"

"Khoảng dưới 260 người thưa sư phụ..."

"…Hầu như một nửa trong chúng ta đã chết"

Các Geomchi thở dài, tất cả những gì chúng ta có thể làm bây giờ là nghỉ ngơi và băng bó các vết thương. Tuy nhiên họ không có nhiều dược phẩm.

"Nhìn kìa! Bọn cờ hó vẫn đang đuổi theo!"

Trong khi các Geomchi nghỉ ngơi, bọn chúng đã đuổi gần tới đít.

"Bọn nó đánh hơi được chúng ta à, đúng là lũ cờ hó mà?"

"Rõ ràng trong số chúng phải có Thieves hoặc Hunter thì mới có thể lần ra chúng ta"

Các Geomchi thực sự đang rất mệt mỏi. Như những võ sư, họ không thể che giấu được dấu vết của mình. Họ đã phải chạy sâu vào trong rừng. Nhưng giờ đã quá mệt rồi, mà lại còn liên tục nhận được các cuộc tấn công tầm xa bằng phép thuật.

"Geomdulchi, Samchi, và những người khác!"

"Vâng, sư phụ"

"Tất cả nghe đây"

"Chúng ta lên chia ra, có thể một nửa trong số chúng ta sẽ sống xót, hoặc chúng ta sẽ cùng ở lại chiến đấu!"

"Sư phụ, chúng ta là những người đàn ông chân chính!"

"Hãy cho chúng thấy một thằng đàn ông thực thụ có thể làm được những gì!"

Giờ đây các Geomchi trở lên quyết liệt hơn. Họ không chạy trốn nữa, sử dụng địa hình rừng núi, họ ẩn lấp và chờ đợi các cuộc đột kích. Tuy nhiên do vết thương từ trước của họ đã trở lên trầm trọng. Còn đối thủ thì sử dụng phép thuật, lại còn có các Priest hồi máu nữa. Dần dần mọi người đều lần lượt ngã xuống chỉ còn lại các giáo viên hướng dẫn vẫn đủ sức chống trả.

"Uhh, sư phụ!"

"Chúng con xin lỗi, người hãy cố gắng sống!"

Khi lượng máu trở về không, những giây phút hấp hối, họ thấy được tất cả những hình ảnh mà họ trải qua từ trước tới giờ. Cuối cùng chỉ còn lại sư phụ vẫn còn đứng vững.

"…"

Trong võ đường, một sự im lặng lạ thường bao trùm, không khí trở lên nặng nề. Các học viên và giảng viên tập trung tại sảnh. Nơi mà sư phụ của họ đang nằm. Một lúc sau Ahn Hyun Do, sư phụ của họ cũng đã gục xuống và xuất hiện.

"Sư phụ!"

Jeong Il-Hoon, Choi Jeong-Beom, Ma San Bohm, Lee Ying-Up và tất cả các học viên khác đều rất căng thẳng, hơi thở của họ mang theo sự run rẩy vẫn chưa dứt. Thông thường Ahn Hyun Do giữ im lặng, nhưng ông bắt đầu nói một cách chậm rãi:

"Chúng đã hạ được ta…."

"…."

"Hắn tự nói hắn là Gran, và sau đó hắn cắt cổ ta"

Mọi người cuối cùng không kìm nén được sự tức giận. Các học viên và giáo viên đều rất tức giận. Đối với họ Ahn Hyun-Do là thần tượng, hình mẫu lí tưởng mà họ noi theo. Đúng, có thể ông ấy hơi lập dị, nhưng những đường kiếm của ông thì quả thật là vô đối! Ngày trước lúc mới gia nhập võ đường, không ít người trong số họ nghi ngờ về khả năng kiếm thuật của ông khi được nghe về nó. Nhưng kể từ khi họ thấy tận mắt kiếm thuật của ông, mọi nghi ngờ đều được xóa bỏ. Thần tượng của họ bị hạ gục và làm nhục, điều đó khiến cho họ giận dữ.

Nhưng Hyun-Do nhìn vào sự giận dữ của đám học trò ông cười.

"Đã 30 năm rồi"

"…?"

"Ta đã nói với Jean rằng đã 30 năm kể từ khi trận chiến cuối cùng của ta"

"Nhưng có quá nhiều kẻ thù!"

"Không, Ile-hoon. Số lượng và level của kẻ thù không phải là lí do. Nhưng giờ con không nghĩ rằng Royal Road ngày càng trở lên thú vị hay sao?"

"Vâng sư phụ!"

Các học viên và giảng viên trả lời theo bản năng.

Ahn Hyun-Do nắm chặt tay.

"Quá hoàn hảo. Chúng ta đã trở thành những chiến binh thực thụ và trên hết chúng ta đã chiến đấu bằng tất cả tâm hồn và thể xác”

Học viên và giảng viên trở lên hung phấn.

"Ohh! Đúng thế!"

"Tôi thích những cuộc chiến dữ dội!"

"Hãy trả thù lại bọn chúng, gấp một trăm lần những gì chúng ta phải chịu"

Tuy nhiên họ dường như đóng băng khi Master của họ đi lên và làm điều gì đó.
Ông tiến đến chiếc bảng đen và dùng phấn viết lên những cái tên trên đó.



Gran, Halman, Margaux, Levi and guild Jamaica



Và phía trước mỗi cái tên ông viết thêm 1 chữ – Kẻ thù!

Ông nói với nụ cười trên môi, "Không ai được xóa”

"Chúng ta sẽ thông chúng đến chết"

Gran và các thành viên khác ăn mừng chiến thắng của chúng. Bằng sự xảo trá, chúng có được sự giúp đỡ của guild Jamaica và đã tiêu diệt hoàn toàn các Geomchi không xót một ai. Bây giờ chúng đang đi kiểm tra các xác chết để chiếm các chiến lợi phẩm. Chúng thích cảm giác giết một ai đó, nhưng không thích bằng việc chiếm được các loot của người khác. Sau tất cả, chỉ vài ngày mà bạn có thể chiếm được những vũ khí và áo giáp mà có khi mất cả tháng mới có được. Bằng cách đi đồ sát.

"Hãy xem những gì chúng để lại"

Với sự tham lam của mình Halman và Margaux là 2 kẻ đầu tiên tìm kiếm các loot rơi ra. Nhưng sau đó khuôn mặt chúng trở lên ngạc nhiên.

"Đéo có cái đệch gì cả…"

"Không! Thế đéo nào!"

"Đéo có cái gì giá trị hết!"

"Vô lí vãi nồi, tìm lại đê!"

Gran và Levi cẩn thận tìm kiếm item. Tuy nhiên, chúng chỉ tìm tìm thấy vài thanh kiếm hỏng và rất nhiều bánh mì lúa mạch.

*****

Trans: Team dịch: Đéo có tên